Sắc mặt Dương Ngọc Điền trở nên phức tạp, chén rượu này phải uống, càng phải vui vẻ mà uống. Tần Mục nói những lời này đã hiểu lộ ý tứ cho Dương Ngọc Điền rồi. Điểm thứ nhất lưu manh này có liên hệ với Âu Quan Tiến, song phương có sinh ý qua lại, thứ hai, Âu Quan Tiến là tam ca của Tần Mục, cho dù Dương gia có mâu thuẫn với Tần gia, một quan một thương, hắn cũng không thể dùng quan chức gây phiền toái cho Âu Quan Tiến, người của Dương hệ cũng đừng nghĩ; thứ ba, tam ca Âu Quan Tiến trong tay có thứ tốt, xuất ra cũng có thể nâng Phó Ngọc Bình lên, chờ Tần Mục đi rồi thì ngươi muốn làm ra chút đồ thì Phó Ngọc Bình ngoài sáng sẽ chống lại, vẫn nên đánh tốt quan hệ với tam ca của ta.
Ba điểm này khiến cho Dương Ngọc Điền không thể không thừa nhận vấn đề của Âu Quan Tiến, đệ đệ Dương Ngọc Tân nhìn qua cạn. Tần Mục tên này có mặt dày mà nổi danh. Thông qua tin tức Tần Mục lộ ra thì anh em Dương gia huynh không thể động, hơn nữa Dương Ngọc Điền còn phải phụ trách bảo vệ Âu Quan Tiến, nếu có hạng mục lớn gì cứ đưa cho Âu Quan Tiến làm, đến lúc đó ai cao hứng ai bất hạnh thì Dương hệ cũng không thừa nhận nổi.
Vốn là thăm dò mấu chốt của Dương hệ, không nghĩ tới biến thành ô dù cho tam ca của Tần Mục, Dương Ngọc Điền uống chén rượu này trăm vị ngọt bùi, nói không nói nên lời.
Tần Mục cũng uống cạn chén rượu.
Thạch Trường Nhạc đứng lên rót đầy rượu vào, Tần Mục cười nói:
- Chúng ta uống rượu ở đây, Thạch cục trưởng, phiền toái anh đi xem món chính đã xong chưa.
Thạch Trường Nhạc đang chờ lời này, hiện tại hận không được rời khỏi đây không quay lại nữa. Biết càng nhiều thì mình càng không tốt.
Đợi đến lúc Thạch Trường Nhạc rời khỏi, Tần Mục cùng Dương Ngọc Điền nhìn nhau, đồng thời cười ha hả. Dương Ngọc Điền vừa cười vừa nói:
- Tần chủ nhiệm, chúng ta không đánh không quen.
Tuy là cười nhưng lại mang theo hương vị sâm lãnh.
Tần Mục khoát khoát tay nói:
- Tôi chỉ là khách mà thôi, may mắn gặp dịp.
Hai câu này đã bỏ đi giọng quan, hai người đều thăm dò ra mấu chốt của nhau, quá trình giao phong mặt qun chấm dứt, còn lại chính là giao phong chuyện khác.
- Đập lớn sông Mẫu, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, không biết Tần chủ nhiệm tính thế nào?
Tần Mục làm bộ sững sờ, nói:
- Cửu Giang thành lập trạm phát điện, đây là chuyện tốt, mọi người hoàn toàn có thể ngồi xuống nghiên cứu.
Lại là giọng quan. Dương Ngọc Điền có chút cắn răng, sờ không rõ ràng lắm Tần Mục định báo cáo chuyện đê sông đập lớn thế nào, trong lòng Dương Ngọc Điền vẫn không an tâm. Đám người Phạm Phẩm Đức Thi Hữu Phương sẽ minh thăng thực hàng, đây là hành vi che mắt dư luận, thời gian không bao lâu bọn họ sẽ bị bắt đi, đây đã là chuyện có kết luận. Làm vậy sẽ cho người của tỉnh ủy mặt mũi, mang chuyện thủy lợi ẩn nấp đi, mọi người sẽ dùng chuyện xây dựng trạm phát điện mà tu sửa đê sông đập lớn. Nhưng đây chỉ là chuyện ở Giang Bắc, kinh thành cũng có người chuẩn bị, duy nhất chuyện xấu chính là Tần Mục.
Tần Mục là tổ trưởng tổ hiệp tra, lại là người lãnh đạo đời ba của Tần gia, nếu như bằng vào chuyện này nói ra điều kiện, vì để Tần Mục thoả mãn, Giang Bắc sẽ phải làm ra chút thỏa hiệp. Bởi như vậy vị trí của Tần Mục sẽ được nâng lên một ít, Dương Ngọc Điền sẽ rớt lại phía sau Tần Mục năm ba năm, nhất là Tần Mục hiện tại mới hai mươi bảy tuổi, mà Dương Ngọc Điền rót lại phía sau năm ba năm, cộng thêm hai người chênh lệch tuổi, Dương Ngọc Điền dù làm quan to của tỉnh ủy thì đời này cũng không có hy vọng áp chết Tần Mục.
