Bắt đầu vào những ngày tháng nó ghét nhất khi đi học, đó là khi bạn phải đi học hè sấp mặt, cả tuần cứ toán văn anh rồi lại toán văn anh, đã thế năm nay nó lại bị bắt tham gia thi học sinh giỏi tiếng Anh tiếp, thế là suốt ngày làm đề và kiểm tra ngập tràn ra.
Vừa ngủ dậy chuẩn bị đi học buổi chiều thì có bưu phảm gửi đến, ồ má nó vui quá nhảy cẩng lên nó không mua hàng online thì chắc là bằng ielts rồi, vội vàng lao ra.
Nó suýt muốn độn thổ, may chưa chạy đi khoe với mẹ không thì xấu hổ chết mất
Vâng bưu phẩm là sách Duy Dương gửi lên cho nó mượn thôi mà, aiguu còn làm nó ảo tưởng nữa, thật ra nếu đậu thì hôm nay là ngày nhận bằng ielts đấy chứ, có khi nào tạch thật rồi không?
Haizz thế là nó lại vác một bộ mặt tâm trạng đi học, chẳng thèm bóc xem Duy Dương gửi những sách gì, anh chỉ bảo ảnh gửi cho nó và nó biết trong đấy là sách thôi.
Haizz bận rộn tới mức đấy luôn, Duy Dương cũng phải đi học rất bận, anh còn hay tham gia thi đủ thứ kiểu thi nữa chẳng có rảnh đâu mà mang lên cho nó.
" Sao rồi Đan, kết quả như nào rồi"
Vâng cô chủ nhiệm nó hỏi
" Chưa thấy gì cả ạ, hết ngày hôm nay không thấy gì thì chịu rồi ấy ạ"
" Tra cứu kết quả xem sao, cô nghe nói tra cứu trước được mà"
" Em cũng không biết nữa"
Nó lại thở dài rồi tiếp tục học tiếp
Cho tới lúc ra về, vừa dựng xe đạp xuống đã thấy mẹ nói
" Đậu Ielts rồi nha, người ta gửi bằng về rồi đấy"
Vâng vì giây phút phấn khích quá mức nó đã bất chấp cái xe đạp bị đổ và lao vào trong nhà, thích thú ôm đống giấy chứng nhận, ôi là 6.
5 đấy nó vừa ốm đống bằng vừa nhảy như con dở hơi.
Rồi bỗng dưng nó nhớ ra gì đấy, vội lục balo để lấy điện thoại, nó phải báo cho cô An và Duy Dương nữa, khoe luôn với cô chủ nhiệm và Quỳnh, tính xem còn ai không ta à nó phải khoe cho Trung Kiên biết mặt.
Tiếc là Trung Kiên ngoài câu " Liên quan gì tới mình hả bạn Đan" thì hết rồi, nếu như mọi hôm nó sẽ lại cà khịa cho nhưng nay đang vui nên bỏ qua, à có khi không bị quá khích như hôm nay nó cũng chẳng khoe với Trung kiên đâu, vì lúc nào ổng cũng làm cái mặt như kiểu chẳng quan tâm ai cả ấy.
Vâng nó khoe hết một lượt rồi lại ôm đống bằng trong hạnh phúc, chẳng có nhẽ chạy ra đường vừa chạy vừa hét tôi đã đậu ielts rồi nhỉ? Hạnh phúc thực sự, suýt chút nữa là nó đã hét lên rồi đấy
" Mẹ mẹ bố đã biết chưa?"
" Về đâu mà biết"
" Hí hí" vâng sau đó là nó gọi cho bố, tiếc là vừa ấn gọi thì thấy oto của bố đã về đấy cổng rồi.
Bố chưa kịp xuống nó đã lao ra đi khoe rồi
" Bố bố con đậu ielts rồi nha"
" Ôi ôi con gái của bố giỏi thế"
" Hí hí "
Ơ thế là nó lại tung tăng ôm đống bằng vào nhà, haizz với người ta thì kết quả này cũng bình thường nhưng với nó thì là cả một quá trình cố gắng, vì nó đâu có giỏi được như người ta đâu mà.
