Thanh Quan

Chương 662: Tuyệt sát tổ hiệp tra (1)




Không ai muốn đem sự tình nhiệt náo quá lớn, đây là chuyện trong lòng mọi người đều hiểu mà không nói.

Thạch Trường Nhạc đáp ứng, hôm nay sẽ đến quân khu một chuyến, nói chuyện với người phụ trách hành động lần này. Hắn là cục trưởng cục công an thành phố lại bị giữ chân bên ngoài dãy tuyến quân quản không dám bước ra một bước, thật sự là quá mất mặt. Cho dù Hồng Văn Huy không gọi điện thoại, hắn cũng phải đi đòi cách nói.

Hoàn thành xong một loạt công việc, Hồng Văn Huy thoáng an tâm rời khỏi văn phòng. Từ ba giờ khuya đến văn phòng cho tới bây giờ, hiện tại mặt trời đã lên, đối với tuổi tác như hắn mà nói không khỏi có chút quá mệt mỏi.

Lái xe rời khỏi đại viện chính phủ, Hồng Văn Huy cảm thấy được đầu mình có chút hốt hoảng. Khi hắn chạy đến một ngã tư đường, nhìn thấy dòng xe cộ thật dài kẹt cứng, nỗi tức giận càng thêm dày đặc, nổi giận đùng đùng tấp xe vào bên đường, đi bộ tới trước.

Lại là năm sáu chục người lẳng lặng ngồi tĩnh tọa nơi đó. Loại chuyện này đã xuất hiện thật nhiều lần, Hồng Văn Huy luôn cho rằng chưa từng nghe qua chuyện đó. Nhưng hôm nay trong lòng hắn buồn bực, lửa giận không cách nào ngăn cản, lấy ra điện thoại quát:

- Lão ngũ, làm ăn kiểu gì vậy? Có phải ở bên ngoài tiêu diêu quen rồi, thật không đem lời của tôi xem ra gì sao? Đám xin ăn bên Bình Triêu rốt cục xảy ra chuyện gì, mỗi ngày đều đến thành phố chạy loạn? Sau này nếu còn để cho tôi nhìn thấy, anh không cần tiếp tục lăn lộn ở Bình Triêu nữa!

Nói xong Hồng Văn Huy nổi giận đùng đùng cúp điện thoại, trực tiếp vào xe của mình hút thuốc. Không qua hai mươi phút, một đám lưu manh tay cầm gậy sắt đằng đằng sát khí từ bên đường vọt tới.

Tần Mục đột nhiên quay về tiểu thị trấn Ký Nam, thật vượt ngoài ý liệu của nhóm người Cố Ngọc Trữ. Chỉ đi hai ba ngày đã quay về, còn mang theo ba người, bên trong giống như đã có ý vị vượt khỏi phạm vi của tổ hiệp tra.

Ánh mắt Hoàng Đào Ba cùng Vương Hải Nam đều sáng lên, trong lòng đánh chủ ý, nhưng mặt ngoài vẫn mỉm cười chào hỏi Tần Mục.

Tần Mục giới thiệu Hàn Tuyết Lăng cùng Phùng Thiệu Nguyên với mọi người, giới thiệu Tây Môn Nhạn là bạn của mình. Đừng nói thân phận của nàng có chút mờ tối cùng mơ hồ, chỉ riêng nói tới việc trộn lẫn quan hệ tư nhân trong lúc đi điều tra công tác lần này đã không chiếm đạo lý chính đáng.

Tần Mục lặng yên quan sát phản ứng của mọi người, trong lòng đã có cách nhìn, gọi Hàn Tuyết Lăng cùng Tây Môn Nhạn ra ngoài đi dạo chơi, dặn Phùng Thiệu Nguyên đi cùng, sau đó mời dự họp tổ hiệp tra, nói chuyện ngay trong phòng của Hoàng Đào Ba.

Trong buổi họp, Tần Mục đầu tiên nói lại tình huống mình tìm hiểu về huyện Bình Triêu. Ở trong huyện Bình Triêu thành phố Cửu Giang tỉnh Giang Bắc lại liên tục xảy ra tình huống vấn đề nghiêm trọng trong việc thi công ba công trình trụ cột, phó chủ tịch huyện Cao Bằng phụ trách hạng mục có hành vi không tròn trách nhiệm. Tần Mục đề nghị tổ hiệp tra lập tức chấm dứt việc tu chỉnh công tác trong thị trấn tỉnh Ký Nam, ngày mai lập tức khởi hành đến huyện Bình Triêu.

Đối với nội dung phát biểu của Tần Mục, nhân viên tổ hiệp tra tỏ thái độ ủng hộ, trong đó Cố Ngọc Trữ cùng Ngô Phượng Hà chủ động xin phép đến huyện Bình Triêu ngay tron ghôm nay, sẽ tìm cán bộ lãnh đạo tương quan cùng Cao Bằng nói chuyện. Tần Mục tỏ vẻ ủng hộ đồng thời vạch rõ tuyệt đối không thể nuông chiều sâu mọt ẩn trong ngành chính phủ, phải tra xét rõ ràng, cổ vũ Cố Ngọc Trữ cùng Ngô Phượng Hà phải lấy tốc độ nhanh nhất gia nhập công tác, kiên quyết không cho đối phương cơ hội trải ra mạng lưới quan hệ.

