Bên trong thân thể Độc Cô Vô Địch toàn là vũ trụ đa chiều, vụ trụ dày đặc tụ tập một chỗ tạo thành
mê cung khổng lồ. Chẳng qua tinh thần của Dương Kỳ tìm kiếm thức hải của Độc Cô Vô Địch, muốn tìm được sâu trong thức hải đã xảy ra chuyện gì?
Thân thể là thứ yếu, linh hồn Chúa tể sâu trong thức hải mới là thứ chủ yếu nhất.
Chẳng qua xâm nhập vào trong đó, muốn tìm được thức hải linh hồn lại là
một chuyện phiền phức, chẳng khác gì tìm kim biển rộng. Trong đó dày đặc vũ trụ đa chiều, quả thật quá nhiều, cứ việc Dương Kỳ khẽ động, thần
niệm có thể xuyên qua trăm ngàn vũ trụ, nhưng quá trình tìm kiếm thức
hải cũng vẫn như tìm kim đáy biển.
Thức hải trong thân thể Độc Cô Vô Địch không phải nằm ở đầu, hơn nữa dù
là ở trên đầu, cũng không thể nào thuận lợi tìm được thức hải.
Mặc kệ là linh hồn của ai, chỉ cần tiến vào thân thể Độc Cô Vô Địch sẽ
lập tức bị lạc, bị lạc ở sâu trong vũ trụ đa chiều, bị một cỗ lực lượng
cắn nuốt.
Có thể nói, thân thể Độc Cô Vô Địch chính là một cái bảo tàng, nhưng cũng là tuyệt địa nguy hiểm.
Hiện giờ Dương Kỳ giải cứu sư phụ cũng có nguy hiểm nhất định, chẳng qua hắn tài cao gan lớn, cho nên mặc kệ. Thần niệm đột nhiên bùng nổ,
khoảng khắc Thiên đường viễn cổ xuất hiện sau lưng, khắc độ tinh thần
tạm thời vọt lên cảnh giới nửa bước Vô Vô.
Oong....
Rốt cuộc Dương Kỳ bắt được trung tâm vũ trụ đa chiều, ở chỗ sâu nhất, tư duy của hắn nhảy vọt, đột nhiên đứng lên. Trước mắt xuất hiện một cái
thế giới thật lớn, xung quanh là những ngọn núi đá đen kịt, ở ngọn núi
trước mặt là một cửa đá lớn.
Cánh cửa đá lớn này ầm ầm vang vọng, khắp xung quanh là phong ấn, chữ
viết vặn vẹo bên trên phong ấn dường như là phong ấn thái cổ phủ bụi
thật lâu.
Phong ấn thái cổ khổng lồ như thế, không có ai bố trí được, thậm chí lực lượng không hợp với Chúa tể, mà thuộc về căn nguyên Thần giới.
- Căn nguyên Thần giới?
Dương Kỳ đã hiểu được.
Độc Cô Vô Địch chưa chết, nhưng tư duy của hắn bị người ta phong ấn. Nói cho đúng, không phải bị "người" phong ấn, mà là bị căn nguyên Thần giới phong ấn.
Phong ấn trước mắt, tuyệt đối là do căn nguyên Thần giới bố trí xuống.
Thậm chí Dương Kỳ có thể suy tính ra được, khẳng định là Độc Cô Vô Địch
đang trong quá trình tu luyện, giao đấu với căn nguyên Thần giới, thậm
chí hắn muốn cắn nuốt căn nguyên Thần giới, cuối cùng tạo thành kết quả
này.
Căn nguyên Thần giới, là không thể chiến thắng.
Ít nhất trước mắt là vậy.
Cho dù Chúa tể ngã xuống, cũng có liên quan rất lớn tới căn nguyên Thần giới.
- Chuyện là như thế này, ý chí của sư phụ bị phong ấn, dẫn tới thân thể không nhúc nhích. Chỉ cần đánh vỡ phong ấn này, sẽ có thể giải cứu sư
phụ, khôi phục thần uy vô địch năm đó, tăng thêm một cường giả nửa bước
Vô Vô.
Dương Kỳ nhìn cánh cửa phong ấn trước mặt.
Chẳng qua, hắn cũng không làm bậy.
Bởi vì đây là nơi sâu trong thức hải của Độc Cô Vô Địch, nếu làm bậy bạ, còn chưa đánh phá phong ấn, ngược lại tổn hại thức hải, phá hỏng thân
thể.
Hơn nữa, Dương Kỳ có thể cảm giác được, một khi phong ấn trong thức hải
Độc Cô Vô Địch vỡ tan, toàn bộ lực lượng ẩn núp của căn nguyên Thần giới sẽ bùng nổ, khiến thân thể khổng lồ của hắn nổ thành bụi phấn, tất cả
đều sụp đổ, không còn tồn tại thân thể, hơn nữa ý chí bên trong phong ấn cũng cơ bản không còn.
Nói cách khác, hiện giờ không thể giải cứu, chỉ có thể để Độc Cô Vô Địch tồn tại như vậy.
Vù!
