Thanh Vân Thê Thượng

Chương 42: Chương 42





Trương lão đầu lắc đầu: “Đại nhân, thi thể này đã bị tổn hại nghiêm trọng, vốn dĩ không thể nhìn ra hình dáng ban đầu, trên người cũng không có đặc điểm gì đặc biệt, quả thực nhìn không ra thân phận, chỉ có thể dựa vào những gia đình có con gái mất tính đến báo án.

”Ngô Vi nói: “Nhưng cả cái huyện Tây Hòa có nhiều hộ dân như vậy, không dễ như vậy có người tìm đến hỏi đâu, huống hồ có thể nữ nhân kia không phải người huyện Tây Hòa chúng ta, chuyện này muốn tìm lại càng khó hơn.

Cũng có thể nhà nào đó không coi trọng nữ nhân, con gái mất tích rồi nhưng không đến báo án.

Cho nên không thể cứ đi gõ cửa từng nhà hỏi được, tìm như vậy thì biết tới khi nào mới tìm ra.

”Trên đời này, có không ít nữ nhân đang mất tích, cũng có rất nhiều gia đình không báo án, hơn nữa chúng ta lại không nhìn thấy được diện mạo trước khi chết của họ, nếu muốn tìm thì chẳng khác nào đang mò kim đáy bể.

Ứng Thanh Vân trầm tư, bầu không khí xung quanh trở nên căng thẳng.

Lúc này, Phong Thượng Thượng, người đứng bên cạnh sớm đã nghe được đại khái vấn đề bỗng lên tiếng: “Đại nhân, dân nữ có thể đi xem thử thi thể không?”Một đám người sững sờ, đồng thời nhìn về phía nàng.


Ứng Thanh Vân hỏi: “Ngươi muốn đi khám nghiệm thi thể?”Phong Thượng Thượng gật đầu: “Nói không chừng ta có thể giúp ngài.

”“Người không phải người khám nghiệm tử thi của Nha môn, sao có thể tùy tiện khám nghiệm, ngươi xem Nha môn của bọn ta là nơi gì chứ?”Phong Thượng Thượng đúng mực đáp lại: “Thêm một người khám nghiệm, nói không chừng có thể tìm thêm được nhiều manh mối, giải quyết vụ án càng sớm càng tốt, việc này đối với Nha môn chỉ có lợi không có hại, tại sao ngài lại bất mãn như vậy?”Trương lão đầu hừ một tiếng, nhất thời không biết phản bác thế nào.

Lúc này Ứng Thanh Vân nói: “Nơi khám nghiệm ở ngay bên cạnh, ngươi đi khám nghiệm đi.

”“Vâng, đa tạ đại nhân.

” Phong Thượng Thượng mỉm cười, nàng nghĩ quả nhiên không sai, vị quan tri huyện trẻ tuổi này quả nhiên không phải người cổ hủ, cấp trên như vậy sẽ được nhiều người yêu thích.

Ừm, nàng vô cùng yêu thích.


Đại nhân đã lên tiếng đồng ý, Trương lão đầu bất mãn cũng chỉ đành nhịn không nói gì đi theo họ sang nơi khám nghiệm tử thi.

Ngược lại ông ta muốn xem xem con nha đầu này có thể tra ra được gì, chẳng lẽ ả ta có thể khiến người chết sống lại sao?Chín thi thể đặt trong phòng được phủ vải trắng, cả căn phòng bốc lên mùi hôi nồng nặc của xác chết, có rất nhiều nha dịch không chịu nổi phải bịt mũi lại để tránh bị ngất xỉu.

Phong Thượng Thượng mặt không biến sắc tiến lên phía trước, cầm lấy miếng vải của thi thể gần nàng nhất, không chớp mắt mà thẳng tay kéo xuống.

Sau khi miếng vải được kéo xuống đã để lộ ra một bộ xương màu trắng, sau đó nàng ngồi xổm xuống kiểm tra nó một cách cẩn thận, nàng còn dùng từng ngón tay thon thả sờ từng tấc xương.

Vẻ mặt nàng vừa nghiêm túc lại vừa thành kính, đối với chúng hệt như một kho báu nào đó.

Nhìn thấy cảnh này, đám người phía sau đều cả kinh.

Phong Thượng Thượng kiểm tra lần lượt từng thi thể, đến thi thể cuối cùng, khi nàng chuẩn bị kéo vải trắng xuống thì Ngô Vi lên tiếng ngăn lại: “Phong cô nương, hay là ta chuẩn bị cho cô nương một chiếc mạng che mặt, sau đó đốt thêm Thương Truật và một ít dấm chua.

”Đôi khi thi thể bị phân hủy nghiêm trọng, có mùi rất nồng nặc, nên người khám nghiệm thi thể phải cần đốt thêm Thương Truật với dấm chua để khử mùi hôi, Ngô Vi nghĩ đến bộ dạng của thi thể này, lại cảm thấy một lúc nữa sắc mặt của cô nương này sẽ không dễ nhìn, cho nên cứ chuẩn bị trước một chút thì tốt hơn.

.