Thanh Xuân Là Anh

Chương 31: Đi Chơi Cùng Trai Đẹp






Nó đi theo hai người này muốn ngất luôn mất, đúng là không gì tốn thời gian bằng lúc phụ nữ đi shopping, nó cuối cùng cũng dám lên tiếng đề nghị

" Con đi kiếm chỗ nào ngồi nha ạ, con mỏi chân quá" Nó trưng bộ mặt cún con nhìn cô

" Thôi được rồi, kiếp nhìn cái mặt đáng thương ghê vậy" Mẹ Duy Dương phì cười nhìn nó

Nó chỉ chờ đợi câu nói để đi lượn chỗ khác, hừmm đang nghĩ xem nên đi đâu ta?

" Hay gọi Duy Dương qua đón đưa đi chơi đi" Vâng là mẹ Duy Dương nói

" Vậy cũng được, được trai đẹp dẫn đi chơi sướng thế còn gì" Cô trêu nó

" Ơ vậy là con lại mất tiền bao trà sữa anh ấy ạ" Nó kẽ thở dài

" Mà thôi không sao, đi ra ngoài chơi cũng được ạ"

Nó nói xong thấy mẹ Duy Dương cười rồi lấy điện thoại gọi cho Duy Dương, nói anh tới trung tâm thương mại đón nó với, hừmm

Nó đành tạm biệt rồi đi ra cổng đợi trước, hừmm nó cũng có tiền tiêu vặt mà, nó sẽ bao anh uống trà sữa như lời hứa, mặc dù nó đang rất tức anh luôn

Nó ra ngoài ngồi đợi một lúc, thấy anh gọi hỏi nó đang đứng chỗ nào để anh qua, ồ nó vừa nói xong thấy anh đứng vẫy vẫy tay, haizz tự nhiên nó lại hết tức anh á, tự nhiên lại cảm thấy anh đẹp trai dã man, hừmm vì anh đẹp trai nên nó mới không tức anh nữa đấy

Nó thở dài đứng lên đi về phía anh, hừmm ăn mặc cool ngầu và đẹp trai thực sự, làm mấy em gái đi qua cứ nhìn, à không những mấy em mà mấy chị đi qua cứ nhìn nhìn chỉ trỏ nhau.



" Anh đi tới đây bằng cái gì?" Nó nhướn mày hỏi anh

" Đi bộ có được không?" Anh cười xoa đầu nó, hừmm lại đốn tim nó rồi, nó lại đỏ mặt bối rối má tự nhiên nó cảm thấy bản thân thật không thể chấp nhânn được

" Ok vậy đi bộ vậy, em sẽ bao anh ún tà tưa"

Nó kéo tay anh đi

" Anh muốn uống The Alley gong cha hay maku?"

" Toco toco có được hong?" Anh nhìn nó cười cười


" Em chán uống toco rồi, thôi nay em sẽ thử rich một hôm bao anh ún The Alley nhia" Nó suy nghĩ suy nghĩ rồi trả lời, rồi tự nhiên Duy Dương phì cười

Nó cau mày, cười cái gì cứ, có gì đáng cười sao?

" Đi nào" Rồi tự nhiên anh kéo tay nó đi, haizz đi cùng trai đẹp cảm giác hặn phúc thực sự

" Bộ anh tính đi bộ luôn hả?"

" Thế em muốn đi bằng gì?"

" Nhưng tới đó có xa không, chứ nãy em thấy từ nhà tới đây xa dã man luôn ý"

Duy Dương chỉ cười rồi bắt taxi cho hai đứa cùng đi, hừmm hóa ra vừa rồi anh cũng đi taxi tới đây à?

Bước vào quán trà sữa, hừmm oan gia kiểu gì gặp ngay trúng tên Hưng, nó khẽ ho khan, má ơi nó muốn độn thổ thực sự, sao đi tới đâu cũng ám nhau tới vậy, chắc hắn ta chưa hề thấy nó, thế nên nó đi nép nép sau người Duy Dương

" Oan gia thực sự" Nó khẽ nói nhỏ

Duy Dương dường như không hiểu nó đang nói gì cả, anh quay đầu nhìn nó thắc mắc

" Bộ em gặp người yêu cũ hả?" Vâng anh ngây thơ hỏi làm nó suýt sặc

Nó cố kéo anh đi nhanh nhanh qua bàn của tên Hưng và anh vẫn thắc mắc hỏi nó, tới nơi nó cảm thấy an toàn mới bỏ anh ra, hừmm bức xúc ngồi xuống bàn má nó muốm chửi thề dã man luôn.

Nó tức á, ám gì ám nhau hoài

" Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh" Duy dương bỗng nghiêm túc hỏi

" Em làm gì có người yêu mà cũ cũ cái gì" Nó bất lực ôm trán giải thích

" Tại sao em phải né tránh cái gì đấy nhỉ?"

