Thanh Xuân Bên Anh

Chương 62: Kết cục của việc bán đứng công ty




Nhìn cô ngủ gật trên xe, Kì Lân lắc đầu. Sao lại có người ngủ ở bất cứ nơi nào cũng được vậy. Cũng đã đến ngôi biệt thự này, Kì Lân mở cửa nhẹ nhàng rồi ôm Diệp Nhi lên phòng 

- Chờ anh nhé 

Nhẹ nhàng đặt Diệp Nhi xuống chiếc giường, rồi cẩn thận kéo chăn lên cho cô. Sau đó anh rời đi. Sau khi trở lại, rất nhiều công chuyện phải sử lí. Có lẽ sẽ không được ngủ yên thời gian dài dài rồi 

—————————

Sự xuất hiện của Kì Lân làm mọi người trong công ty ngỡ ngàng. Tổng tài gần 2 tháng chưa thấy mặt mũi đâu, nay lại thấy đại giá quang lâm. Cuối cùng tổng tài đã về, công ty coi như được cứu rồi 

- Tổng tài, anh đã trở lại...

Thư kí nam đang buồn rầu rĩ vì phải sử lí một đống công việc chồng chất. Vì tổng tài mất tích mà gần như cả công ty hoạt động hết công suất 24/24. Ngay cả đến việc ăn, ngủ, nghỉ gì cũng chuyển đến đây luôn. Trời ạ, cuối cùng cũng được cứu rồi 

- Ừm...gọi Rich và Roi đến đây 

- Rõ thưa tổng tài 

Rich và Roi nhận được lệnh ngay lập tức đã có mặt 

- Đã chuẩn bị phòng họp chưa

Rich mau chóng trả lời 

- Đã chuẩn bị xong thưa chủ tử

- Thông báo với mọi người 5p sau họp 

Roi nhanh chóng nhận lệnh thông báo với các cổ đông. Tuy rằng rất ngỡ ngàng vì gặp lại chủ tử, nhưng đây cũng không phải là việc của cấp dưới như anh. 

Trong không khí tĩnh lặng của buổi họp cổ đông. Kì Lân lên tiếng 

- Tôi đi vắng, các người lại dám bán đứng công ty 

Xem bản báo cáo của Rich đưa cho, Kì Lân vô cùng giận dữ. Trong công ty lại có người dám nối giáo cho giặc. Tiết lộ bản kế hoạch trước khi mất tích của anh. Dẫn đến mọi đối tác mới kí kết hợp đồng mới đều cho là công ty ma. Huỷ hợp đồng, công ty còn phải chịu một khoản đền bù lớn 

- Lão Sơn, lão Lăng...các người lớn mật thật 

Hai người nào đó khi nghe thấy tên mình được gọi lên thì tay chân run lẩy bẩy. Đúng là sai một li đi một dặm. 

- Chủ...chỉ tịch, tôi... tôi 

Lão Sơn tay chân dườnh như muốn rụng rời. Cũng chỉ vì tham một chút lợi nhuận mà bán tài liệu mật thất của công ty ra bên ngoài. 

- Rầm...Mau nói 

Kì Lân tức giận đập tay xuống bàn. Tuy ông ta là người cũng có tuổi, là trưởng bối. Nhưng nhìn xem, cái con người này có đáng để làm trưởng bối không đây 

- Cậu Kì, cậu đừng có phách lối. Cậu có chứng cứ gì chứng minh chúng tôi bán tài liệu ra ngoài chứ. Cậu nên nhớ đến ba cậu gặp chúng tôi còn phải kính nể vài phần...cậu 

Lão Lăng mặc dù cũng rất sợ khí thế của cậu ta, nhưng mà nói chung ông ta cũng là bậc trưởng bối. Làm ăn lâu năm với chủ tịch cũ ( Cha Kì Lân đó), còn cái thằng oắt con này chắc cũng chẳng dám làm gì. Nhưng ông ta đã lầm, còn chưa kịp nói hết câu, Kì Lân đã lấy súng từ hông của Rich..lên đạn và bắn giữa trán của ông ta 

- Mày...mày 

Mắt ông ta trợn to không thể nào tin nổi. Không nổi 5s ông ta ngã xuống sàn nhà chết luôn tại chỗ. Máu từ miệng cũng từ thế mà chảy ra