Thanh Quan

Chương 780: Đối Chọi (2)




Hơn nữa chuyện này là dây dẫn nổ, Viên Khắc Chấn thắng lợi, khoa nghiên cứu sẽ bị Bùi Hải Đào nắm trong tay, tưởng tượng của Hạ Chân "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" sẽ biến thành bọt nước, không qua vài năm sẽ về nhà; nếu Tần Mục thắng, Hạ Chân có quyền nói chuyện tăng nhiều, có thể một lần hành động nhảy lên làm đầu lĩnh phó bộ trưởng, cũng có quyền lực đối thoại chính diện với bộ trưởng.

Dù sao quân đội là quái vật khổng lồ, dùng quân lực làm gốc, dùng súng làm chính sách, đây đều là giáo huấn bằng máu cả, là căn bản lập quốc.

Tất cả mọi người không nói lời nào, bình tĩnh nhìn qua Tần Mục cùng Viên Khắc Chấn giao phong, mà giờ khắc này Viên Khắc Chấn lấy hai bộ phận thiết bị ra làm quân cờ, ai cũng không tìm ra tật xấu. Tất cả mọi người cảm thấy Tần Mục trực tiếp lộ nanh vuốt trong hội nghị này là không sáng suốt, nếu như ban đầu Tần Mục dũng cảm nhận trách nhiệm, mùi thuốc súng không nồng như vậy, Bùi Hải Đào vì mặt mũi bộ tin tức sẽ phải đi cầu tình với bên quân đội. Đến lúc đó Tần Mục tuy khổ một chút, nhưng ít ra tốt hơn hiện tại.

Dù sao Viên Khắc Chấn không có mua sắm thiết bị thứ hai, là do điều kiện khách quan, mà Tần Mục dẫn đầu khoa nghiên cứu sử dụng máy móc chỉ gần hai mươi ngày là phá hủy thiết bị mười vạn, so sánh thì Tần Mục gánh tội lớn hơn.

Tần Mục, nguy hiểm! Mỗi người đều có suy nghĩ này, mà Bùi Hải Đào khóe miệng mang theo nụ cười không chút dấu vế, trong nội tâm thở dài trong lòng, kỳ thật Tần Mục tuổi còn quá trẻ, căn bản còn không có trải qua suy tính mà dám tùy tiện xuất kích, quân cờ này của Hạ Chân quá thối.

Mà Hạ Chân cũng có chút khó chịu với Tần Mục, ánh mắt khảo cứu nhìn về phía Tần Mục, lại phát hiện Tần Mục không có nhìn hắn, mà là đầy tự tin nhìn qua Viên Khắc Chấn.

Chẳng lẽ còn thủ đoạn khác? Hạ Chân nghi hoặc nghĩ thầm.

Tần Mục cười lên, tiếp tục ném bài trong tay của mình ra: 

- Đối với phương diện khó khăn của bộ hậu cần, chúng tôi phi thường thông cảm, cho nên chúng tôi dưới tình huống chỉ có một bộ thiết bị, cũng không có tiến hành nghiên cứu tính toán số liệu quá lớn, chỉ tiến hành thu thập và nắm giữ số liệu trong tay, tiến hành nghiên cứu quy mô nhỏ.

Hắn dừng lại và nói:

- Loại nghiên cứu này dựa vào thiết bị chúng tôi yêu cầu mới làm được, hoàn toàn nằm trong phạm vi thừa nhận. Tôi có thể nói nếu bộ thiết bị này là sản phẩm nhập từ Mỹ, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng thế này.

Xong, những lời này tất cả mọi người nghe được Tần Mục đang cắn chết Viên Khắc Chấn tham ô hâu cần không buông. Rốt cuộc Viên Khắc Chấn có tham hay không, trừ Viên Khắc Chấn chỉ sợ không ai biết, đồ vật hơn mười vạn rút ra một chút cũng không có vấn đề gì, cũng sẽ không ảnh hưởng tới thiết bị bao nhiêu, đương nhiên những chuyện này thành lập trên điều kiện tiên quyết là thiết bị không sao. Hiện tại xảy ra vấn đề, thời điểm truy tìm trách nhiệm chính là chuyện lớn.

Ánh mắt Bùi Hải Đào nhìn qua Tần Mục và sau đó lại nhìn Viên Khắc Chấn, nếu Viên Khắc Chấn thật sự xảy ra vấn đề ở phương diện này, vậy bị Tần Mục bắt được một tay. Nhưng trên mặt Viên Khắc Chấn không có chút kinh hoàng, ngược lại tươi cười đầy tự tin, chuyện này làm cho Bùi Hải Đào yên lòng. Nhìn ra được Viên Khắc Chấn không có tham ô, biết rõ thiết bị nghiên cứu phi thường trọng yếu, trong bộ cấp phát tiền không đụng vào, chuyện này làm cho Bùi Hải Đào an tâm, lý do của Tần Mục đã không thể trở thành lý do, cho dù Tần Mục xuất ra số liệu giả thuyết đẹp cỡ nào, đến cuối cùng trách nhiệm vẫn là Tần Mục ôm.

