Tên bài blog: Đề chứng minh ở “Thanh Xuyên”
Mỗi người chúng ta đều có chuyện bản thân không muốn đối mặt, đều có những bí mật không muốn người khác biết. Lúc đối mặt với chúng, dù là đối với chính bản thân bạn, hay đối với “sự kiện đó”, “những kẻ đó”, tôi thiết nghĩ trong một bộ truyện, kể cả có lấy góc nhìn của nhân vật chính để tỏ bày đi chăng nữa thì những sự riêng tư đó vẫn thuộc về chính họ.
Vậy bí mật bị phản ánh khắp nơi là không hiểu trong Thanh Xuyên là gì? Ngoài bộ truyện tôi cũng đã bảo rồi, nó giống như đàm tiếu thị phi của người ta đằng sau lưng bạn vậy.
Cũng giống như tựa đề “Đề chứng minh” trên blog này, nó có điều kiện và kết luận, về phần chứng minh kết luận từ điều kiện như thế nào, muốn đi chứng minh không thì đó là lựa chọn của độc giả.
Sau đây, tôi bắt đầu kể nhé.
Hứa Trọng Ngôn kết hôn muộn, không dễ dàng gì mới rước được vợ về dinh, song trước khi kết hôn, bà vợ đã có thai con của kẻ khác. Sau khi hai người kết hôn chưa được bao lâu thì bà vợ sinh một cô con gái, cô bé đó là Hứa Vân Uyển. Sinh con xong, bà vợ bỏ trốn với gã đàn ông khác, để lại một mình Hứa Trọng Ngôn nuôi nấng cô bé này.
Vân Uyển đã sống nương tựa với bố từ bé, bố và bà con láng giềng kể cho cô hay, rằng mẹ của cô đã ruồng chồng bỏ con bỏ trốn với kẻ khác. Cô cũng như những đứa trẻ mồ côi bị mẹ vứt bỏ khác, đương nhiên sẽ căm hận mẹ mình, đồng thời thấy cảm thông với người bố cũng bị ruồng rẫy. Việc “cùng chung mối thù” làm tình cảm giữa đôi bên thăng hoa, Vân Uyển đã được bố yêu thương từ thuở còn thơ, cũng tôn kính bố, chưa từng nghi ngờ về tình cảm giữa hai bố con.
Khi Vân Uyển lên cấp ba, một anh chàng đạo diễn tài mạo song toàn bước chân vào khách sạn nhà Vân Uyển mở để lấy cảnh quay phim, anh ta đã trồng một cây mơ ở khách sạn đó. Trong lúc quay phim, Vân Uyển đã đem lòng yêu anh đạo diễn trẻ tuổi tên Hứa Nghiễn Thâm này. Nghiễn Thâm là người Tĩnh An, Vân Uyển bắt đầu nảy sinh ý tưởng đi học ở Tĩnh An sau khi thi đại học. Cô không mong ước xa vời vào việc đến với Hứa Nghiễn Thâm, và chưa từng thổ lộ với anh ta, bởi vì Nghiễn Thâm đang hẹn hò với một diễn viên nữ tên là Tống Vi Hàng, họ đang rất hạnh phúc.
Song, tình yêu đơn phương của Vân Uyển dành cho Nghiễn Thâm lại bị Hứa Trọng Ngôn nhìn ra. Ông ta ôm thứ dục vọng chiếm hữu và dục vọng khống chế đối với Vân Uyển, sau khi nhận ra cô muốn rời đi, ông ta đã bộc lộ ngày càng rõ hơn.
Khi đoàn phim đi mất, trái tim Hứa Vân Uyển cũng đi theo Nghiễn Thâm. Hứa Trọng Ngôn không thể chấp nhận việc bỏ đi của con gái nên đã cưỡng hiếp. Bị bố xâm hại làm Vân Uyển sụp đổ, muốn chạy trốn thì lại bị nhốt trong nhà. Hứa Trọng Ngôn đào cây mơ của Nghiễn Thâm đã trồng, thay cây đào vào đó.
