Thánh Vương

Chương 163: Quần hùng tập hợp




Từng tiếng "Thiên Long chiến cổ" vang vọng khắp không gian, khiến cho người người nhiệt huyết sôi trào, trong học viện Thiên VỊ tất cả đệ tử từ bốn phương tám hướng bắt đầu di chuyển tới "chiến trường trung ương"

Giữa học viện Thiên VỊ có một cái chiến trường.

Chiến trường này tên là "Chiến trường trung ương", bình thường nó không mở cửa, chi khi nào có chuyện trọng đại hoặc là đại hội của học viện nó mới được mở ra.

Cái chiến trường này rất rộng, rất lớn, hơn nữa vô cùng kiên cố, không biết được tạo nên từ cái gì, có người nói cho dù là cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ ở trong đó chiến đấu, chiến trường cũng không chút tổn hại.

Dương Kỳ ở trong học viện Thiên VỊ học tập đã hơn một năm, nhưng chỉ nghe nói tới chiến trường trung ương chứ chưa từng nhìn thấy.

Hôm nay, hắn theo làn sóng người cuồn cuộn đi về giữa học viện Thiên Vị, hắn thấy trong trống trận liên hồi, đột nhiên có một luồng ánh sáng từ trong những thần miếu, tòa tháp xa xưa ba bay lên, sau đó hợp lại thành một lực lượng mở ra một cái không gian khác.

Trong đó không gian này có một cái sân lớn hình quả trứng, rộng dài vô cùng, trông giống như một cái đấu trường, trong đấu trường có tới mấy trăm vạn cái chỗ ngồi.

Làn sóng người từ bốn phương tám hướng không ngừng đổ vào đó.

Đời này Dương Kỳ chưa từng thấy nơi nào có nhiều người như vậy, cũng chưa từng thấy cảnh tượng nào mênh mông tới mức này.

Vô số cao thủ, vô số dòng người, liên tục dũng mãnh tràn vào trong cái chiến trường rộng lớn này.

Những người có khí tức cường đại nhất ngồi bên trên khán đài cao nhất, những đệ tử như Dương Kỳ không cách nào nhìn thấy diện mạo của họ.

Rất hiển nhiên, những khán đài ở trên cao chỉ có cảnh giới Truyền Kỳ trở nên mới được ngồi.

Dương Kỳ quan sáng làn sóng thủy triều người, nhận ra đệ tử của học viện Chân Long trên áo đều thêu một con ngũ trảo thần long màu vàng, mà đệ tử của học viện Nhật Nguyệt trên người có một cái ký hiệu nhật nguyệt, đệ tử của học viện Thiên VỊ trên y phục đều thêu một chữ “Thiên”, người của học viện Hải Thần đều mặc y phục màu xanh lam, hơi nước cuồn cuộn.

Những y phục nhiều màu sắc khác đều là những người được mời tới dự lễ.

Đại hội luận võ của bốn đại học viện có bao nhiêu đặc sắc? Một số đại môn phái được mời tới đây xem lễ đều dẫn đệ tử tới tham quan học tập, một số thiên tài của những môn phái này cũng đăng ký tham gia tỷ thí.

Đặt mình trong dòng nước lũ người cuồn cuộn, lúc nào cũng có ánh sáng lóe lên, căn bản chẳng nhận ra ai với ai, thậm chí hắn còn có chẳng phân biệt được đâu là đỏng nam tây bắc.

Người!

Quá nhiều.

Cho tới hôm nay hắn mới biết được cái aì gọi là "cao thủ nhiều như mây", thế nào là thế giới to lớn. Nếu đem thành Yến Đô ra so sánh thì chẳng khác nào một con ếch nhỏ giữa một biển cá lớn, mà loại cái này toàn là cá mập.

"Đệ tử tinh anh của học viện Thiên VỊ đến bên này, tập hợp lại với nhau, nghe theo hiệu lệnh, không được đi lung tung!"

Đột nhiên, từ lệnh bài trên người Dương Kỳ truyền tới một thanh âm.

Dương Kỳ vội và lấy cái lệnh bài ra xem, phát hiện đây là lệnh bài của đệ tử tinh anh, tấm lệnh bài này được tạo thành từ một khối mỹ ngọc, chỉ có một tác dụng duy nhất là chứng minh thân phận và truyền âm.

Hiện giờ từ trên lệnh bài của hắn nghe thấy thanh âm của khá nhiều trưởng lão, họ liên tục đưa ra các mệnh lệnh chỉ dẫn.

Theo khí này tức chỉ dẫn, Dương Kỳ cũng tìm được vị trí trong cái chiến trường rộng lớn này.

Xung quanh hắn toàn là đệ tử của học viện Thiên Vị, ngoài xa xa còn có các trưởng lão.

