Thường thì thời gian yên bình trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến ngày hầu tòa.
Đối với Hàn Tiểu Tịch, việc tự tay mình tống ba mình vào tù tưởng chừng như không thể nhưng cô lại làm.
Nói không đau lòng, sao lại không đau lòng được?
Nhưng cũng phải nói, mẹ cô bị tình nhân của ba hại chết, ba cô thấy chết không cứu. Về sau còn đường hoàng dẫn ả tình nhân kia về, ép buộc cô phải gọi một tiếng ‘mẹ’.
Hàn Tiểu Tịch vốn có thể sống trong một gia đình có cha có mẹ, dù cho hạnh phúc chỉ là vẻ bên ngoài, nhưng ít ra, Hàn Lãnh Hải cũng vẫn sẽ quan tâm cô.
Thế mà tất cả mọi thứ đều vỡ nát, mẹ cô rời bỏ cô từ khi cô còn quá nhỏ.
Đó cũng là một phần nguyên nhân dẫn đến sự trưởng thành sớm của cô.
Thử hỏi, nếu cô không gặp Hạ Thiên Vũ, không nhận được sự ấm áp của anh, không cảm nhận được tình thương của Diệp Linh Hồng, thì bây giờ, cô sẽ như thế nào?
Vẫn hạnh phúc, tươi cười đứng ở đây?
Hay là mắc bệnh trầm cảm, hoặc có khi còn là biến mất khỏi thế gian này từ lâu?
Câu trả lời, trong lòng mọi người tự hiểu rõ.
***
Đứng trước cửa tòa án, trong lòng Hàn Tiểu Tịch thật không dễ chịu gì. Là cảm xúc phức tạp, nói không thành lời. Rõ ràng hung thủ hại chết mẹ cô đã bị bắt, cô đáng lẽ phải vui vẻ. Nhưng không, trừ bỏ buồn bã, cũng chỉ là buồn bã.
Nhớ đến ánh mắt căm phẫn, cuối cùng vẫn không có chút ăn năn hối cải nào của hai người kia, trong lòng Hàn Tiểu Tịch lại lạnh đi vài phần.
Cô nghĩ, mỗi tháng đến thăm một lần, là việc cuối cùng cô có thể làm.
Dù sao, người ta cũng chẳng hề coi cô ra gì!
Phiên tòa đã kết thúc, Chu Bạch Liên bị tuyên án 15 năm tù giam, Hàn Lãnh Hải vì bao che tội phạm, cũng là gián tiếp giết người bị tuyên án 10 năm tù giam.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, sau khi trở về nhà, trên hot search lại xuất hiện một tin khác, khiến cho Hàn thị và nhà họ Hàn không kịp trở tay.
“Hàn Lãnh Hải – cựu tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị buôn bán ma túy, sử dụng chất cấm.”
Người gọi điện đến cho Hạ Thiên Vũ là Lục Thiên Dương, anh ấy nói thấy Hạ Thiên băng đọc được, hiện giờ thông tin đã lên top 1 hot search, hỏi rằng chuyện này là như thế nào.
Hạ Thiên Vũ nghe xong mà ngây người mất vài giây, nhưng rất nhanh, anh liền bình ổn lại tâm trạng, nhíu mày suy nghĩ.
Chuyện này, chính anh cho người điều tra, cũng vừa nhận được kết quả cách đây không lâu. Chính xác là sau khi kết thúc phiên tòa. Vậy mà, thời gian tin này được đăng lên chỉ sau khi anh nhận được kết quả 30 phút.
Đây là có người sắp đặt từ sớm, hay chỉ là ngẫu nhiên?
Hàn Tiểu Tịch cũng vừa mở điện thoại ra, liền thấy được tin này. Sắc mặt cô thoáng biến đổi, sau đó lại trở về trạng thái bình thường.
“Thiên Vũ, chuyện này là thật sao? Anh là người đăng bài báo này?”
Nhìn vẻ mặt của cô thật bình thản, dường như chỉ là hỏi một chuyện không hề liên quan tới mình, nhưng sâu thẳm trong nội tâm của cô đều đang gào thét.
“Không phải là anh.”
Dường như nghe ra ngữ khí của cô có phần không đúng. Hạ Thiên Vũ cởi chiếc áo vest ra, xoay người ngồi xuống bên cạnh cô.
Nhưng Hàn Tiểu Tịch lại không phản ứng với câu trả lời của anh. Ánh mắt cô không có tiêu cự, mi tâm khẽ nhíu lại, khuôn mặt hiện lên vẻ phức tạp.
Điều này khiến Hạ Thiên Vũ khẩn trương, chẳng nhẽ cô vợ nhỏ của anh không tin lời anh nói sao?
Thế nhưng, ngay sau đó cô đã cho anh liều thuốc an thần.
“Anh nghĩ thử xem, có thể là ai đấy? Đây không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa, dù cho ba em đã không còn trong ban quản trị của tập đoàn Hàn thị nữa, nhưng chắc hẳn Hàn thị vẫn sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ. Mà sức khỏe của ông nội… em sợ không thể chịu được nhiều kích thích như vậy.”
Từ sau khi tốt nghiệp, đến nay cũng đã được 4 tháng, Hàn Tiểu Tịch mặc dù đang mang thai nhưng lại không có phản ứng ốm nghén, vì vậy cũng không nghỉ ngơi ở nhà, mà theo lời đề nghị trước đấy của Hạ Thiên Vũ, đến làm trợ lý cho anh.
Thứ nhất, có thể giúp đỡ cho cô hiểu thêm về chuyện ngành của mình. Thứ hai, để cô dưới tầm mắt của anh, anh sẽ dễ dàng chăm sóc cô hơn.
Mà Hạ Thiên Vũ cũng thật không ngờ, năng lực làm việc của cô vợ nhỏ của mình lại tốt đến vậy. Cô làm cho Tịch Vũ cũng mới được vài tháng, lại đang có thai, nhưng không có gì ảnh hướng đến cô.
Sự dứt khoát và khóe léo trong cách cư xử và lời ăn tiếng nói của cô đã thành công kéo về vài hợp đồng béo bở cho tập đoàn. Một công ty con về mảng điện ảnh cũng nhờ cô mà ký thêm hợp đồng với vài đại minh tinh nổi tiếng, và gia hạn thêm mấy năm.
Hiện tại, Hàn thị đã bên bờ vực sụp đổ, nếu cô muốn trở lại nắm quyền hành, anh cũng sẽ không ngăn cản cô. Cô vợ nhỏ của anh đã có đủ khả năng lãnh đạo, vực dậy được Hàn thị rồi.
Hạ Thiên Vũ cười nói:
“Vậy thì em hãy bàn bạc chuyện cổ phần với ông nội đi, sau đó trở về, em cũng nên lộ diện rồi.”