Vì tâm trang khá là vui, nên mẹ bắt lau nhà nó vẫn vui vẻ lau nhà, lại còn bật nhạc để hát hò nữa.
Tối nó sẽ rủ Quỳnh đi ăn, đang vui nên suy nghĩ có nên rủ cả Trung kiên, cơ mà thôi có Trung kiên cả buổi Quỳnh lại chẳng nói gì thì mệt lắm, vậy nó quyết định chỉ rủ mình Quỳnh thôi.
Ờ ăn cơm xong đi lên phòng nó mới nhớ ra là cái hộp Duy Dương gửi lên nó còn chưa xem là gì nữa, thế là nó lại đi đập hộp.
Haizz ngoài sách toán toán và toán thì còn có cả tiếng anh nữa, toàn sách mới và đắt tiền, aiguu con trai mà giữ gìn sách được như này còn nó con gái mà.
.
.
chẹp chẹp.
.
Một tờ giấy note với mấy chữ " Lo mà học toán đi không trượt đại học đấy >< anh không nuôi em đâu :v"
Hờ ai cần cái mặt anh nuôi cơ chứ, haizz ngoài sách ra chẳng gửi thêm gì cả, nó lấy điện thoại để gọi cho Quỳnh đi ăn thì thấy Duy Dương nhắn tin, à đúng hơn là anh rep tin nhắn nãy nó khoe bằng chứng nhận ielts, chắc mới đi học thêm về, hoặc là đi đá bóng giờ mới về chắc
" Hmm anh vừa đi chới với gái xinh về :))"
Nó đọc xong tin nhắn suýt sặc, khoe hay là có ý gì?
" Liên quan gì tới em?"
" Haha đùa đấy, anh vừa đi học thêm vè, ngày học mấy ca liền :(( giờ lại chuẩn bị nữa này"
" Khổ thân nhỉ?"
" Haha à quên chưa khen, đồ đệ của anh giỏi thật"
" Ai là đồ đệ của anh, tình nghĩa thầy trò mình đã đứt từ lâu rồi"
" Ơ hơ hơ~~"
" Thôi đi học đi, em đi ăn với gái đây^^"
" Lo học toán đi cô nương"
" Tâm trạng đang vui, em học không có vào "
" Thôi anh đi học đây, bai bai"
Haizz nhiều lúc chẳng hiểu sao luôn ấy, người ta học quá xuất sắc như thế mà còn chăm học, học ngày học đêm còn như nó, tính thở dài vì quá chán bản thân, đã học chẳng ra gì còn lười nên mẹ mới bảo người ta cần cù bù thông mình còn riêng nó thì đã dốt lại còn lười, lười không ai bằng đi.
Thật sự nhiều lúc đã thấy bản thân nên thay đổi, nên chăm chỉ hơn, nghiêm túc học hành hơn, rồi đã từng lên thời gian biểu cho từng môn học các thứ các thứ nhưng rồi đâu cũng vào đó luôn, nó chưa bao giờ thực hiện được cái gì, tất cả những lần đath kết quả cao nhưng có lẽ là may mắn thôi chứ thực ra nó chẳng giỏi giang một chút nào, điều đó chắc mình nó biết vì ai nhìn vào kết quả cũng nghĩ nó học giỏi cơ, haizz may mắn đâu tới nhiều đến vậy, nhưng mà suy cho cùng thì nó vẫn lười nhác.
Bởi một lí đơn giản nhất đối với bản thân nó là ai biết sống chết như nào được sống ngày nào nên vui vẻ ngày đấy, và điều vui vẻ nhất chính là được chơi, xem phim và ăn uống mà không cần phải học, haizz bảo sao chẳng khá lên chút nào.