Bẵng qua một thời gian không lâu sau, Vân Uyển mang thai, thể xác và tinh thần đã bị tổn thương nặng nề lại chịu một cú đả kích nghiêm trọng. Hứa Trọng Ngôn bắt cô phải sinh con ra, vì vậy đóng cửa khách sạn, nhốt cô lại, ngăn cách với thế giới bên ngoài. Vân Uyển đã từng muốn phá thai, nhưng không có cơ hội xuống tay dưới sự giám thị của Hứa Trọng Ngôn. Dần dà, vì trả thù, cô quyết định sẽ sinh con ra. Quan hệ cận huyết thường sẽ sinh ra một đứa con khiếm khuyết, cô muốn dùng cái không trọn vẹn này để trả thù Hứa Trọng Ngôn.
Nhưng trong quá trình mang thai đứa trẻ, Vân Uyển lại nảy sinh tình cảm với nó, thậm chí cô còn thích nó và yêu nó. Điều này khiến trái tim Vân Uyển bị giày vò. Mãi đến tận khi đứa trẻ được sinh ra, một hình hài khỏe mạnh và thông minh phá vỡ kế hoạch trả thù của Vân Uyển. Cô như choàng tỉnh khỏi cơn mơ, chợt ý thức được rằng mình không phải con gái ruột của Hứa Trọng Ngôn mà là một đứa trẻ mồ côi bị chính bố mẹ ruột của mình vứt bỏ, còn bị mẹ đẻ mượn cuộc hôn nhân ngắn chẳng tày gang này sinh ra trong một nhà đình đày đọa cô. Sự giấu diếm và lừa gạt suốt những hơn mười năm qua đã làm cô suy sụp lần thứ hai.
Đứa trẻ có tên là Hứa Uẩn Triết, là sức mạnh chèo chống Vân Uyển sống trên đời, đồng thời cũng là chứng cứ của biết bao lừa đối và tổn thương cô gặp phải. Tình yêu thương của Vân Uyển dành cho Uẩn Triết vẫn luôn phức tạp. Một năm mang thai Uẩn Triết, khách sạn không mở, Vân Uyển bị nhốt ở nhà đã biến mất trong tầm nhìn của hàng xóm láng giềng cho đến tận khi con trai được sinh ra. Thanh Xuyên lưu truyền lời đồn đãi về Vân Uyển, bảo rằng cô đã bỏ trốn suốt một năm, sinh con cho một gã đàn ông, cuối cùng lại bị ruồng bỏ, bèn ôm con về Thanh Xuyên.
Cô vẫn rất muốn rời khỏi Thanh Xuyên, song cô không có dũng khí, dù rằng vẫn rất hận Hứa Trọng Ngôn, cô vẫn chọn cách ở lại căn nhà đã từng hủy hoại cô chỉ trong một chớp mắt. Kể cả lúc Uẩn Triết đi học cấp một, cả nhà từng đến công viên giải trí của Hoài Tả, Vân Uyển cũng chẳng nhân cơ hội này để chạy trốn mà là ngồi trong vòng đu quay với Uẩn Triết từ vòng này đến vòng khác.
Nghiễn Thâm và Tống Vi Hàng yêu nhau, sau khi rời khỏi Thanh Xuyên chưa được bao lâu thì công khai tình cảm, kết hôn, sinh ra Hứa Tĩnh Xu. Nghiễn Thâm và Tống Vi Hàng đã hợp tác quay nhiều bộ phim. Vì quá nhập vai nên Tống Vi Hàng không thể thoát vai được, mắc hội chứng rối loạn đa nhân cách, cũng đã được chẩn đoán chính xác khi quay bộ phim điện ảnh thứ tư. Bác sĩ của Tống Vi Hàng là Phó Hồng Ưng, vì tiếp xúc và tìm hiểu lâu dài nên Phó Hồng Ưng và vợ chồng Nghiễn Thâm trở thành bạn thân. Nhưng, trong quá trình trị liệu, Tống Vi Hàng đã đem lòng yêu Phó Hồng Ưng.
