Thanh Quan

Chương 320: Quách Thiểu Đình​




Nhưng mà Mộ Băng Đồng hết lần này tới lần khác nhúng một tay vào, làm cho Tần Mục dở khóc dở cười Lần này hắn vốn được lợi nhưng lập tức chuyển hướng gió, mấy tên thiếu gia hô một tiếng là có người, sau đó lập tức gọi xe cứu thương

Thòi điểm này Đậu Thành vội vội vàng vàng chạy vào, vừa thấy cảnh này thì biến sắc, thân thể của hắn lui ra phía sau, hắn dựa vào vách tường Hai tên thanh niên khác nhìn Tần Mục và Đậu Thành chút hả hê nói ra:

- Đậu Thành, thân thích nhà mày đúng là trâu bò nha, ngay cả Quách thiếu cũng dám đánh, sinh ý nhà mày ở kinh thành cũng không cần làm nưa

Tần Mục thờ ơ lạnh nhạt, dựa theo lời này của hai tên kia thì chúng tuyệt đối không chơi tâm cơ gì với Đậu Thành, chuyện này là lẽ thường Hắn thấp cẩn thận quan sát Quách Thiếu Đình trên đất, phát hiện lông mi của hắn run lên Người vào thời điểm ngủ và hôn mê con mắt sẽ không động, lông mi cũng không động Trong lòng của hắn có so đo, hắn nhìn qua Mộ Băng Đồng đang cầm chai rượu trốn sau lưng của hắn, hung dữ nói:

- Đã chết thì không ngại cho hắn chết thêm một lần nữa

Lời hung ác mà trong tay cũng nghiêm túc, hắn mạo hiểm dùng chai rượu đã vỡ đâm vào bụng của Quách Thiếu Đình Quách Thiếu Đình vốn giả bộ hôn mê, nhưng mà vẫn híp mắt quan sát tình huống, ai nghĩ đến Tần Mục người này ác như vậy, một người hôn mê còn dám hạ tử thủ Hắn tự nhiên sẽ không vô duyên vô cớ bị đâm được, vội vàng lăn qua một bên trốn đi

Tần Mục lạnh lùng ném chai rượu vỡ này vào thùng rác, nhìn qua Đậu Thành có và châm chọc:

- Ngũ ca, anh kết giao mặt hàng này sao, bị nữ nhân đánh xong còn nắm đó giả chết

Quách Thiếu Đình bò dậy, trên gương mặt của hắn đỏ bừng, sắc mặt lại biến thành tái nhợt, chỉ vào Tần Mục mắng:

- Tần lão cửu, hôm nay tao không để mày yên đâu!

Tần Mục vẫn không nói gì, Mộ Băng Đồng chen miệng vào:

- Đầu của mày thật cứng, vậy mà không chết nha, có phải làm bằng sắt không

Tần Mục buồn cười, hắn trầm mặc nói:

- Ít nói chuyện, đi qua một bên

Tình huống đã biến Chuyện này Tần Mục đã lâm vào hạ phong, nhưng mà đá một cái và bị đập một chai rượu vào đầu, rốt cuộc Quách Thiếu Đình vẫn thiệt thòi lớn, lại nói tiếp Tần Mục trầm tĩnh ngồi xuống, đôi mắt lạnh như băng nhìn qua Quách Thiếu Đình không nháy mắt

Rốt cuộc vẫn là người làm quan, ngồi đó khí thế bộc phát Quách Thiếu Đình muốn lấy ghế ngồi trước mặt Tần Mục nhưng phát hiện Tần Mục đang tươi cười trào phúng, người trẻ tuổi có ngạo khí khiến hắn muốn đối nghịch với Tần Mục, đứng đó giao đấu ánh mắt với Tần Mục

Tần Mục lúc này tươi cười càng đậm, hai người đối mặt chừng năm phút thì mấy người rời đi đã quay về, Tần Mục chỉ vào ghế nói:

- Quách Thiểu Đình, bên này có ghế thì cần gì phải đứng Lão gia tử nhà anh vẫn khen anh đấy

Quách Thiểu Đình sững sờ, nhưng mà nhớ tới mấy ngày trước gia gia của hắn có đi Tần gia đại viện, sau khi trở về còn nện gãy một cái bàn, đoán chừng Tần Mục cũng không lừa dối mình, oán hận ngồi xuống

Trong lòng Tần Mục hiểu rất nhiều Thời điểm hắn báo cáo chuyện hi thổ cho kinh thành, mấy lão gia tử chỉ sợ không phải một lòng, gia gia gọi bọn họ tới, tuy có quan tâm nhân tố tài nguyên quốc gia, nhưng mà cũng có phe phái trong đó, dụng ý rất rõ ràng, về sau Tần Mục ở kinh thành đã được thừa nhận, bọn tiểu bối quan hệ giao hảo cũng được, trở mặt cũng tốt, lão nhân sẽ không nhúng tay vào