Quả nhiên Viên Khắc Chấn lắc đầu nói ra: 

- Bộ thiết bị này là bên hải quan trực tiếp đưa tới, không có bất cứ vấn đề gì.

Tần Mục nghe xong lời này thì cười rộ lên, ngược lại nhìn mấy lãnh đạo, nói:

- Các vị lãnh đạo, từ khi thành lập khoa nghiên cứu, sản phẩm cao cấp của nước Mỹ chúng ta căn bản không thể nào tiến hành tháo dỡ được, cũng không biết bên trong là cái gì tạo thành. Nhưng nếu bị hư thì chúng ta cũng nên nhìn hiện trường, cho nhân viên chuyên nghiệp kiểm tra là rõ thôi đúng không?

Đề nghị này không gì đáng trách, xảy ra chuyện lớn thì lãnh đạo phải đích thân tới hiện trường. Cho dù là làm dáng cũng phải đi, Bùi Hải Đào đứng dậy, nói ra: 

-Tần khoa trưởng đề nghị phi thường chính xác, chúng ta tới ở hội nghị nói chuyện này, không bằng tới hiện trường nhìn một cái, hỏi một câu so sánh với thực tế.

Nói xong câu đó Bùi Hải Đào đi đầu ra khỏi phòng hợp, sau đó cùng lãnh đạo các phòng đi ra ngoài. Tần Mục cùng Viên Khắc Chấn đi cuối cùng, ánh mắt giao hội và bốc hỏa.

Trận chiến đấu đột nhiên này đã là cục diện ngươi sống ta chết, hoặc là Tần Mục, hoặc là Viên Khắc Chấn.

Khoa nghiên cứu đặt thiết bị trong đại sảnh, mấy nhân viên công tác bận rộn, không ngừng cầm và kiểm tra thiết bị điện. Bùi Hải Đào dẫn mọi người đi vào, xem tràng cảnh bây giờ thì hắn hừ một tiếng, trực tiếp tiến vào văn phòng của Tần Mục. Thân phạn như hắn có thể đến bên này đã phi thường không hợp thói thường, nhìn bộ dáng rối loạn như thế tự nhiên là phải tìm nơi thanh tịnh, chờ phía dưới báo cáo là được.

Hạ Chân lúc này đứng ra, lạnh giọng khiển trách Tần Mục: 

- Tần khoa trưởng, anh xem nên nói cái gì đây?

Vào lúc Hạ Chân đứng ra làm vai phản diện, chính là cho Tần Mục một cơ hội biện bạch, Tần Mục không để cho Hạ Chân thất vọng, nhìn qu bên cạnh la to.

- Vương Hiểu Nhạc, nhanh tới đây!

Không có người đáp lại, Tần Mục lại lớn tiếng quát hỏi một câu mới có chàng trai cầm thiết bị đi vào, nhìn Tần Mục nói ra: 

- Tần khoa trưởng, Hiểu Nhạc xin phép nghỉ về quê rồi, ngài không phải phê rồi sao?

Tần Mục vỗ cái ót, hình như mới nhớ tới chuyện này, Viên Khắc Chấn ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, khóe miệng tươi cười khinh thường, trong mắt của hắn thì Tần Mục chỉ phô trương thanh thế, cuối cùng đổ trách nhiệm lên tiểu nhân vật, mọi sự đại cát. Hiện tại biểu diễn chỉ là ngăn cản sợ hãi trong lòng của hắn mà thôi, không đáng để lo. Tần Mục tuổi chiếm đại tiện nghi, nếu như Hạ Chân làm như vậy, Viên Khắc Chấn sẽ nghĩ kỹ.

Sau đó Tần Mục lại gọi Triệu Vũ Hiên, nhân viên nói cho Tần Mục nghe Triệu Vũ Hiên xin nghỉ kết hôn, cũng là Tần Mục phê. Thời điểm này Viên Khắc Chấn càng nắm chắc, Tần Mục đang chơi kế sách di họa giang đông.

- Tần khoa trưởng, không cần tìm mấy nhân viên trong khoa nói rõ về thiết bị nhập từ Mỹ đâu, trực tiếp xuất chúng cớ là được, làm quá nhiều, mặt mũi mọi người quá khó coi.

Viên Khắc Chấn châm chọc khiêu khích nói ra.

Tần Mục ân một tiếng, quả thật y theo Viên Khắc Chấn nói và ngồi xổm xuống chỗ thiết bị hư hỏng, nhìn qua chàng trai trước mặt, nói:

- Tiểu Lý, vấn đề ở đâu?

Tiểu Lý kêu khoa trưởng, lại từ trong đống thiết bị lấy bộ nhớ ra, nói ra: 

- Tờ giấy này không phải tốt, không giống như hàng của Mỹ.

Hắn giao bộ nhớ cho Tần Mục, lại trong lấy ra thêm hai ba kiện, đều là thứ phụ tải không đủ.