Sân trường Học viện Vocaloid,
Hầu như tất cả học sinh ở đây đều bu quanh tại bảng thông báo. Họ nhìn xem họ học lớp nào và ai là giáo viên chủ nhiệm.
Mặt ai cũng vui vẻ và háo hức. Nói chuyện rôm rả vì lâu rồi họ mới
được gặp nhau. Còn về IA thì đang đứng trước cổng, cô nhìn phía trước để tìm một hình dáng quen thuộc. Nhưng sao lâu quá mà Rin vẫn chưa tới.
“Chắc lại ngủ quên rồi đây! Haiz!”
IA lắc đầu, ngán ngẩm khi nghĩ đến cô bạn thân yêu của mình. Bởi vì
Rin chưa bao giờ đi học đúng giờ. Đợi thêm một chút thì IA thấy Rin từ
đằng xa và đang chạy nhanh về phía mình.
IA vui vẻ vẫy tay chào Rin. Rin cười tươi chạy lại chỗ IA rồi đập nhẹ vai nói
_Hihi, chờ mình lâu không?
IA vờ nhăn mặt, phồng má lên nói
_Sắp hoá đá rồi nè!
Rin cười cười, gãi đầu,
_Hihi, xin lỗi. Tại mình ngủ quên.
_Cậu thì có lúc nào đúng giờ đâu. – IA giở giọng khinh thường
Vừa nghe xong, Rin ngại đến đỏ mặt luôn. Mặt cúi xuống không dám nhìn IA vì hổ thẹn. Thấy vậy, IA cười phì,
_Giỡn thôi. Tụi mình vào coi danh sách lớp đi.
Nói rồi IA nắm lấy tay Rin kéo vào sân trường. Lúc này thì Rin mới hết đỏ mặt. Rồi cả hai vui vẻ vào coi danh sách lớp.
Đứng coi một lúc thì,
_A, tụi mình học chung đó. – IA reo lên, mặt hớn hở
_Thật không? Đâu? – Rin nhìn IA đầy ngạc nhiên
_Đây này. – IA vừa nói vừa chỉ tay vào danh sách lớp 12A5
Đưa mắt lên danh sách thì Rin nhìn thấy tên mình và IA nằm trên đó. Rin vui mừng nắm lấy tay IA nhảy tưng tưng,
_A, haha, vậy là tụi mình học chung rồi.
Hai cả đều rất vui. Đang vui vẻ thì đột nhiên Rin nghĩ đến Len. Cô tò mò muốn biết Len học lớp nào. Nghĩ là làm liền, Rin buông tay IA ra và
nhìn lên bảng thông báo lại. Làm IA ngơ ngác không hiểu gì. Mặt IA ngơ
ngơ nhìn Rin.
Nhưng rồi nhanh chóng hiểu ra. IA cười thầm, mặt có chút đểu. Rồi cô cũng tò mò muốn biết xem Kaito học lớp nào nên đã nhìn lên.
Vừa nhìn thấy tên “Kagamine Len” trong danh sách 12A5 thì Rin liền
cười thật tươi. Không hiểu sao, cô rất vui khi được học chung lớp với
Len, nhưng Rin cũng rất thắc mắc một điều là
“Không phải S.C của Len là lửa sao?”
12A5 là lớp nằm trong danh sách S.C nước. Rin thuộc S.C Invi nên có thể học lớp nào cũng được.
Đang đứng thắc mắc suy nghĩ thì đám đông hô to
_Á, TOP 5 KÌA.
_ĐÚNG RỒI. LÀ HỌ ĐÓ.
_TRỜI ƠI, KAGAMINE LEN CỦA EM.
Bất kể trai hay gái nhìn tản ra để tránh đường cho Top 5 đi, và hướng mà họ đi đến cũng là bảng thông báo đó.