Đệ tử tinh anh của học viện đều tập trung ở chỗ này, ai nấy ngồi thật ngay ngắn, ngưng thần tĩnh khí, im lặng không lên tiếng, giống như đang nghỉ ngơi dường sức, đợi một hồi đại chiến.

Lần chiến đấu này không phải chuyện đùa, một khi đạt được thứ hạng cao sẽ được học viện ban thưởng, mà phần thưởng lại vô cùng phong phú.

"Các vị, mọi người đều là đệ tử tinh anh của học viện Thiên Vị, mọi người sẽ giao đấu với đệ tử tinh anh của các học viện khác. Đại hội lần này lớn chưa từng có, phần thưởng cùng vô cùng phong phú, các ngươi chiến thắng một địch nhân sẽ nhận được 1000 điểm công lao, chiến thắng 2 người được 2000 điểm, chiến thắng 3 lần được 4000 điểm, lần thứ 4 được 8000 điểm, các lần nhau cứ như vậy nhân lên! Nếu như đi tới chặng cuối, có thể lấy thân phận đệ tử tinh anh chiến thắng đệ tử hạch tâm của các học viện khác, số điểm công lao được thưởng còn lớn hơn nữa!"

Ầm ầm!

Nhất thời, đám đệ tử tinh anh này đồng thời mở mắt, sắc mặt vô cùng hưng phấn, không ngờ điểm công lao lần này lại nhiều tới như vậy.

Ở trong học viện Thiên Vị, điểm công lao vô cùng quan trọng, chi cần có điểm công lao là có thể có được tất cả.

Thậm chí, họ có thể nhờ những người lãnh đạo cao nhất của học viện, nhân vật cấp bậc thượng cổ đại thánh chỉ điểm tu vi. Đương nhiên, số điểm công lao như vậy là rất nhiều, cho dù nhân vật cấp bậc Thánh Đồ cùng không thể có điểm công lao nhiều như vậy.

"Tốt! Không ngờ học viện lần này lại trích máu thưởng nhiều như vậy!"

Trong lòng Dương Kỳ cùng có một chút kích động, hắn ở trong học viện Thiên VỊ một năm nhưng chẳng có mấy điểm công lao, đều là bởi vì hắn chỉ tập trung tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình, không cần tài nguyên, có nhiều tài nguyên quá lớn cùng chẳng biết làm gì.

Thời gian làm nhiệm vụ lấy điểm công lao không bằng hắn ra ngoài săn giết yêu ma, nuốt sống yêu hạch, huống chi nếu hắn muốn đổi điểm công lao thì đánh chết yêu ma Đoạt Mệnh lần 9 lấy yêu hạch còn nhanh hơn, tất nhiên cái gì cùng có hậu quả của nó, nếu thực sự làm như vậy hắn sẽ bị người khác chú ý.

Bây giờ là cơ hội đường đường chính chính kiếm điểm công lao.

Coong,coong,coong

Tiếng chuông vang lên, tiếng trống trận biến mất.

Tiếng chuông này có một loại lực lượng khiến cho người nghe ở đây im lặng, nhất thời tất cả mọi người ở đây đều yên tĩnh lại, Dương Kỳ liếc mắt nhìn trên đài cao, thấy vô số người vận khí công che dung mạo mình lại, không biết ai với ai.

Ngoài ra Dương Kỳ cũng muốn tìm xem có huynh đệ nào mình quen biết nữa ở xung quanh hay không, thế nhưng không phát hiện được ai, hơn nữa hắn không được phép bay lên không trung, ở đây đã có một loại lực lượng kiềm chế người ngồi, không cho phép họ bay loạn.

Việc hắn có thể làm bây giờ là ngồi đợi.

Đợi chiến đấu bắt đầu.

về phần chiến đấu thế nào, hắn căn bản không hề lo lắng, học viện sẽ có chỉ dẫn cụ thể cho bọn họ.

"Các vị, bốn đại học viện, Thiên Vị, Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần cùng nhau tổ chức đại hội luận võ, hiện giờ chính thức bắt đầu "

Đột nhiên, có bốn thanh âm cùng vang vọng khắp chiến trường.

Thanh âm của bốn người này mang tới cho người nghe cảm giác kính ngưỡng, âm thanh giáo hóa thiên hạ, có thể khiến cho người khác nghĩ rằng những người này nhất định là người học thức uyên bác, đức hạnh cao thượng, vô cùng vĩ đại, giống với thánh nhân!

"Bốn vị lãnh đạo của bốn đại học viện!"

Dương Kỳ ngồi ngay ngắn, nhìn tới nơi phát ra thanh âm kia, hắn chỉ thấy lờ mờ bốn bóng người ngồi cao trên tầng mây, ngoài ra chẳng nhìn thấy aì khác.