Một Tống Vi Hàng thay lòng đổi dạ bắt đầu căm ghét Nghiễn Thâm, và cả kết tinh tình yêu của cả hai người là Tĩnh Xu. Bệnh trạng của cô khiến cô bắt đầu cố gắng vứt bỏ Tĩnh Xu một cách cố ý, muốn trừ khử rào cản tình yêu của mình, nhưng đồng thời, là một người mẹ, Tống Vi Hàng lại ôm ấp tình cảm rất sâu sắc với Tĩnh Xu. Tình cảm của bà dao động không dứt, được tỏ bày trong quyển nhật kí.
Nghiễn Thâm lo Tĩnh Xu chịu tổn thương, lo cậu bé sẽ cho rằng mình bị mẹ ghét và bỏ rơi nên đã quay bộ phim “Phố Tuyết”, trong đó Tống Vi Hàng là một cô gái đồng tính nữ không bằng lòng sinh con. Bởi vì bệnh tình của Tống Vi Hàng khi tốt khi xấu, một Tĩnh Xu còn thơ bé chỉ nghĩ là người mẹ đối xử không tốt với mình là một nhân cách nào đó không chịu sự khống chế của bà, và tin chắc rằng mẹ yêu cậu. Phó Hồng Ưng cũng thương Tĩnh Xu, vì bảo vệ ảo tưởng của đứa trẻ này mà cùng ngụy tạo nhân cách người phụ nữ nhà nông trong “Phố Tuyết” cùng Nghiễn Thâm, ghi chép lại trong bài báo cáo trị liệu của Tống Vi Hàng.
Cuối cùng, Tống Vi Hàng vẫn tự sát vì không thể chịu đựng được những cảm xúc rối rắm và vùng vẫy trong nội tâm mình, Nghiễn Thâm và Phó Hồng Ưng hợp tác nói dối rằng Tống Vi Hàng giết chết nhân cách muốn gây hại cho Tĩnh Xu vì muốn bảo vệ cậu. Tĩnh Xu bắt đầu tìm kiếm con đường đã đi của nhân cách này, trong lúc lùng sục và trưởng thành, cậu dần phát hiện ra người tổn thương và ruồng bỏ mình năm đó lại là chính bản thân Tống Vi Hàng, cũng đoán ra tình cảm dành cho Phó Hồng Ưng của bà. Song, cậu vẫn nỗ lực chứng minh lời nói dối của Nghiễn Thâm.
Sau khi vợ đã qua đời nhiều năm, Nghiễn Thâm quay trở lại Thanh Xuyên mà ngày trước hai người yêu nhau, gặp lại Vân Uyển. Hai người đem lòng yêu nhau. Lúc bấy giờ, bệnh Alzheimer của Hứa Trọng Ngôn đã manh nha xuất hiện, Vân Uyển kể hết những chuyện mình đã gặp phải cho Nghiễn Thâm hay, Nghiễn Thâm quyết định sẽ giúp bà rời đi. Lúc Nghiễn Thâm quyết định chuyển tới Thanh Xuyên, Tĩnh Xu vẫn đang đi học ở Mai Dẫn, Uẩn Triết vẫn chưa chia tay với bạn gái cũ. Vì phát hiện mong muốn bỏ đi của Vân Uyển, tinh thần của Hứa Trọng Ngôn càng lúc càng bất thường…
Hầu hết các thiết lập trên đều có thể tìm thấy ở các manh mối và suy luận tương ứng trong truyện, vì nguyên do về mặt thời gian và sức lực nên không huỵch toẹt ra hết. Nếu thật sự không tìm thấy hoặc đọc không thấy, lại muốn biết thì hoan nghênh các bạn thảo luận thêm.