Và những ngày nhàm chán đợi bước vào năm học mới của nó năm nay vẫn giống như mọi năm, chỉ có điều là tự nhiên lại có nhiều người crush khiến nó bị không thích chút nào cả, vâng mọi thứ đều rất bình thường cho tới cái hôm đang xem phim thì thấy Quỳnh gọi, vâng nó vừa nghe
" yo bô sê yô" vâng nó học được khi xem phim Hàn quá nhiều đấy
" haha haha haha haha.
.
.
.
.
" Quỳnh chẳng nói gì mà cười như con dở người
Nó lấy điện thoại ra nhìn lại, ủa rõ ràng đúng là cái tên " Đồ dở hơi" rồi cả cái mặt Quỳnh mà, không thề nào nhầm được, suýt làm nó tưởng điện thoại của bệnh nhân tâm thần gọi tới, hay có khi nào Quỳnh bị hít nhầm phải N2O không? Hay là bị ngáo nhỉ?
" Are you oke?"
" Haha haha haha haha hí hí haha haha tao buồn cười quá haha haha.
.
.
.
" Vâng Quỳnh vẫn cười
Lag hả? Nó ngơ mặt vài giây, có đúng là Quỳnh không? Ủa Quỳnh dịu dàng thục nữa trong lòng nó đâu rồi, ủa con điên này ở đâu chui ra đây?
" Mày bị dở người à?" Nó gào lên
" Haha thú vị thực sự, tao vì buồn cười qua nên mới gọi cho mày haha tao buồn cười thực sự đấy"
" Má, tự nhiên muốn chửi cái gì đấy, nói thì nói lẹ đi cứ haha rồi haha, ngáo à?"
" Hí hí, tao không haha nữa chẳng duyên dáng gì hết, nhưng tao buồn cười quá" Vâng và tiếp tục lại là Quỳnh, và Quỳnh vẫn cười
" Tao tắt điện thoại đấy"
" Thôi từ từ tao kể cho nghe, mày biết chuyện gì không?"
" Ủa tao biết thì tao đợi mày kể à?"
"Ừ quên, mày đang online facebook không?"
" Không, đang xem phim thời gian đâu mà onl"
" Ồ bảo sao mài không thấy được vài thứ thú dị, nhanh nhanh lên confession trường mình đi, lẹ lên đấy, mày sẽ thấy vài thứ rất rất thú vị"
" Ok đợi xíu"
Nó tắt điện thoại, chắc chắc là có điều gì đấy thú vị chắc
Nó vội out ra để vào facebook, đập ngay vào mắt nó là bài chia sẻ của Quỳnh với cái cap không thể chấp nhận được " Tội nghiệp thằng bé đã nhìn trúng con bạn mình, haizz :)) "
Hơ nó đang dần đoán ra sự việc, kéo xuống ấn vào đọc cái bài viết trên confession của trường, vâng cmt toàn thấy bạn bè tag nó vào không, bao nhiêu là người chia sẻ rồi
" Gửi chị Hà Đan 11B2!
Chắc chị sẽ không biết em là ai đâu, vì em mới lớp 10 thôi, nhưng mà sớm muộn gì chị cũng sẽ biết em và nhớ tới em.
Ngay từ hôm đầu nhập lớp mới bỡ ngỡ bước vào trường mới, lớp mới một môi trường hoàn toàn mới em còn chưa quen ai cả, trong tâm trạng hơi hồi hộp và lo lắng ấy em đã nhìn thấy chị, một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc ngang vai, khuôn mặt bánh bao rất dễ thương và môi trái tim rất đặc biệt, rồi lúc đấy em bỗng dưng bị rung động.
Em cũng không hiểu sao nữa nhưng em cảm thấy thích chị thực sự, vì bản thân em chưa từng rung động bởi ai như vậy, lúc đấy em thấy chị đang cười với bạn, chị làm em xao xuyến và thất thần mất một lúc, em còn cứ nghĩ chị là học sinh mới như em chứ.
