Thánh Thiên Hệ Thống

Chương 7: Thánh thiên hệ thống




“Đinh”

Trong lúc nhận lấy đồ từ Trần Quân, trong đầu của Đỗ Minh xuất hiện một thanh âm trong trẻo. Bản thân hắn như vào một trạng thái thực tế ảo, trước mặt hắn xuất hiện một cô gái đang lơ lửng trước mặt hắn, khuôn mặt vô cùng xa lạ, và cũng hết sức lạnh lùng.

Đỗ Minh còn chưa kịp xác định đây là tình huống dĩ, thì một giọng nói của cô gái vang lên.

- Chúc mừng chủ nhân đã có thể tự mình mở ra được “Thánh Thiên Hệ Thống”.

- Thánh Thiên Hệ Thống. Đỗ Minh ngơ ngác hỏi.

Đỗ Minh bây giờ trong lòng còn hoảng sợ hơn cả lần đầu tiên khi hắn biết mình xuyên không, cái tình huống quỷ dị gì đang xảy ra thế này. Bản thân hắn rõ ràng đang đứng nói chuyện với sư phụ, sao bây giờ lại chỉ nhìn thấy hình ảnh như đang trong một không gian thực tế ảo.

- Chủ nhân không cần lo lắng, Thánh Thiên Hệ Thống này được tạo ra để phục vụ chủ nhân. Giọng nữ lại tiếp tục nói.

- Phục vụ ta? Tại sao lại có thể như vậy được, ta từ khi xuyên không cũng không thấy cơ thể mình có chút dấu hiệu gì? Đỗ Minh càng khó hiểu.

- Hệ Thống đã nằm trong cơ thể chủ nhân từ lâu lắm rồi, chẳng qua khi chủ nhân chính thức tu luyện thì nó mới chính thức được khai thông.

- Vậy Hệ Thống này liên quan đến chuyện ta xuyên không? Đỗ Minh nghe vậy dường như có chút bình tĩnh, sự việc xuyên không đã kỳ quái lắm rồi, nếu có thêm một hệ thống trong cơ thể thì dù kỳ quái đến đâu cũng không phải không tin nổi.

- Chuyện đó quả thực có liên quan, bất quá chủ nhân chỉ còn một phút để xác nhận Hệ Thống, không biết chủ nhân có xác nhận hay không?

- Xác nhận? Giống như việc tạo các tài khoản trò chơi xác nhận nhân vật thế này. Đỗ Minh kêu réo lên, lại nghĩ theo thuyết âm mưu, phải chăng ta không phải xuyên không, mà ta là một nhân vật võng du đang được người khác chơi.

- Còn ba mươi giây! Giọng nữ vẫn lạnh lùng nói.

- Được. Ta xác nhận, bất quá cũng chết rồi, cứ đâm đầu làm liều vậy.

Ngay khi Đỗ Minh vừa dứt lời, thì thanh âm bên trong đầu hắn liên tục vang lên.

“Hệ thống đang tiến hành xác nhận chủ nhân”

“Bổ sung thông tin của chủ nhân”

“Thiết lập thần binh cấp Một”

…..

Trần Quân lúc này cũng đang ngơ ngác nhìn Đỗ Minh, thấy hắn nhận được đồ mình tặng, bỗng dưng cứng đơ như đá, nếu không phải vẫn còn cảm nhận được hơi thở đều đặn của hắn anh ta đã nghĩ Đỗ Minh sướng quá mà hóa rồ. Bất quà Trần Quân nghĩ đến Đỗ Minh chỉ là một đứa trẻ, tâm tình quái lạ cũng không phải kỳ lạ lắm.

“Thông số hiện tại của chủ nhân”

Sức Mạnh: 11 điểm.

Nội Lực: 7 điểm

Giác Quan: 14 điểm

Thể Lực: 19 điểm

“Chủ nhân khi kích hoạt được Hệ Thống Thánh Thiên được tặng 2 điểm, có thể tự do phân phối vào các điểm thuộc tính”

- Các thuộc tính này ý nghĩa như thế nào? Đỗ Minh lập tức hỏi, hắn cảm thấy giờ mình không khác gì đang tạo nhân vật, mà oái ăm nhất là cái nhân vật mình tạo này lại chính là mình.

