Thao Túng Tim Tôi - Ande

Chương 36-9: H




Isabella hôn Trác Thế Tuyết trong nhà vệ sinh, một tay xoa bóp một bên ngực của Trác Thế Tuyết, tay kia khéo léo ra vào lỗ nhỏ của nàng, nàng chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng.

Isabella hơi buông môi Trác Thế Tuyết ra, ánh mắt Trác Thế Tuyết bị nụ hôn làm mờ đi, nàng nhìn Isabella thở hổn hển.

"Em như thế này trông thật ngang bướng, em yêu." Isabella ác độc dùng ngón tay móc vào bên trong lỗ nhỏ chứa đầy nước của Trác Thế Tuyết, sau đó giơ lên ​​trước mặt nàng xem.

Chất lỏng lấp lánh có thể tạo ra những sợi chỉ bạc trên tay Isabella.

"Mở miệng ra," Isabella ra lệnh.

Trác Thế Tuyết vừa mở miệng, Isabella đã đưa ngón tay vào khe hở giữa hai hàm răng của Trác Thế Tuyết, Isabella dùng tay mân mê miệng và lưỡi của nàng, Trác Thế Tuyết đưa lưỡi ra hợp tác, nàng liếm lấy ngón tay cô.

Mục đích của cô ấy chỉ là để nhìn thấy Trác Thế Tuyết trông gợi tình hơn, cô trượt những đầu ngón tay đầy nước bọt của mình lên đôi môi của Trác Thế Tuyết, trông thật hấp dẫn, hồng hào vào mọng nước.

"Nằm xuống bồn cầu, dùng tay giữ nắp, và nâng mông lên."

Isabella chỉ đạo động tác của Trác Thế Tuyết, kỳ thật Trác Thế Tuyết cũng không biết Isabella muốn làm gì, nàng chỉ nghe theo.

Nhưng giây tiếp theo nàng đã biết lý do!

Isabella dùng tay vén váy lên, quần lót đã bị cởi từ lâu, động tác hiện tại của nàng chẳng khác nào chờ đợi bị thâm nhập từ phía sau.

"Đợi đã, đợi đã... Tôi...!"

Trác Thế Tuyết chưa kịp phản ứng, Isabella đã lợi dụng lúc Trác Thế Tuyết còn ướt, đặt ngón áp út và ngón giữa của cô vào nhau, chiều dài đầu ngón tay dài hơn người châu Á bình thường mấy centimet*, trực tiếp tiến vào.

* Cái này tui không chắc nha tác giả

"A...ô...!"

Khi Trác Thế Tuyết rên rỉ, nàng mới nhận ra giọng của mình quá lớn, nàng nhanh chóng dùng tay che miệng, Isabella dường như không quan tâm liệu giọng nói của nàng có phát ra bên ngoài hay không. Ngón tay cô đang đâm vào bên trong, tay còn lại giữ lấy bả vai Trác Thế Tuyết, sau đó cô cảm thấy chưa đủ nên trực tiếp nắm lấy mái tóc dài của Trác Thế Tuyết một cách thô bạo và hoang dã, cuối cùng tất cả chỉ còn lại sự va chạm của da thịt.

"Tôi... Isabella... um...!"

Trác Thế Tuyết choáng váng đến mức gần như ngất đi, vì tư thế tiến vào từ phía sau nên ngón tay của Isabella liên tục chạm vào điểm nhạy cảm của nàng, khiến chân nàng trở nên yếu ớt và gần như mất thăng bằng.

"Giám đốc điều hành của Dietrich Pharmaceuticals thật quyến rũ."

Đang lúc Trác Thế Tuyết lại muốn hét lên, đột nhiên nàng nghe thấy những thanh âm như vậy từ bên ngoài nhà vệ sinh truyền đến, Trác Thế Tuyết sợ tới mức bụng dưới co rút, Isabella cũng cảm nhận được phản ứng sinh lý của nàng, cô mỉm cười ôm Trác Thế Tuyết đứng thẳng, sau đó đẩy nàng vào tường, để chân Trác Thế Tuyết đặt trên bồn cầu, điều này khiến cô phát huy sức lực tốt hơn.

"Sao vậy? Có vẻ căng thẳng, sợ bị phát hiện à?" Isabella liếm mặt nàng, Trác Thế Tuyết ngày càng tỉnh táo hơn, nàng cắn môi dưới, sợ tiếng rên rỉ của mình sẽ bị thế giới bên ngoài nghe thấy, điều này làm mặt nàng đỏ lên.

"Trông em thú vị hơn với biểu cảm này đấy".

"Có người ở bên ngoài..."

"Nếu sợ bị nghe thấy thì nhỏ giọng đi, vợ hiền của tôi." Isabella thì thầm vào tai Trác Thế Tuyết, ngậm lấy đôi tai nhạy cảm của nàng trong miệng, khiến toàn thân nàng run rẩy.

"——Phải, cô ấy trông rất xinh đẹp. Người phụ nữ bên cạnh cô ấy là đồng nghiệp của cô ấy phải không?"

"Đâu, tôi nghe tin đồn cô ấy thích phụ nữ."

"Này, làm sao chúng ta có thể gặp vận may như vậy được? Người phụ nữ đó thật may mắn khi có thể leo lên cành cao như vậy——"

Những lời đó rơi vào tai Trác Thế Tuyết, quả nhiên đúng như Isabella đã nói, nếu hôm nay nàng không cùng cô đến hội chợ đầu tư này thì quả thực sẽ có rất nhiều phụ nữ muốn lao vào vòng tay của Isabella, đặc biệt là khi biết rằng Isabella thích phụ nữ.