Ý chí Dương Kỳ lui ra.
Sắc mặt của hắn nghiêm nghị.
- Sao rồi?
Mọi người thấy sắc mặt của Dương Kỳ, Độc Cô Diệt Thiên hỏi trước:
- Cuối cùng Vô Địch lão tổ đã xảy ra chuyện gì?
- Bây giờ đã điều tra cơ bản được nguyên nhân.
Dương Kỳ nói:
- Sư phụ còn chưa chết, là bị căn nguyên Thần giới phong ấn ý chí linh
thức. Chỉ cần đánh vỡ phong ấn sẽ lập tức khôi phục lại. Chẳng qua rất
khó đánh vỡ phong ấn này, nếu bạo lực phá giải, một hơi chém đứt, căn
nguyên Thần giới sẽ lập tức bùng nổ, cuối cùng toàn bộ thân thể sư phụ
sẽ bị nổ thành phấn.
- Vậy phải làm sao?
- Thật là thế?
- Ngươi không gạt chúng ta?
Vô số người Độc Cô thế gia vừa mừng vừa sợ lại lo lắng. Bọn họ mừng là
Độc Cô Vô Địch vẫn còn chưa chết, chỉ là bị phong ấn mà thôi. Như vậy,
cơ hội sống lại sẽ tăng lên. Nhưng sợ là vì có dính dáng tới căn nguyên
Thần giới, có nghĩa là Vương triều Vô Địch sẽ có quan hệ đối địch với
căn nguyên Thần giới, hiện giờ Ngạo Thiên lại muốn phát động liên minh
ba vương triều... Bản thân Ngạo Thiên lại được căn nguyên Thần giới
chống lưng, tiếp tục như thế, Vô Địch Môn chính là cái gai trong mắt căn nguyên Thần giới.
- Ta không cần phải lừa các ngươi, nếu các ngươi không tin, có thể đi
xem thử. Ta mở ra con đường, có thể đi tới sâu trong thức hải sư phụ,
các ngươi tự xem sẽ biết.
Dương Kỳ nhàn nhạt nói.
- Chúng ta không dám xúc phạm thân thể lão tổ.
Mấy cao thủ Vô Địch Môn đều lắc đầu, vẫn nửa tin nửa ngờ Dương Kỳ.
- Dương Kỳ, ngươi nói lão tổ của chúng ta bị căn nguyên Thần giới phong ấn, chỉ cần giải trừ phong ấn là sẽ tỉnh lại bất cứ lúc nào, khôi phục
thần uy vô địch năm đó. Nhưng đây chỉ là lời của riêng ngươi, chúng ta
tuyệt đối sẽ không tin.
Độc Cô Tế Thiên nói:
- Nhưng ngươi phải nói rõ ràng, rốt cuộc làm sao mới khôi phục?
- Sư phụ ta có đám con cháu như các ngươi, đúng là không có cũng được.
Dương Kỳ mắng:
- Ta thấy ngài ấy không bị căn nguyên Thần giới phong ấn, cũng sẽ bị
các ngươi tức chết. Nếu ta còn có biện pháp hay hơn, đã trực tiếp giải
cứu, còn đợi đến bây giờ? Chuyện gấp gáp bây giờ là lập tức đưa thân thể sư phụ chuyển vào trong kết giới Vĩnh Hằng của ta, ta lợi dụng số mệnh
đế quốc giải cứu sư phụ, đây mới là chính đáng.
- Không được!
- Muốn chết!
- Dương Kỳ, rốt cuộc ngươi lộ ra lòng dạ lang sói của mình!
- Hừ! Dương Kỳ ngươi còn nói Ngạo Thiên muốn luyện chế thân thể lão tổ
chúng ta thành thân ngoại hóa thân, bây giờ ngươi mới là kẻ muốn nhất.
Bây giờ ngươi còn chưa đạt tới cảnh giới nửa bước Vô Vô, cho nên đã muốn luyện hóa lão tổ chúng ta, chúng ta liều chết cũng không thể để ngươi
thành công.
Đám người Độc Cô gia tự nhiên không thể nào đồng ý với cách của tộc, tức giận mắng to, có người còn muốn ra tay.
- Tuy rằng các ngươi là con cháu của sư phụ, nhưng ta sẽ không thương
hại các ngươi. Dù sao sư phụ có đám con cháu ngu xuẩn như các ngươi cũng là lãng phí, không bằng ta giết hết các ngươi, bớt chút sức cho ta đối
phó liên minh ba vương triều sau này.
Dương Kỳ nổi lên sát khí, trên cơ bản hắn không có hảo cảm gì với đám người Độc Cô thế gia, cũng không định hàng phục.
Thực ra, bây giờ Dương Kỳ cũng đã không hàng phục.
Hơn nữa, hắn đang dần dần giải trừ trói buộc Chư thần ấn ký của những
người mình hàng phục trong đế quốc, ban đầu hàng phục là vì xây dựng
trật tự. Còn bây giờ đã thành lập được trật tự, những người bị hàng phục đã biết ý nghĩa của trật tự đế quốc, phấn đấu cho toàn bộ đế quốc. Bọn
họ có thể làm thần dân trong đế quốc này cũng cảm thấy tự hào, trạng
thái tinh thần như vậy còn hàng phục đã không có ý nghĩa.