Cho tới lúc vào nhập lớp, em vẫn đang ngồi thẩn thơ về chị, thì chẳng hiểu ông trời thấu hiểu lòng em hay sao, lúc đấy đang chống tay nghĩ về chị thì vô tình thấy chị bước vào lớp em đưa cuốn sổ cho cô chủ nhiệm lớp em, em lại bị đứng hình mất 5 giây.
Sau rồi em mới biết chị tên là Linh Đan và lớn hơn tuổi em nữa, nhưng em không quan tâm người ta bảo là tình yêu thì không phân biệt tuổi tác mà chị nhỉ? Vừa hay ước mơ của em trở thành một phi công giỏi, vậy nên em thích chị thì chẳng có vấn đề gì chị nhỉ? Sau hôm đấy em về đã đi tìm facebook của chị, có gửi add friend nhưng mãi mà không thấy chị xác nhận, em còn để ờ cả chế độ xem trước, em thả tim bài viết của chị mà chị vẫn không để ý tới em.
Chị à, em rất rất thích chị, mong chị hiểu cho nỗi lòng của em.
Em đã lấy hết can đảm để viết những lời này cho chị và hy vọng chị sẽ đọc được nó, hy vọng được chị xác nhận kết bạn, và hy vọng được chị thích em như cách em thích chị.
Em nhất định sẽ theo đuổi chị, vậy nên chị chuẩn bị tinh thần dần đi, mãi yêu chị"
Vâng một con người giấu tên nhờ admin đăng lên, haizz nó đọc xong bỗng cảm thấy thú vị, à đúng hơn là cảm thấy bản thân được an ủi, vì nó đã từng gào lên khi đọc mấy màn tỏ tình siêu lẵng mạn trên confession trường, ai ngờ hôm nay mình được xuất hiện, haizz cảm động thực sự, nhưng vấn đề là nó còn chẳng biết mặt mũi nhóc đấy như nào cả, ai mà biết được facebook nào mà xác nhận, vả lại ồ dù sao nó không thích pilot đâu, nếu em đẹp trai thì chị sẽ xác nhận facebook nhưng chị không thích em đâu :v nó nên haha hay gì đây, sao một hồi suy nghĩ nó haha một cái, haizz mọi thứ đều chẳng sao nếu mấy đứa bạn iu dấu của nó không share khắp facebook, chẳng biết nói gì luôn.
Nó ngồi đọc cmt, toàn thấy mấy người vào cmt " Nhỏ thì lo học đi em, yêu đương cái gì"
Vâng nó suýt sặc bởi cái cmt của anh họ iu dấu của nó
" Chẳng hiểu kiếp trước mày có tạo nghiệp gì không hả nhóc, mắt mũi kiểu gì nhìn trúng con dở hơi đấy, nó bị ngáo chứ dễ thương cái nỗi gì, haizz quay đầu là bờ, chúc em zai sớm nhìn ra bộ mặt thật của nó :v"
Nó thật hết nói gì luôn, bộ cứ thích bôi bác nó là như nào hả?
Rồi nó thấy Duy Dương nhắn tin, chắc anh đọc được hay gì, hoặc Trung kiên share anh thấy chắc, kiểu gì cũng cà khịa nó cho xem
" Chị Đan có thích em hong?"
" No no I dont like pilot"
" Anh muốn haha thực sự, tội nghiệp thằng bé mới ngày đầu bỡ ngỡ vào lớp 10????"
" Anh lại bắt đầu giống lão Kiên đi em tức á"
" Nghĩ mà buồn ghê :)) sắp ra trường đến nơi rồi chưa bao giờ được tỏ tình trên confession trường, hic"
" Thôi ông lại xạo xạo đi"
Xong anh tiếp tục thú vui thả mấy cái sticker như kiểu haha vào mặt nó không bằng, biết ngay mà, cứ khi nào nó được tỏ tình là kiểu gì mấy người này cũng được dịp haha vào mặt nó mà
.