Nghe vậy, Rin liền quay lại. Người đầu tiên mà cô nhìn thấy chính là
Kagamie Len. Và tự nhiên khi vừa nhìn thấy Len thì Rin liền nở nụ cười
tươi. Len thì không để ý mấy nên cậu đã đánh mất cơ hội được thấy nụ
cười ấy.
Bảng thông báo nằm bên phải cánh cổng, còn Top 5 đi từ bên trái đi
qua. Tức là để đến được bảng thông báo thì Top 5 phải đi ngang qua cánh
cổng trường.
Rin thì cứ mãi nhìn Len mà suy nghĩ vu vơ. Bởi vì cô không biết là có nên chạy lại hỏi chuyện hay là không. Dù sao thì cũng mấy tháng rồi
không gặp, không biết Len có quên Rin không nhỉ?
Rin cứ quay qua quay lại suy nghĩ. Mặt thì cứ ngu ngơ. Thấy vậy, IA
lại phì cười. IA tính đập vào vai Rin thì có một chiếc siêu xe đứng đậu
trước cửa trường.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên vì chiếc đó rất đắc, chỉ sản xuất hai chiếc trên toàn thế giới. Chiếc siêu xe có nhiều màu, và được cắt điệu ở mỗi cửa xe.
Một người đàn ông trung bước xuống, chạy nhanh ra phía sau rồi mở cửa một cách cung kính. Lúc ông ta chạy xuống thì Rin đã vô tình nhìn thấy
“Ể…không phải quản gia nhà mình sao?”
Mặt Rin lại ngơ ngác không biết chuyện gì đang diễn ra. Còn tất cả
học sinh ở đây đều dán mắt vào chiếc xe kia, không biết nhân vật tầm cỡ
nào sắp xuất hiện. Mặt ai cũng hiện một dấu chấm hỏi to đùng.
Cửa được mở ra, một cậu thanh niên đẹp trai, to cao bước xuống. Cậu
vừa bước xuống thì liền toát lên vẻ lạnh lùng và cao ngạo. Cậu có mái
tóc màu hồng nhưng không làm mất vẻ nam tính của cậu. Quần áo chỉnh chu. Cậu có nước da trắng và đôi mắt màu xanh rất đẹp. Mặt có chút không
quan tâm ngước nhìn ngôi trường và các học sinh.
Và cậu chính là Kagamine Yuuma.
(Để phù hợp với truyện, mình sẽ thay đổi tên của Yuuma một chút. Mong các bạn thông cảm.)
Tất cả học sinh ở đây như chết lặng vì vẻ đẹp cao ngạo đó. Nhất là
các học sinh nữ, vừa nhìn thấy Yuuma là họ quên luôn việc Top 5 đang ở
đây. Top 5 bị chìm hẳn bởi vẻ đẹp của Yuuma. Bởi vì đa phần họ đều thích cái mới, mà cái mới này lại quá đẹp nên cái cũ phải nhường chỗ thôi.
Tất nhiên là có một số người cũng không quan tâm.
Vừa nhìn thấy Yuuma thì Rin như không tin vào mắt mình. Đôi mắt mở to, miệng há hốc. Sau đó, Rin lấy hơi và hét
_YUU-CHAN.
Vừa hét xong thì tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Rin, kể cả Len.
Nhưng Rin không quan tâm, bởi vì lúc này chỉ nhìn thấy Yuuma mà thôi.
Rồi cô chạy thật nhanh về phía Yuuma. Cô đâu biết rằng khi vừa nghe thấy tiếng hét đó thì liền có một người nhìn cô bằng cặp mắt buồn.
Nghe thấy thì Yuuma cũng quay lại, anh liền bắt gặp hình ảnh nhỏ nhắn quen thuộc đang chạy lại phía mình. Vừa nhìn thấy Rin thì Yuuma liền nở nụ cười tươi. Phải, nụ cười đó gần như giết toàn bộ học sinh nữ ở đây.