Nhưng mặt khác, nó còn khơi dậy sự kiêu ngạo của Trác Thế Tuyết, người ta nói con người có bảy tội lỗi* chết người, được Isabella sủng ái sẽ khiến nàng cảm thấy mình cao hơn những người phụ nữ khác, mặc dù sự thật nàng không phải như vậy. Đó là một khái niệm rất phân cấp, nhưng đây là suy nghĩ thực sự của nàng.

* Này theo Cơ Đốc Giáo, bảy tội gồm có : dâm, tham, thực, hận, lười, đố kỵ và kiêu ngạo

Nghĩ đến đây, Trác Thế Tuyết ôm Isabella chặt hơn, nàng chủ động hôn Isabella, cô không thấy lạ khi nàng chủ động như vậy, cô rất thích sự chủ động gần gũi của cái lưỡi nàng. Mỗi lần như vậy, khi cô quấn lấy lưỡi nàng, ngón tay chạm vào khe hẹp, Trác Thế Tuyết sẽ thở hổn hển không kiểm soát được, nhưng những âm thanh này đều bị môi Isabella chặn lại.

Khi cuộc họp đầu tư kết thúc, ngày càng có nhiều người vào nhà vệ sinh để trang điểm hoặc đi vệ sinh, đám đông ngày càng ồn ào khiến tình hình của Trác Thế Tuyết càng thêm nguy hiểm. Isabella dường như không buông tha nàng. Thao tác ngón tay là cố ý chạm vào vùng nhạy cảm của Trác Thế Tuyết, kích thích chân nàng không ngừng run rẩy.


"Tôi... Isabella... hmm..."

Trác Thế Tuyết cắn môi dưới để kiềm chế lại tiếng hét, nàng cắn chặc vào bả vai Isabella. Nhưng luôn có những khoảnh khắc nàng không thể kìm nén được sự căng thẳng, có mấy lần gần như nàng không thể khống chế được miệng mình, nước bọt của nàng thấm vào quần áo của Isabella.

Không biết có phải vì nàng cảm nhận được có người ở bên cạnh hay không,khi những ngón tay đang vuốt ve ở phần dưới cơ thể nàng, làm cho nước bên dưới chảy ra càng nhiều, âm thanh của nước được khuếch đại lên mấy lần khi đến tai Trác Thế Tuyết. Nàng luôn cảm thấy người bên ngoài sẽ nghe thấy, cảm giác kích thích này khiến âm đạo của nàng càng thêm thắt chặt, nàng mút chặt ngón tay của Isabella, khi cô đang ra vào. Trác Thế Tuyết run rẩy một hồi, cứ như vậy đến cao trào.

Trác Thế Tuyết nhìn cửa nhà vệ sinh bằng ánh mắt đờ đẫn, được Isabella ôm trong lòng, sau khi đạt cực khoái, nàng liên tiếp lên cơn co thắt, thở hổn hển, não tê dại, mặt đỏ bừng.

"Thoải mái sao?"

"Th-thoải mái..."

Trác Thế Tuyết thành thật nói như vậy, trong miệng còn có nước miếng chảy ra, thật là dâm đãng, Isabella nhìn nàng như vậy, trong lòng dấy lên dao động.

Isabella liếm môi, trong mắt tràn đầy dục vọng, "Em còn muốn không?"

"Không...tôi, tôi muốn về nhà..."

Isabella hôn lên mặt Trác Thế Tuyết, cắn môi Trác Thế Tuyết, trầm giọng nói:

"Còn tôi thì sao đây? Tôi vẫn muốn em."

"Nơi này người quá nhiều, sẽ bị nghe thấy..." Trác Thế Tuyết chống cự nói.

"Ồ? Tức là nếu không ai nghe thấy thì em đồng ý sao?"

Isabella nắm tay Trác Thế Tuyết, ép Trác Thế Tuyết vào tường, hai tay không ngừng xoa bóp ngực Trác Thế Tuyết.

"Dĩ nhiên là không..."

Sau khi bị chơi đùa như vậy, Trác Thế Tuyết cảm thấy thân dưới của mình lại bắt đầu tiết ra nước, nàng không muốn thừa nhận sự thật này.

"Chà~ Tôi không muốn về nhà sớm như vậy, em nghĩ sao?"

"Chị muốn đi đâu..."

"Đương nhiên là tôi muốn tìm một nơi có thể đ* em tốt hơn để cảm kích thái độ nghịch ngợm của em." Isabella lại đưa tay vào vùng kín của Trác Thế Tuyết và chạm vào. Cô biết Trác Thế Tuyết lại ướt đẫm, "Nhìn em vẫn còn ướt ? Em vẫn chưa no đúng không? Nếu không thì đây là thế nào?"

"Tôi... Isabella... ừm..."

Hôn nhau bây giờ đã trởthành chuyện thường tình đối với Trác Thế Tuyết, nàng vừa mới hôn, phần dướicơ thể ướt át nhanh hơn trước, nàng không biết Isabella đang nói đến chỗ nào, nàng chỉ biết mình khôngliên quan gì đến việc này. Bây giờ nàng chẳng khác gì đồ chơi tình dục.