Tích luỹ ban đầu của đế quốc là tàn khốc đẫm máu, nhưng sau khi hoàn tất tích luỹ ban đầu, đã không cần đẫm máu và tàn khốc nữa.
Đây là tất yếu của tiến hóa tự nhiên.
Cũng như văn minh người nguyên thủy, đó là ăn tươi nuốt sống, sau này
dần dần tìm được mồi lửa, không còn ăn nhiều máu nữa. Đế quốc của Dương
Kỳ đã thành lập trật tự, bây giờ hắn cơ bản không hàng phục ai, đều giải trừ hàng phục trước kia, bao gồm cả đại quốc sư, đại tể tướng, binh mã
đại nguyên soái vương. Ba đại cường giả 100 tỷ khắc độ tinh thần cũng
thừa nhận đế quốc của Dương Kỳ là chính thống, không ngừng cố gắng liều
mạng vì Thánh Vương đế quốc hùng mạnh lên.
Bởi vì, số mệnh đế quốc của Dương Kỳ hiện giờ đã có quy mô báo ứng nhân quả.
Nói cách khác, ngươi có cống hiến lớn đối với đế quốc, sẽ lập tức nhận
được số mệnh đế quốc ban thưởng, loại ban cho này sẽ thực hiện lập tức,
không phải qua tay quan lại, không có cắt xén. Kết quả là lâu dần, tư
tưởng mọi người trong đế quốc đều thành một quan điểm, đó là coi chuyện
của đế quốc là chuyện của mình.
Đế quốc tốt đẹp, mọi người cũng sẽ sống tốt.
Đối với đám người Độc Cô thế gia, bây giờ mà tiến vào đế quốc mà không
hàng phục, nhất định sẽ gây ra nhiễu loạn rất lớn, không bằng giết hết,
luyện hóa thành con rối.
Khiến cho Vô Địch Môn sụp đổ.
Dương Kỳ đã sớm có ý này, nếu không phải nể tình Độc Cô Vô Địch, hắn đến đây đã sớm đại khai sát giới.
- Giết! Trấn áp Dương Kỳ, điều động vận mệnh quốc gia!
- Giết hắn, bây giờ đang ở trong Vương triều Vô Địch, hắn căn bản không làm gì được chúng ta. Chúng ta điều động lực lượng vận mệnh quốc gia,
đồng thời triệu hồi Ngạo Thiên cùng Đại Tế Ti đến, một mình hắn khó mà
chống lại, chỉ có con đường chết.
- Cái gì? Hắn lại muốn mang thân thể lão tổ chúng ta đi, đúng là đại
nghịch bất đạo, dù là chôn vùi toàn bộ đế quốc chúng ta cũng không
tiếc..
Tất cả cao tầng Vô Địch Môn đều gầm lên.
Vận mệnh quốc gia đang ngưng tụ.
Toàn bộ không gian đang khép kín.
- Các ngươi muốn làm gì?
Đột nhiên, ngay khi một trận đại chiến máu chảy thành sông sắp diễn ra,
một tiếng quát như sấm nổ truyền ra từ thân thể khổng lồ của Độc Cô Vô
Địch. Tiếng gầm như thác lũ rung động mỗi một cao thủ mang theo huyết
mạch Độc Cô thế gia, mỗi người nghe được đều có cảm giác muốn quỳ bái.
- Lão tổ, là giọng của lão tổ, lão tổ hiển linh.
Độc Cô Diệt Thiên, Độc Cô Thông Thiên, Độc Cô Tế Thiên... mấy lão tổ này bỗng sửng sốt một chút, sau đó liền trào nước mắt. Huyết mạch của bọn
họ tiếng những lời này mà chấn động, đây là Độc Cô Vô Địch hiển linh,
còn giả được sao.
- Lão tổ, mau mau trấn áp Dương Kỳ kia.
- Hắn sinh ra uy hiếp rất lớn tới Vương triều Vô Địch chúng ta, mau mau chém giết.
- Tên kia là yêu nghiệt.
- Lão tổ vĩ đại, cuối cùng ngài hiển linh, cứu vớt Vương triều Vô Địch
cứu vớt chúng ta. Ngài tỉnh lại, đánh bại Ngạo Thiên và Đại Tế Ti, giành lấy đại vị Hoàng đế...
Vô số con cháu Độc Cô thế gia hét lên.
- Ngu xuẩn...
Đối mặt với đám con cháu thế gia này, bên trong thân thể Độc Cô Vô Địch phát ra tiếng quát như sấm nổ:
- Dương Kỳ là đệ tử của ta ở thế tục, ý niệm của ta đột phá trói buộc
Thần giới đi tới thế tục, nắm được cơ hội. Lần này Dương Kỳ đến giải cứu ta, bây giờ ta ra lệnh, hắn là Hoàng đế Vương triều Vô Địch...