Thanh Quan

Chương 1127: Nhạc Hải Lan bí hiểm (2)




- Tần bí thư, hút thuốc.

Diêm Bỉnh Khoan ngồi lên vị trí cục trưởng cục cán bộ thật sự ngoài ý muốn, hắn là người thông minh, cho dù nhắm mắt lại cũng đoán được vì sao. Nếu không phải con gái mình cùng Văn Nhập Hải trở thành vợ chồng, Văn Nhập Hải là thủ hạ đại tướng của Tần Mục, cho dù là cục trưởng nha môn nước trong nhưng người bình thường có thể ngồi lên sao? Vì vậy khi nói chuyện với Tần Mục, Diêm Bỉnh Khoan luôn bày thấp tư thế.

- Diêm cục trưởng, khách khí khách khí, tôi không hút thuốc lá.

Tần Mục cười khoát tay, tiện tay cầm kẹo cưới.

Tần Mục không hút thuốc lá, những người hút thuốc trong phòng đều nhanh chóng dụi tắt, những ai không hút thuốc đều hơi ngẩng cao đầu đắc ý. Ở lúc kết hôn, thuốc lá cùng rượu luôn được xem trọng nhất, nhưng lúc này trong phòng không khí dị thường tươi mát, thật là chuyện lạ. Tần Mục nhìn quanh, cười híp mắt nói:

- Hôm nay là ngày vui lớn, sao mọi người không hút một chút? Tôi nghe nói bên Châu Nghiễm, chờ sau khi đón cô dâu xong sẽ kiểm tra tàn thuốc, tàn thuốc càng nhiều đại biểu chú rể cô dâu sẽ hòa hòa mỹ mỹ. Nếu không như vậy, hôm nay tôi sẽ ngoại lệ, dẫn đầu hút thuốc vậy.

Nói xong hắn đưa tay cầm điếu thuốc lá trong tay Diêm Bỉnh Khoan.

Diêm Bỉnh Khoan vội vàng châm thuốc lá cho Tần Mục, một luồng khói thuốc thổi ra. Mọi người thấy Tần Mục lên tiếng, ngay cả người không hút thuốc cũng châm một điếu.

Diêm Bỉnh Khoan vốn đang muốn nói chuyện với Tần Mục, nhưng hiện tại nhiều người như vậy hắn cũng không tiện mở miệng. Tần Mục nhìn ra dáng vẻ muốn nói lại thôi của hắn, cười a a nói:

- Diêm cục trưởng, hôm nay là ngày lành, một lát ngài có muốn đi khách sạn?

Ánh mắt Diêm Bỉnh Khoan sáng lên, Tần Mục ám chỉ đã thật rõ ràng. Nếu không phải Tần Mục xem trọng Văn Nhập Hải, hắn lại để ý tới yêu cầu của một cục trưởng bình thường? Nằm mơ đi thôi! Diêm Bỉnh Khoan kích động chà xát đôi tay, vội vàng đứng lên cầm lấy bình trà rót cho Tần Mục, ngượng ngùng cười.

Ý của Tần Mục nói cho hắn biết có lời gì đợi tới khách sạn rồi nói sau, ở nơi đó tùy tiện tìm một chỗ có thể nói, so với nơi này bị người nhìn chằm chằm vẫn tốt hơn. Diêm Bỉnh Khoan ở Châu Nghiễm đã lâu, nghe nói vì đắc tội chút người nào nên mới bị chuyển tới cục cán bộ, Tần Mục muốn nhân cơ hội tìm hiểu chút ít từ miệng của hắn. Hai người đều có việc cần làm, đương nhiên là ăn nhịp với nhau.

Đợi sau khi Văn Nhập Hải dựa theo tập tục làm xong hết thảy, lúc này mới ôm lấy Trương Á, trong tiếng cười của mọi người cùng tiếng pháo nổ vang đi lên xe hoa. Tần Mục cho Trương Chính lái xe cho mình, để người khác lái xe hoa, mà Tần Mục cùng Diêm Bỉnh Khoan ngồi chung xe. Không ai dám đi lên xe kia, không có lệnh của Tần chủ nhiệm, ai dám đui mù làm chuyện như thế.

Biểu hiện của Tần Mục cùng Diêm Bỉnh Khoan rơi vào trong mắt người nào đó, lo lắng Diêm Bỉnh Khoan có thể hàm ngư xoay người, nói không chuẩn sẽ được hỗn lên cấp bậc cao hơn, đến lúc đó đi theo nịnh bợ có lẽ còn bám được đuôi xe.

Dọc theo đường đi Diêm Bỉnh Khoan chỉ thay Văn Nhập Hải nói chuyện, còn nói nhờ có Tần chủ nhiệm dẫn dắt, nhờ có ơn tri ngộ của hắn mới được như hôm nay. Tần Mục mỉm cười lắng nghe, càng là như vậy hắn càng cảm thấy được Diêm Bỉnh Khoan biết nhiều việc, bình thường khi nói ra những lời nịnh hót này mà không đỏ mặt, ở bên cạnh lãnh đạo cũng chỉ có vài người.