Đối với thái độ của Tần Mục, biểu tình Hoàng Đào Ba có chút vui mừng, mà Vương Hải Nam mang theo vẻ hoài nghi lẫn suy nghĩ sâu xa nhìn chăm chú Tần Mục thật lâu, không biết trong lòng đang xoay chuyển ý nghĩ thế nào.

- Đúng rồi, đồng chí Đào Ba, tiểu thư Tây Môn Nhạn là một chứng nhân trọng yếu trong sự kiện lần này, tôi hi vọng anh có thể tùy thời giám thị nàng. Đương nhiên cần chú ý không cho nàng liên hệ với bên ngoài là tốt hơn.

Tần Mục uống hớp trà, phân phối nhiệm vụ cho Hoàng Đào Ba. Nhiệm vụ này phi thường đột ngột, cho dù Tần Mục muốn né tránh cũng có thể đem sự tình giao cho Vương Hải Nam mới đúng, dù sao để phụ nữ giám thị phụ nữ vẫn tốt hơn.

Hoàng Đào Ba vừa nghe, trong lòng chợt chuyển động, chỉ sợ Tần Mục chụp mũ cho hắn. Hắn vừa định mở miệng cự tuyệt, Tần Mục khoát tay nói:

- Tôi biết đồng chí Đào Ba làm việc cẩn mật, chuyện này nhất định phải cẩn thận lưu ý, ngàn vạn lần đừng xảy ra điều gì sai lầm.

Hoàng Đào Ba cười khổ, dù sao Tần Mục cũng là lãnh đạo, trước đó khí thế của hắn đã bị Tần Mục đè xuống, lại bị Tần Mục âm thầm phá vỡ đồng minh Ngô Phượng Hà, hắn cũng không còn khả năng va chạm đến Tần Mục. Nhưng cứ như vậy, xem quan hệ mờ tối giữa Tần Mục cùng Tây Môn Nhạn, thật không biết là do Hoàng Đào Ba giám thị nàng hay nàng giám thị hắn, vấn đề bên trong lại không thể nói thẳng ra.

Thấy Hoàng Đào Ba bị một câu của mình đổ trở về, Tần Mục hài lòng gật đầu, quay nhìn Vương Hải Nam nói:

- Đồng chí Hải Nam, bên quân khu Ký Nam còn có vài chứng nhân đang được bảo vệ, ngày mai cô cũng đến một chuyến đi.

- Quân khu?

Ánh mắt Vương Hải Nam bỗng nhiên trợn to, chỗ kia nàng vừa nghe nhắc đến đã hết hồn, người có bối cảnh không quá lớn như nàng, đi vào quân khu thật sự là không thể làm được gì. Sắc mặt nàng có chút xấu hổ, nhỏ giọng nói:

- Tôi chưa từng đi qua quân khu, hay là…

Tần Mục cười sang sảng, giải thích:

- Sở dĩ không để cô giám thị Tây Môn Nhạn kỳ thật còn có nhiệm vụ khác cho cô. Vợ của tôi nghe nói đã đáp ứng lời mời của quân khu Ký Nam, cần tham gia huấn luyện cho binh sĩ trong quân khu tham dự đại hội luyện binh cả nước gì đó, tôi chỉ sợ nàng một mình qua đó không tốt, muốn nhờ Vương tỷ qua chiếu cố một chút. Hi vọng mọi người không cần vì chút chuyện tư tình của tôi mà tố cáo tôi ah.

Nói xong Tần Mục bật cười lớn.

Được! Cho dù là trong lòng người nào có ý đồ kiện cáo Tần Mục lợi dụng công tác mang theo người thân du lịch cũng không có đề tài gì để nói, vợ của người ta là người có bối cảnh trong quân khu, làm sao chỉ bị lời tố cáo âm thầm nào đó phá vỡ. Trước tiên khoan hãy nói người ta có thượng phương bảo kiếm như quân khu Ký Nam, cho dù không có, lời của Tần Mục đã nói đến bậc này, nếu ai còn có lòng dạ đen tối, nhiều lắm chỉ có thể đem ra nói chuyện phiếm sau trà dư tửu hậu mà thôi.

Hoàng Đào Ba cùng Vương Hải Nam nhìn nhau, trong ánh mắt đối phương đều phát hiện vài phần khiếp sợ. Tần Mục vừa trở về, đã âm thầm đem tân đồng minh tách ra, thậm chí còn gài thêm cọc ngầm bên cạnh bọn họ, thủ đoạn này thật sự chua cay đến cực điểm, trực tiếp cắm thẳng vào xương sườn mềm của hai người. Trong quá trình mấy tháng đồng hóa lẫn nhau, đã lâm vào tình huống vô vọng, Tần Mục đã kéo xuống da mặt không thèm tiếp tục chơi âm dương chiêu thức, trực tiếp đem những kẻ bất đồng với hắn hoàn toàn bóp tắt.