Thanh Quan

Chương 397: Đêm kinh đô (2)




Tìm khách sạn gần đó thuê một phòng, Tần Mục đem Triệu Manh đặt lên giường liền lấy điện thoại cầm tay ra, nói cho Ông Văn Hoa một ít chuyện Ông Văn Hoa dặn dò hắn đầu năm phải đi qua thăm Hàn lão gia tử bên kia, tuy hắn và Hàn Tuyết Lăng còn chưa kết hôn nhưng phải dùng thân phận mới đi qua Loại gia đình như bọn họ cũng không cần tuân thủ quy định con rể không được tới nhà trong ngày tết, ngược lại phải qua đó ăn bữa cơm đầu tiên

Tần Mục cười đáp ứng, vừa vặn giọng nỉ non của Triệu Manh kêu lên Lỗ tai Ông Văn Hoa dựng lên, hỏi Tần Mục có phải ra ngoài lêu lỏng với nữ nhân hay không, Tần Mục cười khổ nói chuyện xảy ra, nói mình lập tức trở về đi

Ông Văn Hoa trầm mặc trong chốc lát, nói cho Tần Mục ở kinh thành hắn cũng có nhà Tần Mục âm thầm buồn bực, tại sao lúc nào hắn cũng có nhà, Ông Văn Hoa thần thần bí bí làm cho Tần Mục tính toán qua đêm ở đó tuyệt đối có kết quả không ngờ

Nhìn thấy quần áo trên người bị bẩn, Tần Mục cũng không muốn quay về đại viện Tần gia tìm mất mặt, người khác còn dễ nói, nếu để cho nhị cô nhìn thấy còn không biết nói gở cái gì Tần Mục liền nghe Ông Văn Hoa, trước khi chuẩn bị đi nhìn qua Triệu Manh nằm ngủ khoa tay múa chân, lắc đầu rời khỏi khách sạn

Đêm giao thừa kinh thành sáng đèn Tần Mục xuống xe taxi, ngẩng đầu nhìn qua gian phòng mà mẹ hắn nói, phát hiện hình như có người, ngọn đèn sáng toàn bộ Tần Mục giờ phút này cũng không nghĩ ra trong phòng là ai, Lưu Đan cùng Chu Tiểu Mai tại Nhật Bản, Ngô Cúc đng ở tỉnh Tây Túc, ngay cả Hàn Tuyết Lăng cũng ở nhà trông coi gia gia Hắn cười thầm thàn kinh của mình có chút dị ứng, có thể là mấy ngày qua không chạm vào nữ nhân, vừa rồi ôm Triệu Manh có chút phản ứng

Tần Mục nhấc chân đi vào, lại đột nhiên phát hiện mình không có chìa khóa Việc này có chút ô long, Tần Mục suy nghĩ một chút lại điện thoại cho Ông Văn Hoa Hắn không phải là không muốn đi khách sạn ở lại, chỉ cảm thấy có lẽ nói cho Ông Văn Hoa một tiếng

- Con gõ cửa là được, chưa thấy ai đần như con!

Ông Văn Hoa chỉ nói một câu khiến Tần Mục đầu đầy sương mù, sau đó Ông Văn Hoa khó hiểu nói một câu:

- Ít dùng sức, sáng mai có việc!

Từ khi đến kinh thành Ông Văn Hoa trở nên thần thần bí bí, Tần Mục cảm thấy nên cho Ông Văn Hoa cân nhắc chuyện về hưu Có hai con dâu làm việc rồi, nàng không cần làm gì cả

Ngồi thang máy đến lầu tám, Tần Mục nhẹ nhàng gõ vang cửa phòng 808 Ông Văn Hoa không biết Tần Mục ưa thích số 8, thời điểm gõ cửa Tần Mục cũng cảm giác quái dị, cửa dự phòng mở ra, một chuyện ngoài dự kiến diễn ra

Quả thật cánh cửa nhỏ mở hé ra, một con mắt nhìn xuyên qua mắt mèo nhìn ra ngoài Chỉ nghe một tiếng "Ah" mừng rỡ vang lên, cánh cửa mở ra

Nghe tiếng này thì Tần Mục triệt để biết rõ trong phòng là ai Ngô Cúc, cô gái như mèo, mang theo nét dịu dàng ngoan ngoãn nhưng lại là nữ cường nhân, vì sao nàng tới kinh thành, làm sao Ông Văn Hoa biết

Nhưng Tần Mục chưa kịp nghĩ thì cửa đã mở ra Ngô Cúc ăn mặc một bộ thường phục màu trắng, xuyên qua quần áo có thể nhìn thấy quần lót màu đỏ của nàng, Ngô Cúc vừa rồi mới mặc quần áo vào ra mở cửa Nghĩ đến dáng người uyển chuyển của Ngô Cúc thì Tần Mục cảm thấy nội tâm nóng lên, vừa mới bị Ngô Cúc túm vào phòng thì hai tay ôm Ngô Cúc