Nhìn thấy Dương Ngọc Điền biến sắc, Tần Mục lại cười:
- Tôi tin tưởng tỉnh ủy Giang Bắc sẽ xử lý chuyện này thật tốt, sẽ không đả động tâm tư bạn bè quốc tế đầu tư.
Tần Mục nói lời này chính là bày tỏ thái độ, cũng có ý định buông tay.
Dương Ngọc Điền vừa rồi không hài lòng Tần Mục dùng giọng quan, đảo mắt lại đạt được Tần Mục hứa hẹn thì hắn ngẩn người. Ngừng nửa phút liền đứng lên giơ chén rượu lên.
Tần Mục hiểu ý của Dương Ngọc Điền, hắn cũng đứng lên. Dương Ngọc Điền nói:
- Nếu không phải Tần chủ nhiệm công vụ bận rộn, tôi nhất định sẽ bỏ thời gian ra bồi Tần chủ nhiệm ngắm sơn thủy ở Cửu Giang.
Hàm ý trong đó chính là nếu hai người không thuộc hệ phái đối lập nhau, Dương Ngọc Điền ngược lại nguyện ý làm bạn với Tần Mục.
Tần Mục cười:
- Không chỉ phong cảnh của Cửu Giang tốt, cả nước khắp nơi đều có phong cảnh tốt.
Hai người ngầm hiểu lẫn nhau, chén rượu này cũng uống xong.
Ngày 4 tháng 12 năm 1996 có sự kiện nước Mỹ phóng phi thuyền lên sao hỏa, nhấc lên sóng gió thăm dò vũ trụ. Tần Mục cũng nhận được điện thoại từ Cao Phái, trực tiếp báo Tần Mục mang theo tổ hiệp tra đi tới thành phố Khai Phát, muốn uống rượu với Tần Mục.
Tần Mục nở nụ cười khổ, dượng ba này cho rằng mình là người vạn năng? Nhìn thấy người ta phóng tàu vũ trụ thăm dò sao hỏa, ngươi muốn thông qua hắn thăm dò kỹ thuật của nước Mỹ? Khó ah, phi thường khó.
Sau khi đạt thành điểm mấu chốt với Dương Ngọc Điền, Tần Mục tại Cửu Giang kỳ thật đã không có chuyện gì, nhưng mà vẫn cần mặt mũi, hắn nhét Phùng Thiệu Nguyên vào đội xe của thị ủy, chờ sau khi Quách Tự Tại tới thì hắn sẽ làm lái xe. Những ngày này Phùng Thiệu Nguyên cũng nhìn thấy những đại nhân vật hô phong hoán vũ, làm gì đi để ý sinh ý của mình lời bao nhiêu, đi theo Tần Mục làm việc cẩn thận, Tần Mục cũng an bài tri kỷ cho Quách Tự Tại.
Cao Phái điện thoại khiến Tần Mục do dự, suy nghĩ của dượng ba cho dù hắn có năng lực thì đi làm. Hắn chạy xuống đây giải quyết chuyện đập lớn của Cửu Giang, chuyện bây giờ đã giải quyết xong, trùng tu đập lớn sẽ nằm trong nhật trình của tỉnh ủy, mà lên chương trình thì nó sẽ hoàn thành, tiện đường đi một chuyến tới thành thị Khai Phát cũng không phải không được. Nhưng mà lại liên quan một chuyện, Cao Phái là bí thư thị ủy, mình là tổ trưởng tổ hiệp tra, ở Giang Bắc làm lớn chuyện thì thì cấp trên đã nhìn chằm chằm vào mình, nếu như đi tới thành phố Khai Phát phải làm sao bây giờ? Bị người ta nói mượn cơ hội thanh trừ đối lập phải làm sao?
Công năng của tổ hiệp tra đúng là quá mẫn cảm.
Tần Mục còn trẻ, vết bẩn này không thể nhận, cho dù xử lý Cửu Giang cũng phải cẩn thận nhiều.
- Dượng ba, chuyện này không dễ làm ah, kỹ thuật này bên đó quản chế vô cùng nghiêm ngặt.
Tần Mục than thở nói.
- Dượng biết, chỉ là muốn uống rượu với cháu thôi.
Cao Phái cũng biết quá khó, tính tình của Tần Mục nếu không trực tiếp cự tuyệt sẽ giúp thôi.
- Cháu cũng muốn ngồi với dượng ba, nhưng mà tình hình không cho phép. Đúng rồi, cháu nghe nói bên Tây Đức có công nghệ không tệ.
Tần Mục đề điểm Cao Phái, về phần hành động thì phải do Cao Phái tự làm thôi, một bí thư thị ủy tìm một tiểu gia hỏa hỗ trợ thì cũng mất mặt, Tần Mục trực tiếp thoát thân chuyện này.
Hai người nói vài lời về Cao Bằng thì cúp điện thoại.