" Haizz là cái thứ oan gia em ghét nhất trên đời"

Duy Dương nhíu mày một chút xong cũng phì cười, chắc anh load được ý nó nói là gì rồi, vì cứ lúc nào tức nó lại gào lên với anh, bức xúc kể nên gì mà anh không biết

" HAHA vậy anh có nên ra ngoài làm quen một chút không nhỉ? Anh sẽ bảo em đang trong này"

" Thử xem, em block anh luôn giờ" Nó liếc Duy Dương làm anh phì cười

Rồi anh đi order trà sữa cho cả hai, ơ nhưng nó bỗng nhớ ra, nó mời mà nhỉ, thế nó lại kéo anh lại

" Anh ngồi xuống đi, em là người biết giữ lời hứa, anh không cần cảm thấy ngại ngùng gì đâu, chúng ta nên công bằng, anh mời em rồi em sẽ mời lại anh" rồi nó cướp cái mũ lưỡi trai đen anh đang đội trên đầu rồi đội lên đầu mình, kéo kéo che mặt một chút rồi đứng đi thẳng ra quầy order trà sữa làm Duy Dương chỉ biết cười

Sau vài giây nó quay lại hỏi anh

" À anh uống trà sữa như nào?"

" Giống em đi"

" Ồ hay em order trân châu đen nha, siu ít đường hay không có đường được ta?" Nó nháy mắt trêu anh

Vâng và Duy Dương nhà chúng ta ngây thơ vẫn chưa hiểu nó nói cái gì nữa

" Em thích uống không đường à?" Và anh ngây thơ hỏi lại nó

" Haizz.

.

.

.

vì anh chính là đường đấy, its you" Nó giả vờ hát trêu anh một câu, và sau vài giây ngơ ngác anh đã phì cười, nó cũng buồn cười quá, nhìn mặt anh bị thả thính ngây thơ thực sự, cứ như kiểu chưa bao giờ được gái thả thính không bằng ấy.

Nó đã nhanh chân chạy đi như bay, hy vọng không phải chạm mặt tên đáng ghét kia

Vâng và sau 5 phút cuối cùng nó đã bình an quay trở về với hai ly trà sữa trên tay, hic như thường lệ nó sẽ uống hai ly, nhưng mà thôi tự nhiên bỏ tiền của mình ra mua nó quả thực không đành, hí hí nếu mà có ai đó cho nó uống free nó mới dám uống nhiều thôi, hic hai ly trà sữa mất gần 200k còn đâu, thôi không sao thử rich một lần xem như nào

Nó ngồi xuống cười cười đưa cho anh một ly

" Cảm giác em đội mũ này ngầu thực sự" Nó khẽ kéo mũ giả vờ cool ngầu

Duy Dương phì cười

" Anh tò mò người yêu em thực sự"


Nó lườm anh một cái

" Em block anh đi đấy"

" Nhưng anh chắc chắn một điều"

" Không đẹp trai bằng anh chứ gì" Nó bĩu môi, hí nó biết thừa ra rồi

Duy Dương chỉ biết cười, haizz nó lại nhớ ra một thứ, nó nhất định phải selfie một tấm mới được, thế là không cần chờ lâu nó đương nhiên lấy điện thoại ra, ơ nhưng chưa kịp xoay cam thì đã bắt chọn ngay khoảng khắc anh đang cười đẹp trai vô cùng, ơ thế là nó chụp chụp lại, hừm đúng là không uống bao nhiêu năm kinh nghiệm

Bỗng tự nhiên nó hết muốn chụp ảnh nữa, lại cất điện thoại vào trong túi, quay qua nghiêm túc ún trà sữa

"Tuần sau anh lại đi thi"

" A em biết này, em đang tính bày tỏ sự ngưỡng mộ anh, há há ơ thế nhỡ may lên chương trình đẹp trai quá bao nhiêu em thích thì sao"

" Ơ thì đâu có liên quan gì đâu"

Nó bĩu môi

" Haizz có khi nổi tiếng quá nên em luôn thì sao? Mà đi thi xong được đi du lịch các thứ sướng nhỉ?"

" Cũng bình thường" Vâng anh trả lời tỉnh bơ luôn

Má nó tức á

" Ơ mà cái đấy nói toàn bằng tiếng anh hết ạ?"

" Đúng vậy"

" Trời.

.

.

phản biện đã khó lại còn nói bằng tiếng anh, có cho tiền em cũng chẳng dám tham gia đâu"

" Trong tuần sau anh còn đi thi tiếng Hàn đủ thứ việc quá" Anh thở dài

Nó đứng hình vài giây

" Anh nói lại thử xem"

" Sao?" Anh ngây thơ nhìn nó

" Anh biết tiếng Hàn á?"