Rin càng ngày càng gần Yuuma hơn, rồi anh dang tay ra và ôm Rin vào
lòng. Miệng nở nụ cười hạnh phúc. Rin cũng vậy, cô đang rất vui vì lâu
ngày mới được gặp lại anh Yuuma – anh hai của cô.
Lúc hai người ôm nhau cũng là lúc một người quay lưng bỏ đi. Mặt buồn bã và lòng nặng trĩu.
……………………………………………………….
Trong lớp 12A5,
Cả lớp đã vào chỗ và đang bàn tán xôn xao về học sinh mới cũng như
mối quan hệ của anh và Rin. Rin thì không mấy quan tâm, bởi vì điều cô
quan tâm bây giờ là
“Vào học rồi, mà sao Len vẫn chưa tới?”
Rin có chút lo lắng, rồi nhìn ra cửa lớp. Rồi đột nhiên cô giáo bước
vào cùng với Yuuma, điều này làm Rin thêm ngạc nhiên. Cô mở to mắt nhìn
anh mình, và ngẫm nghĩ là những việc xảy ra sáng nay.
Đầu tiên là IA, Kaito, Len và cô học chung lớp với nhau, dù cho S.C
của Len là lửa. Rồi đến việc Yuuma về nước, và học chung lớp với cô. Và
đến giờ này Len chưa vào lớp. Không phải quá trùng hợp hay sao?
Trong lúc Rin suy nghĩ thì Yuuma đã hoàn thành xong phần giới thiệu
về bản thân mình. Anh đi xuống ngồi sau lưng Rin, cho dù chỗ bên cạnh
còn trống nhưng anh không được phép ngồi vào chỗ đó. Bên kia là IA, dưới IA là Kaito.
_Như các em cũng biết là trường chúng ta sẽ tổ chức lễ khai giảng.
Mỗi lớp sẽ phải diễn một vở kịch và hát một bài hát. Lễ khai giảng sẽ
bắt đầu sau hai tuần nữa, nên trong thời gian đó các bàn bạc rồi luyện
tập với nhau. Nếu có gì thắc mắc thì hãy gặp cô. Bây giờ sẽ bầu ban cán
bộ lớp, ai có ý kiến gì thì giơ tay. – cô giáo chủ nhiệm nói một cách to rõ
_Thưa cô, em bầu bạn Kurimo làm lớp trưởng ạ. Tại năm ngoái bạn làm rất tốt. – học sinh nữ ngồi đầu bàn đứng lên nói
….
Và sau đó thì ban cán sự lớp đã được chọn một cách kỹ lưỡng và công
bằng. Ai nấy đều vui vẻ vì trong lớp họ có tới hai thành viên của Top 5
và một học sinh mới điển trai.
Hai tiết sinh hoạt nhanh chóng trôi qua, nhường chỗ cho giờ ra chơi.
Tiếng chuông vừa dứt thì học sinh liền chạy ra khỏi lớp như đàn ong vỡ
tổ.
Yuuma bị gọi lên phòng hiệu trưởng có việc. Kaito thì tụ lại với mấy
người kia. IA và Rin đi xuống sân mua đồ ăn rồi đi ra đằng sau sân ngồi
ăn. Đằng sau sân trường rất thoáng mát, không khí trong lành nhưng không ai dám vào đây vì đây là thánh địa của Top 5. Rin phải năn nỉ lắm IA
mới chịu đi.
Đang đi thì IA bị giáo viên gọi lên hỏi một vài việc nên Rin đành
phải đi đến chỗ đó một mình. Cô vừa đi vừa ăn kẹo, miệng cười tươi vì vị ngọt của cây kẹo cam.
Vừa đến nơi thì có một làn gió mát phả vào người Rin, cô nhắm mắt lại tận hưởng làn gió ấy. Rin khẽ cười nhẹ rồi mở mắt ra. Vừa mở mắt thì
Rin liền nhìn thấy một người con trai tóc vàng đang nằm ngủ ngon lành
trên ghế đá, dưới gốc cây.