Rất hiển nhiên Quách Thiểu Đình cũng biết các lão nhân có hiệp nghị ngầm hiểu với nhau, đêm hôm đó Quách lão về nhà tức giận đùng đùng, cũng bởi vì nhìn thấy Tần Mục nói chuyện làm việc ngay ngắn rõ ràng, mạnh hơn Quách Thiểu Đình không biết bao nhiêu lần, đương nhiên cũng khó tránh khỏi trách mắng Quách Thiểu Đình

Quách Thiểu Đình ở kinh thành có danh khí không nhỏ, tuy gia gia răn dạy vẫn nghe, nhưng mà trong lòng đã sớm ẩn giấu tâm tư tranh phong với Tần Mục, trùng hợp hôm nay đụng phải mấy bạn xấu chơi chung nhiều năm, tự nhiên biết rõ Quách Thiểu Đình làm bộ té xỉu Hết lần này tới lần khác Đậu Thành lại đi ra ngoài điện thoại, cái xiếc nhỏ này thuận lý thành chương diễn rất tốt

Yếu kém chính là Mộ Băng Đồng lại không phối hợp, Quách Thiểu Đình quả thật đánh lên Tần Mục nhưng mà hắn không dám, cho dù hắn coi trời bằng vung cũng vậy Từ nhỏ bị Quách lão huấn luyện làm sao một cước không đá trúng Tần Mục được Chuyện này cũng giải thích nguyên nhân vì sao chai rượu của Mộ Băng Đồng đánh hắn không ngất xỉu

Nếu thân phận đã rõ, hai người tự nhiên không che giấu Tần Mục bảo Đậu Thành đưa Mộ Băng Đồng về nhà, Quách Thiểu Đình và mấy tên công tử khác chờ ở đại sảnh Quách Thiểu Đình không có khả năng lại đánh Tần Mục, Tần Mục cũng sẽ không biết dùng thủ đoạn quan trường chơi với Quách Thiểu Đình, chuyện gì cũng có cách giải quyết cả

Mộ Băng Đồng lúc gần đi lo lắng nhìn qua Tần Mục, cái miệng đỏ tươi há ra lại khép lại, nốt ruồi mỹ nhân đỏ rất phong tình, mang tâm tư của chủ nhân hiển thị rõ ràng Trong nội tâm Tần Mục nóng hầm hập, chỉ cảm thấy nha đầu này là địch với Quách Thiểu Đình cũng không phải là chuyện bộc phát, lại nhớ tới Mộ Băng Đồng sở dĩ ra tay chính là vì mình, trong nội tâm càng ấm áp

Hắn mỉm cười an ủi Mộ Băng Đồng:

- Không có việc gì, về nhà ngủ một giấc đi, có cơ hội tôi đi tìm cô Đều là bạn sinh ý cả, đùa giỡn với nhau một chút thôi, trở về đừng nói lại với bất cứ ai, ảnh hưởng tình cảm của chúng tôi đấy

Nói xong quay đầu nhìn Quách Thiểu Đình nói ra:

- Có phải hay không ah, Quách thiếu

Câu hỏi này càng làm Quách Thiểu Đình khó xử Nếu truyền đi nói hắn bị nữ nhân đánh cho một chai thì người khác chê cười không nói, nếu lão gia tử cũng biết sẽ lột da hắn, nếu như nói hắn cố ý đùa nghịch lừa dối thì thanh danh cũng không dễ nghe, dùng thủ đoạn hạ lưu với một nữ nhân cũng không phải chuyện quang minh chính đại gì Hắn rầu rĩ vỗ bàn, cực kỳ phối hợp nói ra:

- Đúng vậy, chúng tôi thường xuyên chơi đùa như thế, ha ha cười cười thì bỏ đi

Mộ Băng Đồng nhìn qua Tần Mục, lại nhìn Quách Thiểu Đình, cứng họng cả buổi mới tức giận dậm chân, vẫn dùng giọng điệu sắc bén nói:

- Hai tên bệnh tâm thần, có đùa như thế sao

Nói xong tiếp viên hàng không có thân hình uyển chuyển rời đi

Tần Mục mỉm cười nhìn qua Đậu Thành đi theo sau lưng Mộ Băng Đồng, đợi đến lúc cửa phòng đóng lại thì tươi cười trên mặt hắn biến mất, quay đầu nhìn qua Quách Thiểu Đình, lẳng lặng không nói lời nào Hắn muốn bày ra tư thái chuyện này không dễ thỏa hiệp, cho dù Quách Thiểu Đình có tiến vào bệnh viện nói trọng thương thì hắn cũng sẽ không biết mềm nửa phần

Quách Thiểu Đình muốn dừng chiến với Tần Mục sao Phí lời, thiếu gia kinh thành ai không có ngạo khí, Quách Thiểu Đình hắn chơi không tệ, có người dám động thủ với hắn, lại là một cô gái uyển điệu thì cơn tức này hắn làm sao nuốt trôi được Hắn móc điếu thuốc ra bắt đầu phun khói phì phèo

Trong lòng Tần Mục cười cười, tâm tư khẩn trương hạ thấp xuống Quan trường quan trường, đây chính là quan sát và ứng biến, trong lúc này phải nghiên cứu nên ứng phó ra sao