" Anh học cũng lâu rồi"

Vâng nó phấn khích vô cùng, trời má suýt chút nữa nó đã hét lên rồi, trời ơi không hiểu sao nó vui thực sự

" Anh đúng là idol của em mà"

" Ủa vậy luôn hả?" Anh chớp mắt nhìn nó

" Hí hí" Nó chỉ biết ôm miệng cười

Và kết nó bị sặc trà sữa, hic nó cảm giác cay cay mũi, hic khó chịu thực sự, rồi ho sặc sụa, này thì cái tội vừa uống vừa cười

Duy Dương hoảng hốt

" Em sao vậy?"

Nó sau một hồi ho ho, mãi mới nói được

" Số em bất hạnh thực sự"

Nó thở dài

" Khó chịu lắm hả?" Ồ bỗng dưng anh hỏi dịu dàng làm nó hơi ngơ người, má nó bị rung động lần nữa

"Không sao rồi, ế hay đi ra ngoài đi ạ"

" Ok"


Anh kéo nó đứng lên, hừmm nó tính chôm luôn cái mũ của anh hay sao mà không thèm trả nữa

Ồ má vừa đi ra đến cổng nó cúi cúi đi suýt nữa thì lao vào tên Hưng, và may sao anh kéo nó lại kịp, trời ạ sao nó hấp tấp vậy cơ chứ, ủa nó đang tránh mặt mà sao cứ gặp hoài vậy ta?

Và đương nhiên chưa kịp để tên Hưng kịp nhận ra nó thì nó đã xin lỗi rồi kéo anh đi luôn, hừmm chắc cũng không nhận ra thật đâu, ai mà nghĩ nó có thể ở đây được chứ

Đi ra khỏi quán, anh còn cười trêu nó

" Ủa đấy là gu của em hả?"

Nó lại liếc anh một cái, sao cứ thích cà khịa nó là như nào

" Anh có thích rơi vào black list của em không?"

Duy Dương chỉ biết cười

" Đi bộ về đi cho giảm cân, nay em béo dã man"

" Béo mới dễ thương chứ"

" Ồ vậy hả? Nhưng dù sao cũng không có ngừi iu" Nó thở dài

" Ơ em muốn thì có thể có mà"

" No no đâu thể là em muốn, mẹ bảo khi nào còn đi học thì cấm iu đương, mẹ em khó tính lắm, ai mà dám làm trái lời chứ"

" Ồ vậy thì học xong cũng chưa muộn mà"

" Haizz nhiều lúc em muốn trải nghiệm cảm giác có ngừi iu khi đi học dã man ấy, nhưng cứ nghĩ đến mẹ là thấy sợ rồi"

" Haha, chẳng bù cho mẹ anh luôn ấy, hồi trước còn gọi anh vào phòng mặt nghiêm túc vô cùng bảo nói thật cho mẹ nghe đi, con đừng giấu giếm gì cả nha, con có cảm thấy bản thân có gì khác khác các bạn nam không, kiểu như con có cái cảm giác không thích các bạn nữ ấy, rồi bla bla các thứ, ý bảo anh bị thụ ấy" Anh kể mà nó chỉ biết lăn ra cười

" Đấy đến mẹ còn không tin anh cơ mà"

" Mẹ nghĩ anh không thích con gái, ờ thật ra cũng không thích thật"

" Haizz đáng buồn, trai đẹp như anh vốn dĩ chỉ để ngắm"

" Cũng không hẳn, ảnh chỉ muốn nghiêm túc với một mối quan hệ nào đó khi đã trưởng thành hơn, có gì đó trong tay rồi, chứ không phải kiểu yêu đương học đường như bây giờ thỉnh thoảng giận dỗi cãi vã rồi chia tay các thứ, rất tốn thời gian của nhau mà lại chẳng có kết quả gì"

" Anh lại giống ông Kiên rồi đấy, may anh không cục súc như ổng, anh không biết ổng đã phũ với mấy em tỏ tình với ổng như nào đâu"

" Ơ thật ra không thích cũng không nên reo hy vọng cho người ta mà"

" Vậy chắc anh từ chối bao nhiêu người rồi nhỉ?"

" Ơ trước còn có người đứng trên sân thượng trường kêu nếu anh không đồng ý sẽ nhảy xuống"

" Ơ thế có nhảy không?"

" Anh chỉ bảo thích cảm giác mạnh thì cứ thử, hôm đấy anh còn đi học thêm nên không có thời gian nên anh đi về trước nhưng chắc không nhảy, hôm sau vẫn còn tặng quà, haizz"

Nó bỗng dưng phì cười, đâu ra thứ đanh đá như anh chứ, người ta tỏ tình mình mà quá đáng dị luôn.

Haizz nó chưa từng hết thắc mắc tại sao anh lại không thích ai đấy.






.