Thánh Thể Bất Phàm

Chương 142: C142: Mảnh sứ nhỏ bay đi




Nói xong, Diệp Phong lại ôm lấy Tô Khuynh Thành.

Sáng hôm sau. Diệp Phong được Dương Cẩm Nguyên mời đến nhà họ Dương uống trà.

Hai người ngồi trong sân nhà họ Dương, vừa uống trà vừa trò chuyện về người Nhật.

Dương Cẩm Nguyên cười ha ha nói:

"Sảng khoái, đúng là sảng khoái, từ khi tôi làm hội trưởng Thương Hội Giang Nam chưa bao giờ sảng khoái như vậy!"

Diệp Phong cũng cười nói: "Thời gian này hội trưởng Dương vất vả rồi."

"Sao có thể so với Diệp thiếu chứ?" Dương Cẩm Nguyên lắc đầu: "Nếu không nhờ có Diệp thiếu tiêu diệt Kim Lăng Vương, Dương Cẩm Nguyên tôi vĩnh viễn cũng không thể trở mình!"

"Hội trưởng Dương đừng khách khí, mục tiêu của chúng ta giống nhau, đó là trừ gian diệt ác, giúp đỡ chính nghĩa." Diệp Phong xua tay nói.

"Ha ha, Diệp thiếu đúng là người sảng khoái! Diệp thiếu mời uống thử Bích Loa Xuân này!" Dương Cẩm Nguyên đích thân rót trà cho Diệp Phong.

"Không hổ là trà thượng hạng, đúng là độc đáo!" Diệp Phong nhấp một ngụm trà, khen ngợi. Dương Cẩm Nguyên vui vẻ nói chuyện phiếm với Diệp Phong.


Đúng lúc này, ngoài cổng nhà họ Dương có một đám khách không mời mà đến!

Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, mặt chữ điền, để râu, mắt hổ mày kiếm, cơ thể cường tráng như sắt thép, vô cùng mạnh mất

Vẻ mặt người này vô cùng u ám, đầy sát khí và thù hận.

Phía sau người đàn ông là hơn ba mươi võ sĩ đeo trường đao trên thắt lưng, trừng mắt giận dữ, trước ngực họ thêu một mặt trời, thể hiện sự cao quý của võ sĩ!

Bọn họ đều là người của đoàn võ sĩ Nhật Bản!

Dương Cẩm Nguyên thấy những người này khí thế hung hăng, vội buông tách trà trong tay nhìn Diệp Phong, vẻ mặt khẩn trương:

"Diệp thiếu, đây là Yamanaka Kojiro, bọn họ là người của đoàn võ sĩ Nhật Bản."

"Đoàn võ sĩ Nhật Bản?" Diệp Phong khinh thường cười, tiếp tục nhấp trà, đồng thời nói với Dương Cẩm Nguyên: "Có tôi ở đây, không cần sợ."

"Được!" Dương Cẩm Nguyên nghe vậy thở phào một hơi, hôm ấy ở phủ Kim Lăng Vương ông đã tận mắt chứng kiến thực lực của Diệp Phong, vô cùng yên tâm về Diệp Phong.

Ông đứng dậy, nhìn về phía Võ sĩ Nhật Bản, lạnh lùng nói: "Yamanaka Kojiro, ông tới đây làm gì?"


"Dương tiên sinh, Võ sĩ bọn tôi được lệnh đến đây, hy vọng Thương Hội Giang Nam, hơn nữa đền bù tổn thất cho chúng tôi!" Yamanaka Kojiro nói, ngữ khí cao ngạo bá đạo.

Dương Cẩm Nguyên nghe vậy, biến sắc nói: "Thu hồi lệnh trục xuất? Nói cho các người biết, không thể nào!"

"Dương tiên sinh, đoàn Võ sĩ bọn tôi tôn trọng ông mới đến đây, ông rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!" Yamanaka Kojiro lạnh lùng nói.

"Uy hiếp tôi?" Dương Cẩm Nguyên chỉ xuống đất, tức giận nói: "Yamanaka, ông cho rằng nơi này vẫn là Trung Quốc của trăm năm trước sao? Tôi nói ông biết, Trung Quốc không chào đón các người! Mau cút cho tôi!"

"Ha ha ha." Yamanaka Kojiro cười lạnh nói: "Dương Tiên Sinh, Trung Quốc có một câu, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, mà ông lại chọn cố chấp đến cùng, nếu Dương tiên sinh cứ muốn cố chấp, người Nhật bọn tôi sẽ thành toàn cho Dương tiên sinhI"

"Tiễn Dương tiên sinh lên đường đi."

Ông ta liếc mắt ra lệnh, các võ sĩ mặc đồ đen phía sau lập tức rút trường đao ra, đằng đằng sát khí chém về phía Dương Cẩm Nguyên!

Dương Cẩm Nguyên sợ hãi lùi về sau, nhưng tốc độ của võ sĩ Nhật Bản nhanh hơn, trong chớp mắt đã tới trước mặt Dương Cẩm Nguyên, vung đao chém tới!

Đột nhiên trong không khí truyền đến một tiếng xé gió, một cái chén trà rỗng bay tới, nổ mạnh giữa không trung!

Bùm!

Mảnh sứ nhỏ bay đi, máu bản ra tung tóe!

Võ sĩ Nhật Bản ngã xuống giữa vũng máu, chết ngay tại chỗ!

"A!"