Đã hơn một năm không gặp, lại tương kiến có cảm giác lạ lẫm Ngô Cúc hết sức chống cự Tần Mục ôm, vừa khóc vừa náo, không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ dùng bàn tay phấn đánh vào ngực Tần Mục Lực đạo quả nhiên không nhỏ, Tần Mục cười khổ thừa nhận Ngô Cúc phát tiết, hắn đột nhiên phát hiện mỗi nữ nhân hình như ưa thích đánh vào ngực hắn

- Nghe nói anh sắp kết hôn, còn tới nơi này làm gì, anh đi đi, đi nhanh đi

Sau khi đánh Tần Mục xong, Ngô Cúc còn giống như chưa hết giận, dùng sức đẩy Tần Mục, còn muốn đuổi hắn ra ngoài Tuy ngay từ đầu đã biết mình không thể lên mặt bàn, thế nhưng mà trong lòng Ngô Cúc vẫn có chờ đợi nho nhỏ, hy vọng có thể mặc quần áo cưới, danh chính ngôn thuận đi vào gia đình Tần Mục, nhưng mà hy vọng hư vô mờ mịt này lại nghe Tần Mục năm sau phải kết hôn nên tan vỡ Nữ nhân cả đời chỉ cầu được mặc quần áo cưới một lần, hy vọng xa vời này của nàng bị cướp đoạt, lập tức cảm giác mình giống như cung nữ chờ được hoang đế sủng hạnh, nhìn thấy Tần Mục tự nhiên phải phát tính tình tiểu nữ nhân

Tần Mục đêm nay xem như đặc sắc rồi, nhất là Ngô Cúc, làm cho hắn cảm giác ánh đèn giao thừa có chút phiêu hốt Hai tay của hắn nắm chặc nắm đấm nhỏ của Ngô Cúc tiể, nhẹ khẽ thở dài, kéo Ngô Cúc ngồi vào ghế sa

Ngô Cúc vung cánh tay muốn cự tuyệt, nhưng mà trong lòng không cách nào che giấu nhớ nhung Tần Mục, lại ngồi xuống bên cạnh Tần Mục Lúc này nàng phát hiện trên người Tần Mục có mùi khác thường, liền mở miệng nói ra:

- Cũng không biết đi nơi nào lêu lỏng, nhanh cởi quần áo ra đi, ở đây em có vài bộ quần áo, ngày mai thay

Những lời này vô cùng tự nhiên, giống như đã luyện tập thiệt nhiều lần Tần Mục lập tức nhu tình hiển hiện, nhìn qua Ngô Cúc đang mở to mắt như mắt mèo thì không nói ra lời

Trong giao thừa nghe được tiếng pháo nổ vang, Tần Mục an ủi Ngô Cúc chờ đợi hắn từ lâu, Ngô Cúc cũng hạnh phúc nằm trong lòng người mình yêu vượt qua lễ mừng năm mới

Đêm ba mươi vốn là lúc thức đêm nhưng mà hai người chuyển dời trận địa mà thôi Trải qua kịch chiến mưa gió thì Ngô Cúc không chỉ con mắt như mèo, ngay cả thân thể cũng như mèo Ba Tư, co rúc trong ngực Tần Mục, hận thời gian không thể vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc này

Nhưng Tần Mục vẫn đi Buổi sáng hơn bốn giờ sáng lại ăn sủi cảo do Ngô Cúc làm, Tần Mục lại chạy về đại viện Tần gia, cùng các em chị em bên cô chúc tết lão gia tử, liền đi theo Ông Văn Hoa tới Hàn gia

Đối với Tần Mục tại huyện Lan Trữ làm cái gì thì Hàn lão gia tử cũng tán thưởng có thừa, nhưng mà loại tán thưởng này không phải là cố làm ra vẻ, thậm chí còn ủng hộ Tại Bắc Liêu này mỗi tướng lãnh cao cấp đều lưu lại người của mình, chỗ đó nước không cạn hơn kinh thành Tần Mục tại huyện Lan Trữ có tác phong cường thế kỳ thật kích thích không ít phe phái bất mãn, hắn hoàn toàn không dựa theo thứ tự từ dưới lên trên, trực tiếp đi lộ tuyến của Tần lão gia tử, chuyện này khiến không ít người cho rằng Tần Mục cáo mượn oai hùm Nếu không có Tần lão gia tử lần trước giả bộ bệnh thì Tần Mục muốn động nhiều người như vậy chỉ sợ không có quả ngon mà ăn

Sao khi đã gặp mặt Hàn lão gia tử thì Tần Mục lại đi theo Hàn Tuyết Lăng chúc tết các cô dì chú bác, hai người đi một vòng lớn mới quay về đại viện Hàn gia đại

Hàn Tuyết Lăng vẫn chạy chiếc xe thể thao hình thù cổ quái của nàng, nàng ngược lại không cảm thấy thẹn thùng Tần Mục ngồi ở vị trí kế bên nhìn Hàn Tuyết Lăng nói ra:

- Đi dạo đi!