“Sức Mạnh ảnh hưởng đến sức chiến đấu của chủ nhân, càng lên cao thì sát thương của chủ nhân càng lớn”

“Nội Lực ảnh hưởng đến nguyên khí trong cơ thể chủ nhân, càng tích lũy nhiều thì khả năng đột phá cảnh giới của chủ nhân càng nhanh”

“Giác Quan ảnh hưởng đến độ linh hoạt cơ thể chủ nhận, cảm nhận nguy hiểm, càng lên cao có thể mở ra giác quan thứ sáu”

“Thể Lực ảnh hưởng đến sức chịu đựng của chủ nhân, càng lên cao thì khả năng duy trì sức mạnh và nội lực của chủ nhân càng lớn”

Những lời giải thích vô cùng quen thuộc, sự khác biệt duy nhất chính là khi hắn chơi game thì không thể trực quan sinh động đến như vậy.

- Vậy cái điểm thưởng có thể tự do cộng vào? Đỗ Minh hỏi

- Đúng vậy, chủ nhân có thể tăng điểm tự do.

- Vậy cộng cho ta cả 2 vào điểm nội lực đi. Đỗ Minh quyết định, ưu tiên hàng đầu chính là nâng cao cảnh giới.

- Đã hoàn tất.

Thanh âm vừa kết thúc, trong cơ thể Đỗ Minh có một luồng hơi ấm thoải mái bên trong cơ thể truyền vào.

“Kích hoạt hệ thống thần binh 1”

- Hệ thống thần binh là gì? Đỗ Minh tiếp tục thắc mắc

- Đây là trang bị vũ khí cho chủ nhân, chỉ cần mỗi lần chủ nhân đạt đến một cảnh giới nhất định, chủ nhân sẽ kích hoạt được một thần binh. Mỗi loại thần binh sẽ hỗ trợ điểm thuộc tính cho chủ nhân kèm theo đó là kỹ năng riêng biệt.

- Có thể nói rõ hơn cho ta biết không?

- Thần binh là thứ trực tiếp kết nối với chủ nhân, chỉ cần chủ nhân hô to tên của nó, nó sẽ xuất hiện trong tay chủ nhân, Thần Binh đầu tiên chủ nhân sở hữu chính là “Huyền Băng Ma Kiếm”

“Huyền Băng Ma Kiếm”

Sức Mạnh +5

Nội Lực +2

Kỹ năng đặc biệt: Huyền Băng Đại Trảm Kiếp. Dùng toàn bộ nội lực càn quét phạm vi xung quanh người sử dụng.

- A, thật là lợi hại. Đỗ Minh nghe được thông tin kỹ năng của thần binh liền cảm khái.

- Hệ Thống này giúp ta nhiều như vậy, thế nó có ảnh hưởng gì ta không?

- Hệ Thống Thánh Thiên được tạo ra để hỗ trợ tối ưu quá trình trưởng thành của chủ nhân, hoàn toàn không can thiệp cuộc sống của chủ nhân. Nhưng chủ nhân nên biết một điều, tôi chỉ có thể xuất hiện trong các sự kiện đặc biệt, không thể xuất hiện tự do. Thời gian cũng hết tạm biệt chủ nhân. Giọng nữ nói

- Ơ...ơ… Đỗ Minh vẫn chưa kịp hỏi xong.

- “Ta còn chưa kịp hỏi cách làm sao tăng chỉ số thuộc tính nữa cơ mà, ta cũng còn chưa kịp hỏi xuất xứ, lần sau phải hỏi cặn kẽ mới được”. Đỗ Minh làu bàu nói.

Trần Quân thấy Đỗ Minh làu bàu liền nói.

- Thiên Quân, con sao thế, sao lại cứ lẩm bẩm gì thế?

- Ơ...dạ. Đỗ Minh vội trả lời.

Đỗ Minh nhắm mắt lại, dùng đủ mọi cách mà hắn nghĩ ra vẫn không hề xuất hiện lại cái Thánh Thiên hệ thống, hắn còn nghĩ là mình đang nằm mơ.

- “À, đúng rồi còn Thần Binh” Đỗ Minh lập tức nhớ ra.

- Huyền Băng Ma Kiếm. Đỗ Minh hô to.

Lập tức một thanh kiếm lóe sáng xuất hiện trong tay hắn, một thanh kiếm màu xanh, hàn khí tỏa ra vô cùng mạnh mẽ, cảm giác cầm vào toàn thân Đỗ Minh cũng cảm nhận mình tăng thêm sức mạnh.

Trần Quân vẫn đứng bên chợt giật mình.

- Thiên Quân, con đang cầm gì đó?

- Ơ dạ…. Đỗ Minh ấp úng.

Hắn quá nóng lòng để thử cái Thánh Thiên Hệ Thống mà quên mất một chuyện là hắn vẫn đứng bên Trần Quân. nghe Trần Quân hỏi hắn thực sự không biết trả lời thế nào.

- Thấy bộ dạng ấp úng của con ta biết nó liên quan đến bí mật của thanh kiếm này phải không? Trần Quân nói

Đỗ Minh cũng chưa biết trả lời sao, hắn không dám nói sự thực với Trần Quân nhưng cũng không biết giải thích thế nào. Trần Quân lại nói tiếp

- Thanh kiếm này chỉ cần nhìn thôi, có thể xác định là một thanh thần binh lợi khí, dù là Quân Tử Kiếm trong tay ta cũng cảm giác không sánh bằng. Trần Quân liên tiếp nói.

- Ta đoán lai lịch người tặng kiếm cho con dĩ nhiên không tầm thường, nhưng ta cũng nhắc nhở con một điều, con có thể cầm ra đem khoe ta, nhưng đối với người khác thanh kiếm này chắc chắn sẽ khiến con bị đố kỵ. Trần Quân nhìn Đỗ Minh âu yếm nói.

Đỗ Minh thật hết nói, hắn không tìm được lời thích nào, nhưng sư phụ hắn thay hắn giải thích hết rồi. Nhưng hắn cũng chợt nhận ra sai sót của mình, quả nhiên như sư phụ hắn nói, đem theo vật quý giá bên mình thì cần phải đề phòng.

Dù ở Trái Đất hay La Thành Đại Lục này thì để của quý người khác nhìn thấy thì nguy hiểm đều như nhau.

- Dạ con hiểu rồi sư phụ, chỉ là con muốn khoe người một chút thôi. Đỗ Minh kính cẩn nói, hắn càng ngày càng có nhiều tình cảm với người sư phụ này, không chỉ không có chút tham niệm nào với Thần Binh của hắn mà còn khuyên nhủ hắn.

- Tốt, đệ tử ngoan của ta. Hứa với ta nếu không tiến cấp Nhập Cảnh thì không nên đem ra dùng.

- Vâng đệ tử biết rồi.

Sau đó Trần Quân giải thích thêm một số ý nghĩa về cảnh vận chuyển nội lực bên trong cơ thể cho Đỗ Minh, giúp hắn hiểu hơn về những thứ trong Sơ Cảnh tâm pháp.

- Cũng đã trễ rồi, con cũng về đi. Trần Quân nói

- Dạ thưa sư phụ.

- Hôm nay từ biệt, có thể còn rất lâu sự phụ mới gặp được con. Con nhớ bảo trọng.

- Sư phụ cũng vậy, lần tới gặp mặt con không để sư phụ thất vọng đâu.

Dứt lời, Trần Quân cũng đột nhiên biến mất trong sư ngơ ngác của Đỗ Minh.

- “Sư phụ này gấp gáp thế không biết” Đỗ Minh thầm nghĩ..

------

Cứ như vậy, lại thêm ba năm trôi qua, năm nay Đỗ Minh đã được mười một tuổi. Trong suốt ba năm qua hắn cũng thử gọi Thánh Thiên Hệ Thống vài lần nhưng không cách nào nó xuất hiện, hắn dù suy nghĩ đến thế nào nhưng ngay cả trong mơ cũng không thấy, khiến hắn đâm ra chán nản. Nếu không phải rõ ràng vẫn sở hữu Huyền Băng Ma Kiếm thì hắn không dám tin đó là sự thực.

Trong con suối nhỏ bên cạnh khu luyện võ của tinh anh Trần Gia, vẫn có một câu bé đang ngâm mình trong suối suốt ba năm qua chưa từng một ngày gián đoạn. Trong việc luyện võ, toàn bộ máu huyết trong cơ thể hắn dường như thấm nhuần tư tưởng của một võ si.

Kiếm pháp của Đỗ Minh chú trọng lấy hiệu quả, toàn bộ những thứ trong suốt những năm qua hắn học đều chỉ đến từ những chiêu cơ bản của Kiếm Thuật. Nhưng mỗi chiêu phát ra hoàn toàn nhanh mạnh và chính xác đủ để đánh gục một người.

Có thể nói toàn bộ kiếm pháp của Đỗ Minh ẩn chứa cái tinh xảo trong cái đơn giản. Giống như những thứ phức tạp nhất cũng bắt nguồn từ cái cơ bản nhất. Nội công của hắn cũng vậy, hắn không ngừng cố gắng luyện tập tâm pháp, vận chuyển đúng ba mươi sáu vòng nội công mỗi ngày, không hề luyện thêm một chút tâm pháp cầu kỳ nào.

Đỗ Minh nhìn qua vẫn là một Sơ Cảnh hạ giai, nhưng có thể nội mức độ dồi dào nội lực trong người hắn không thua kém gì Sơ Cảnh trung giai, cái hắn thiếu chính là đột phá.