Thanh Xuân Bên Anh

Chương 17: Tình nhân bao nuôi




Sau khi ra khỏi quán cafe số 7, Diệp Nhi trầm mặc đón xe taxi trở về nhà. Cô suy nghĩ một chút, có lẽ cô cũng hơi quá một chút. Nhưng mà cậu ta có bị bệnh hay không thì cô không biết... Ai nha, thật là đau đầu. Tạm bỏ qua cho cậu ta vậy, nhưng nếu cô mà biết hai người họ đồng minh gạt cô thì đừng trách bà đây độc ác.

Nhắc đến mới nhớ, cả ngày nay chưa gặp Kì Lân, cô lại cảm thấy nhớ. Mở balo lấy chiếc điện thoại ra, 3 cuộc gọi nhỡ của Kì Lân. Thôi chết cô tắt âm nên không biết Kì Lân gọi cho cô. Cô lập tức bấm máy gọi lại

Tút...tút

- Alo

- Nãy anh gọi em có việc gì sao

Cô lập tức vào thẳng vấn đề

- Thấy nhớ nên gọi. Nhưng nãy em làm gì mà không nghe máy

Anh có vẻ không vui một chút. Cô cũng chân thực trả lời ngay

- Ban nãy em đi cùng Khả Ngân uống cafe. Còn điện thoại tắt âm nên không có biết anh gọi

- Em xin lỗi

Diệp Nhi ăn năm hối lỗi, mặt xị, giọng trầm xuống làm Kì Lân bên kia có chút buồn cười

- Không có giận em. Tối anh muốn dẫn em đi dự tiệc sinh nhật đối tác. Có được không Diệp tiểu thư

Kì Lân muốn Diệp Nhi cùng đi một phần là muốn cho mọi người biết, bên cạnh cô đã có anh rồi. Vả lại tránh cho mấy cô thiên kim ngực to não ngắn đến gần.Những lần trước đi dự tiệc, anh toàn đi một mình nên mấy người đó cứ vây quanh anh khiến anh bực mình cáu gắt. Anh ghét sự đụng chạm của người khác giới, chỉ duy nhất có Diệp Nhi là ngoại lệ. Vậy nên dắt cô theo vừa là muốn công khai có bạn gái, vừa dập tắt hy vọng của mấy cô thiên kim kia, biết điều mà tránh xa anh ra

- Dự tiệc sao, ưm vậy được

Cô suy nghĩ một chút rồi cũng đồng ý với anh luôn. Mặc dù ngày trước rất ghét dự tiệc vì họ rất giả dối. Bên ngoài thì cười cười nói nói, bắt tay nhau này nọ. Nhưng trong lòng lại chứa chấp một sự khinh bỉ, lòng dạ lại thâm sâu khó lường. Nhưng lần này có anh đi cùng, cô sẽ không để ý đến mấy thứ đó nữa mà sẽ ở bên cạnh anh. Coi như là hai người đang hẹn hò vậy

- 7h anh sẽ về nhà đón em đi mua sắm

- Được, em sẽ đợi

- Không còn chuyện gì nữa, anh cup máy

- Vậy tối gặp lại

- Um

7h tối

Chiếc xe Rolls Royce Sweptail đậu ngay trước cổng, Kì Lân ngồi trong xe lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Nhi

- Anh đang ở dưới nhà, em xuống đi, anh đợi

- Được, chờ em một chút

3 phút sau cô xuất hiện với một bộ đồ rất đơn giản. Quần jeen, áo sơ mi trắng săn cao, chân đi giày thể thao trắng, đeo chiếc túi sách mà hồng, tóc buộc lên cao.Nhìn thoạt giống sinh viên

Kì Lân nhìn thấy Diệp Nhi liền mở cửa xuống xe, vòng qua và mở cửa cho cô

- Này! Trưởng phòng Mạc, anh lấy đâu ra tiền mà thay xe liên tục vậy. Em không ngờ đấy, một người giữ chức trưởng phòng như anh đã mua được siêu xe đắt nhất thế giới như này rồi. Chắc anh Mạc đây rất giàu nhỉ

Diệp Nhi luyên thuyên nói ra suy nghĩ lòng mình. Cô cũng đường đường là con gái của ông hoàng đá quý. Vậy mà cũng chỉ sở hữu một con lamboghini. Còn anh, thay xe như thay áo vậy

- Tiền của anh đủ cho em và các con sau này đốt để sưởi ấm

Nhìn thấy cô như vậy anh lại nổi hứng thú muốn trêu cô

- Ai...ai muốn sinh con cho anh chứ. Với lại anh nhiều tiền thế thì đi làm từ thiện đi, gì mà đốt cơ chứ

- Được, nghe em. Sẽ đi từ thiện

Nói chuyện hàn huyên một lúc cũng đến Hoa Nhã. Đây là cửa hàng thời trang bậc nhất HongKong thuộc chi nhánh của công ty nhà anh. Đến đây mọi nhân viên lập tức nhận ra anh, nhưng lại không nhận ra cô là ai. Vì lễ đính hôn của Diệp Nhi và Kì Lân chỉ những người có tiếng tăm trong giới kinh doanh mới biết. Còn những nhân viên trong này chỉ biết anh đã đính hôn nhưng không biết hôn phu của anh là ai. Khi bước vào trong cửa hàng, mọi ánh mắt của nhân viên đều nhìn chằm chằm vào cô. Anh vốn dĩ được các nhân viên nữ ở đây đều đem trái tim trao cho. Nhưng khi biết anh đính hôn, mà hôn phu lại là người quyền quý nên ai cũng chỉ biết im lặng và chúc phúc cho họ. Nhưng giờ anh lại dẫn một người phụ nữ ăn mặc nhà quê đến đây khiến họ không ngừng xì xào bàn tán. Có một vài người còn nghi ngờ nói rằng " anh bao nuôi...tình nhân ". Nhưng họ nói rất nhỏ, Diệp Nhi và Kì Lân không hề nghe thấy

- Lấy cho cô ấy bộ đồ đắt nhất

Mắt các nhân viên trợn ngược lên. " Chỉ là tình nhân thôi mà, nếu để hôn phu của anh nhìn thấy thì họ sẽ có kịch vui gì để xem đây. Đúng là gà rừng mà muốn biến thành phượng hoàng. Ăn mặc thì chả ra làm sao, chắc chắn là mấy bộ đồ rẻ tiền mua ngoài chợ ". Nhưng họ không biết mấy bộ đồ mà họ cho là mua ngoài chợ đó, trị giá của nó là 120 vạn nhân dân tệ ( gần 400tr VND)