Nhưng người tiến bước quá nhanh như Văn Nhập Hải, quả thật có chút người ghen tỵ oán hận đến trong lòng, cho nên khi đi đón dâu có người đốt giấy vàng mã, lúc đón dâu trở về lại có người ngăn chặn hành lang nhà hắn.

Mà mấy người này không ngờ là toàn gia vợ trước của Văn Nhập Hải.

Hồ Anh quả nhiên là tức nổ phổi, lúc trước khi nàng đi theo Văn Nhập Hải, hắn chẳng khác gì tên lang thang, mỗi ngày đi sớm về tối, lại không kiếm được tiền, nhưng nàng cùng Văn Nhập Hải vừa mới ly hôn, còn chưa được hai ba tháng hắn đã xoay người, nhất là phó quản lý công ty kiến trúc từng dan díu với Hồ Anh, vừa nghe nói nàng là vợ trước của Văn Nhập Hải, sắc mặt không khác gì người chết, không nói thêm lời nào ném cho nàng hai vạn đồng, thật giống như ném rác rưởi đem Hồ Anh quăng, nếu chỉ là như thế thì còn chưa tính, ít nhất còn có hai vạn nhập túi, nhưng Hồ Bân tìm người từ trong tù chuyển lời, dặn người nhà đi nói tốt với Văn Nhập Hải, đem tiền trả cho hắn, đem đồ dùng trong nhà trả lại, bằng không hắn ở trong tù mỗi ngày đều có người đánh, quả nhiên khổ không thể tả.

Lúc này Hồ Anh mới hiểu được, hiện tại Văn Nhập Hải như mặt trời ban trưa, quả nhiên xoay người, nàng vốn tính tính hẹp hòi, lúc trước Văn Nhập Hải ở trong tay nàng nơm nớp lo sợ, hiện giờ cưới thiếu nữ xinh đẹp lại còn làm quan đắc ý, Hồ Anh bị ném bỏ mà em trai còn bị dọa dẫm, Hồ Anh sao có thể nhịn được cơn tức này, toàn gia của nàng không có ai từng ở trong quan trường, cho nên cảm thấy Văn Nhập Hải ly hôn với Hồ Anh lại không tỏ vẻ gì, chung quy là không thể nào nói nổi, hiện giờ còn cho người ngược đãi Hồ Bân trong tù, quả nhiên là vô pháp vô thiên.

Cho nên toàn gia nghe được tin hôm nay Văn Nhập Hải kết hôn, trực tiếp chạy tới nơi này ngồi bệch dưới đất, bắt đầu gào khóc, người ở lại chờ đón khách trong nhà Văn Nhập Hải muốn lôi gia đình này rời đi, ai ngờ mẹ của Hồ Anh vừa thấy có người tới gần lập tức giãy đành đạch dưới đất, trong miệng còn gào nói mình có bệnh tim, mà Hồ Anh thì tóc tai bù xù đứng trước cửa, chống nạnh mắng Văn Nhập Hải là Trần Thế Mỹ, có mới nới cũ, người chung quanh ghé mắt, mọi người đều hiểu được đây rõ ràng là nháo sự, cho nên có người đã gọi điện báo với Văn Nhập Hải.

Văn Nhập Hải ngồi trên xe, vừa nghe có người báo tin, trên trán toát mồ hôi vô cùng căm tức, nếu hiện tại đoàn xe trở về xem như mình sẽ biến thành chuyện cười, hắn không sợ mình bị mất mặt, nhưng chỉ sợ làm cho Trương Á bị ủy khuất, càng sợ Tần Mục sẽ có ý tưởng, cho nên hắn cắn chặt răng trực tiếp gọi tài xế thay đổi đường đi, tiến thẳng đến khách sạn, không về nhà làm nghi thức gì khác.

Trương Á ngồi bên cạnh nhẹ nhàng cầm tay hắn, cho hắn một nụ cười an tâm.

Lộ trình Tần Mục biết rõ, vừa thấy xe hoa đổi đường đi, Tần Mục liền biết có chuyện gì, đối với quyết định này của Văn Nhập Hải, Tần Mục âm thầm gật đầu, người này tuy có chút tâm lý tự ti, có loại sợ hãi như gà mái biến thành phượng hoàng, để cho hắn làm việc luôn ưa thích đi cực đoan, đi tà đạo, đây không phải loại thủ hạ đại khí mà Tần Mục muốn có, mà hôm nay Văn Nhập Hải không chút do dự thay đổi đường đi, vô luận chuyện gì xảy ra điều này nói rõ tâm lý của hắn đã dần dần được bồi dưỡng, có lẽ có quan hệ đến người phụ nữ bên cạnh hắn.

Nghĩ đến đây Tần Mục gọi điện cho Lưu Đại Hữu, nhờ hắn mang theo vài người đi qua xem, rốt cục bên nhà Văn Nhập Hải đã xảy ra chuyện gì, Lưu Đại Hữu định buổi trưa đi dự tiệc cưới, nghe Tần Mục nhờ vả nhất thời nở nụ cười, vỗ ngực nói: