Chuyện này là nguyên nhân khiến Tần Mục hoàn toàn biến chất, chính bởi vì chuyện này hắn triệt để cảm nhận được hàm ý ông trời cho hắn sống lại, đem chuyện mình trọng sinh hoàn toàn bỏ qua, hoàn toàn đem tâm tư đặt trong quan trường.
Làn gió cải cách ở Thanh Thao đã truyền khắp cả thành phố Đằng Long.
Lấy quyền bí thư huyện ủy Tần Mục làm trung tâm, cả ban lãnh đạo huyện bày ra phong thái mạnh mẽ hướng về phía trước. Nguyên bí thư huyện ủy Diệp Thạch Bình lưu lại một ban lãnh đạo không kém, đặt xuống trụ cột phi thường kiên cố cho huyện Thanh Thao.
Tết năm nay Tần Mục không quay lại thủ đô, Hàn Tuyết Lăng được an bài tu dưỡng trong biệt thự ngoại ô thành phố. Chu Tiểu Mai, Lưu Đan, Cừu Tiểu Thiền đều vào ở trong biệt thự, đây là chuyện không chút bí mật trong quan trường Đằng Long. Dù mỗi ngày Tần Mục đều đến biệt thự qua đêm, nhưng không nghe lời đồn đãi, ngược lại trong mắt một ít cán bộ Tần Mục là một thanh niên tốt trọng tình trọng nghĩa.
Bởi vì Hàn Tuyết Lăng hôn mê suốt mấy tháng vẫn không thanh tỉnh, mỗi ngày khi Tần Mục trở lại hoặc rời đi biệt thự, hắn đều nắm tay nàng nói chuyện chốc lát, hi vọng dùng thanh âm của mình giúp nàng tỉnh táo lại. Mỗi khi đến thời điểm này, ba người Chu Tiểu Mai tránh bên ngoài trộm khóc, suốt mấy tháng đều tập thành thói quen.
Đại hội đại biểu nhân dân năm 96, Tần Mục chuyển sang làm bí thư huyện ủy chính thức. Mà trách nhiệm chủ tịch huyện thì Tần Mục dựa theo quy củ bình thường giao lại cho Điền Phúc Lượng, điều này làm Hà Quang Viễn nhiều ít có chút mất mát. Vị trí của Điền Phúc Lượng vốn Tần Mục định giao cho Hà Quang Viễn, nhưng không ngờ bên tỉnh ủy đâm xuống một tay, do một phó cục trưởng trong tỉnh ủy hàng không xuống dưới, chiếm vị trí của Hà Quang Viễn.
Hiện tại Thanh Thao phát triển không ngừng, vị phó bí thư mới đến cũng nắm được cơ hội chạy tới mạ vàng ba năm, Tần Mục cũng không xem hắn là địch nhân, mà trực tiếp dẫn đường cho hắn bắt tay vào công tác.
Tần Mục phát biểu trong buổi họp ban lãnh đạo, bằng tốc độ tăng trưởng kinh tế hiện tại, trước tết năm 98, huyện Thanh Thao nhất định có thể hoàn thành mục tiêu chế định trong năm năm, đề thăng thành huyện cấp thị.
Đường xá tốc độ cao đi thông toàn bộ tỉnh Bắc Liêu tại Thanh Thao đã được mở ra, trên đường vào huyện đều được dựng lên trạm thu phí. Tần Mục xuất ra thái độ đem lợi tức thu phí mười năm lưu lại, mỗi tháng sẽ gởi tiền lãi cho ba hương trấn đã góp vốn xây dựng đường đầu tiên tính theo đầu người. Hành động này khiến toàn bộ huyện tranh luận, cán bộ ba hương trấn kia cùng nhau đi lên huyện muốn tìm Tần Mục đòi câu trả lời công đạo.
Dựa theo hứa hẹn lúc trước của Hà Quang Viễn, đem lợi tức thu phí làm tài chính trong trấn, nhưng bây giờ Tần Mục chuyển biến làm người phụ trách ba hương trấn kia có chút không thể nào thích ứng.
Tần Mục gặp mặt bọn họ, hơn nữa dùng lời nói cường điệu nhấn mạnh một câu: lấy từ dân, dùng cho dân. Đạo lý này phi thường đơn giản những là người làm quan Tần Mục hiểu được ai cũng muốn kéo chiến tích cho mình, không thể trách bọn họ sốt ruột. Ba hương trấn này trước kia vô cùng tích cực, Tần Mục đương nhiên không làm lòng họ rét lạnh, liền chỉ điểm họ một chút. Hiện tại nghiệp vụ VCD trong huyện Lan Trữ đang phát triển không ngừng, cần vài vị cán bộ lãnh đạo động cân não, đừng cả ngày chỉ nghĩ hấp dẫn vốn nước ngoài, có thể thay đổi ý nghĩ một chút, theo năng lực bản thân tìm ra đường sáng.
Lời nói của Tần Mục đương nhiên không thể thẳng thừng chỉ điểm, làm bí thư huyện ủy công việc hàng ngày bận rộn tối mày tối mặt, làm ra ám chỉ như vậy chỉ cần cán bộ lãnh đạo ba hương trấn kia không phải kẻ ngu ngốc, nên hiểu được cơ hội chân chính tại nơi nào.
Chờ sau khi ba người rời khỏi, Tần Mục gọi điện cho Vương Hải Đào, để cho hắn chú ý người đến từ Thanh Thao. Một tháng sau, ba hương trấn thành lập nhà xưởng sản xuất linh kiện VCD, nhất thời giải quyết một bộ phận lao động vào nghề. Bí thư ba hương trấn trong hội nghị tổng kết báo cáo đều được điểm danh khen ngợi, trở thành tân tinh trong chính đàn của huyện Thanh Thao.
Bí thư ba hương trấn hiểu được đây là kết cục ám chỉ của Tần Mục, trong lòng cũng tự xem mình trở thành thân tín của hắn, đều chia nhau đến huyện thành tặng đặc sản cho hắn. Trong khoảng thời gian này Tần Mục bồi dưỡng được một thói quen, mời ăn cơm hắn không tham gia, tặng quà tặng tiền hắn trực tiếp đánh ra cửa, hắn chỉ nhận đặc sản làng quê, điều này làm trong huyện tràn đầy cảnh tượng trong sáng, cũng là chuyện làm Tần Mục thật bất ngờ.
Có tiền lệ này, toàn bộ hương trấn đều dấy lên ý chí, nhấc lên một vòng góp vốn mới, Tần Mục chạy lên Đằng Long vài lần cũng tìm được một ít cho vay, ba con đường khác trong Thanh Thao đều đồng thời khởi công, Tần Mục, Điền Phúc Lượng cùng phó bí thư Vương Bằng mới đến đều đại biểu huyện ủy đứng ra phát biểu trước khi thi công công trình.
Trong lúc này cục diện chính trị trong Đằng Long cũng có biến hóa. Đầu tiên Vạn Hữu Niên khôi phục cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa có người hỗ trợ, cuối năm đại hội huyện cấp đều do Vạn Hữu Niên tự chủ trì. Tuy rằng hắn nói chuyện còn có chút không rõ, nhưng tinh thần thật tốt. Đệ nhất phó bí thư thành phố do phó bí thư Ban kỷ luật thanh tra Niếp Vinh Bình đảm nhiệm, đây là một sự đổi mới trong phạm vi lớn, có liên quan không nhỏ đối với động tác của Hạ Chân trong tỉnh ủy.
Bất kể như thế nào Tần Mục đã đứng vững trong huyện Thanh Thao, trên có Vạn Hữu Niên cùng Niếp Vinh Bình ủng hộ, bên dưới có tập thể cán bộ hương trấn hỗ trợ, hơn nữa trong ban lãnh đạo huyện hắn cũng có quyền “quyết định”, tâm thần của hắn cũng không còn vẻ khẩn trương như trước. Đây là thời khắc tạm thời nghỉ ngơi, cũng làm cho Tần Mục thở ra được một hơi dài.
Ngày đầu tháng ba, Tần Mục xử lý xong công việc trong tay, gọi điện cho Lưu Đan. Hiện tại biệt thự ngoại ô thành phố đã là địa phương làm việc của Chu Tiểu Mai cùng Lưu Đan, được người xưng là “nơi tập trung vốn nước ngoài”, hai người cầm lái đứng đầu hai xí nghiệp thành phố Đằng Long đều ở nơi đó nhận chân đảm đương vị trí hộ lý cho Hàn Tuyết Lăng, điều này đã làm thân phận của Hàn Tuyết Lăng tăng thêm một tầng sắc thái thần bí.
- Lưu Đan, tình huống Tuyết Lăng hôm nay thế nào?
Mỗi ngày Tần Mục đều thói quen hỏi thăm như thế.
- Tình huống tốt hơn nhiều.
Lưu Đan vẫn dựa theo lệ cũ trả lời, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Hàn Tuyết Lăng còn đang hôn mê.
Tần Mục ân một tiếng, nói:
- Vất vả mọi người.
Lưu Đan nói không có gì, sau đó đổi đề tài hỏi:
- Tần Mục, em nghe nói bên Tam Tinh hình như có động tác, anh nên làm chuẩn bị một chút hay không?
Tần Mục lại ân một tiếng, gác điện thoại. Rốt cục Tam Tinh không chịu buông tha khối thịt béo lớn như thị trường đại lục, chuẩn bị bắt đầu tiến công bằng kỹ thuật.
Đoạn thời gian trước Tần Mục nổ pháo trong đại hội thành phố, nội dung đã được báo lên trên, từng tỉnh đều đề cao cảnh giác đối với cạm bẫy đầu tư vốn nước ngoài, điều này làm xí nghiệp Tam Tinh cảm giác vấn đề phi thường khó giải quyết.