Thế nhưng, lực lượng do bốn người kia truyền tới không kém Diêm La quỷ đế.

Họ chính là người đứng đầu của bốn đại học viện, những Lành tụ này không muốn cho người khác nhìn thấy dung mạo của mình, vĩnh viễn là người đức cao vọng trọng giống như thánh nhân, tu vi của bọn họ đã vượt qua truyền kỳ, trở thành Đại Thánh.

Ngay khi thanh âm này truyền tới, giữa chiến trường ngưng tụ thành vô số cái lồng sáng, tạo thành tràn ngàn cái lôi đài, mỗi một lôi đài là một không gian độc lập, có thể bảo đảm cho trăm ngàn người đồng thời tiến hành tỷ thí.

Bang không đệ tử của bốn đại học viện mà luân phiên tỷ thí thì hàng năm cũng không đủ.

"Dương huynh, lần đại hội luận võ này phần thường thật là phong phú, thực sự có thể khiến người ta thoải mái chiến đấu. Huynh nhất định có thể chiến thắng nhiều đệ tử hạch tâm, lần này đúng là phát tài lớn rồi."

Lý Hạc thần thái vừa khẩn trương, vừa hết sức hưng phấn.

Đây là lần đầu tiên hắn tham gia đại hội luận võ.

Đại hội luận võ của bốn đại học viện phải rất nhiều năm mới được tổ chức một lần.

"ừ, tất cả mọi người nên bình tâm tĩnh khí... nhưng sao cô cô của ta không thấy tới? Dựa theo đạo lý, cô cô cũng là đệ tử tinh anh, lẽ nào lại trực tiếp tấn chức thành đệ tử hạch tâm?"

Dương Kỳ nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra Dương Tố Tố.

Tuy vậy hắn cũng rất yên tâm, Dương Tố Tố đã đánh thức Thất Khiếu Linh Lung thể, trở thành người được bồi dưỡng trọng điểm của học viện, thậm chí người lãnh đạo cao nhất của học viện, nhân vật cấp bậc thượng cổ đại thánh cũng tiếp kiến, thành tựu sau này nhất định sẽ không bình thường.

"Không biết hôm nay Thái tử có tới hay không? Mặc dù Thành Đồ của học viện không tham gia chiến đấu, thế nhưng ta nghe nghe đồn, mỗi lần đại hội luận võ, Thánh Đồ cũng bí mật tổ chức so tài một chút, đây là đọ sức của nhân vật cấp bậc Truyền Kỵ."

Hoa Dần Hổ nói.

Dương Kỳ dùng ánh mắt cẩn thận tìm kiếm, cảm thụ khí tức cường đại, thế nhưng khi nhìn lên tầng cao nhất, hắn không nhìn rõ những người có cảnh giới Truyền Kỳ.

Nhưng mà, Dương Kỳ có thể cảm nhận được họ đang dùng thần niệm trao đổi.

Lúc này toàn trường đã im lặng.

Ngay sau đó, đại hội luận võ bắt đầu.

Dương Kỳ bây giờ vẫn là đệ tử tinh anh, do hắn không đi tấn chức đệ tử hạch tâm nên không có tư cách tham gia chiến đấu với đệ tử hạch tâm, nhưng mà chỉ cần nổi tiếng, chiến thắng tất cả đệ tử tinh anh, lúc đó sẽ được tỉ thí với đệ tử hạch tâm.

Đen lúc đó, điểm công lao của hắn sẽ nhiều hơn nữa.

Hắn cứ ngồi đợi trong im lặng, chỉ chốc lát sau, đột nhiên từ trên lệnh bài của hắn truyền tới một luồng hơi thở, chỉ dẫn cho hắn đi tới một cái lôi đài.

Trong một sát ng, không gian biến ảo, toàn bộ chiến trường đã không còn giống như những gì Dương Kỳ nhìn thấy bên ngoài, bên trong làkhông gian độc lập, một thế giới rộng lớn, mênh mỏng vô cùng.

Khi Dương Kỳ tiến vào không gian này, trước mặt có một bóng người lóe lên, một người mặc trường bào của học viện Nhật Nguyệt xuất hiện trước mắt của hắn, đây chính là đối thủ đầu tiên

"Học viện Nhật Nguyệt, Vương Ngọc Giác!"

Đệ tử này là một nam tử, khoảng chừng ba mươi tuổi, ánh mắt cao ngạo, vừa nhìn thấy Dương Kỳ đã chỉ thẳng trường kiếm trong tay, nói:

"Mau mau lui ra, tự động chịu thua, bằng không ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là thống khổ vô biên."