Rin đi lại gần,
“Dám trốn học rồi chui ra đây ngủ ha!”
Mặt có chút tức giận. Cô tính đá mạnh vào người Len để kêu cậu dậy nhưng rồi Rin chợt nhớ ra,
“Sao cảnh này giống trong mấy cuốn truyện ngôn tình quá ta?!”
Rồi cô lại nhìn Len, xoa cằm nghĩ
“Nhân vật nữ sẽ bị mê mẩm bởi vẻ đẹp của người con trai ấy. Sau đó thì thích cậu ta.”
Tiếp tục nhìn Len,
“Quả thật thì nhìn Len như vậy cũng rất đẹp trai. Khi ngủ nhìn cũng
rất baby…..nhưng đây không phải là truyện ngôn tình, nên mình sẽ không
bị Len hút hồn đâu.”
Mặt Rin rất cương quyết, rồi tiếp tục suy nghĩ. Đột nhiên cô nhớ lại
những lần bị Len chơi xỏ, và cô thì chưa trả thù lần nào. Rin nhếch mép, nhìn Len đầy trăn trối, rồi lại lắc đầu buồn rầu.
Sau đó cô rút ra cây son màu đỏ, mà cô luôn mang theo bên mình. Rin
cười đểu nhìn Len, rồi cô đi tới gần và bắt đầu tô son cho Len.
Đầu tiên là cô đánh cho Len đôi môi đỏ như miếng thịt bò, sau đó là
đánh má hồng. Rồi tiếp theo là cả khuôn mặt, nhất là phần lông mày, Rin
đánh đỏ lè.
“Quả nhiên câu ‘quân tử trả thù mười năm chưa muộn’ luôn luôn đúng, haha.”
Đứng lên nhìn lại khuôn mặt Len thì Rin liền ôm bụng cười haha. Không thể kìm nén được nên Rin bật cười lớn.
_HAHAHAHA.
Rin cười đến chảy cả nước mắt. Còn Len thì liền bị tiếng cười “nhẹ
nhàng” của Rin đánh thức. Cậu nhăn mặt rồi từ từ mở mắt. Vừa mở mắt thì
cậu liền nhìn thấy Rin ôm bụng cười tươi nằm dưới đất và còn lăn qua lăn lại.
Chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Len đưa tay vuốt mặt để tỉnh. Nhưng cậu lại không để ý là tay mình đang chuyển sang màu đỏ hồng.
_Nè, cậu tới đây làm gì? – giọng Len vang lên đầy sự bực tức
_Hahaha, thì tới đây để hóng mát chứ làm gì, haha. – Rin vừa cười vừa trả lời
_Vậy sao không hóng mát đi!? Ngồi cười như con khùng vậy! – Len nhếch mép
_Cậu nói ai khùng hả? – rồi Rin nhìn Len và tiếp tục cười
_Nói cậu đó. Cứ cười hoài. Có gì vui à? – Len lạnh lùng nói, vì cậu đã nhớ ra chuyện hồi nãy
Len nhớ lại khúc mà Rin và cậu bạn kia ôm nhau. Trông Rin lúc đó rất vui, có lẽ vì vậy mà Rin cười nãy giờ.
_Haha, đương nhiên có chuyện vui nên mình mới cười chứ! – Rin lại cười
Nghe xong càng khiến Len bực hơn, vì bây giờ trong đầu cậu toàn là hình ảnh Rin ôm người con trai khác,
_Sao không đi chơi với cậu ta đi!? Tới đây làm gì? – Len nói bằng giọng mỉa mai
_Cậu ta? Anh Yuu đó hả? – mặt Rin đơ ra
“Anh Yuu? Thân thiết quá nhỉ? Bằng tuổi mà, tại sao phải kêu anh?”
Len nhăn mặt, vì cậu có nhiều câu hỏi muốn hỏi Rin. Nhưng khi thấy mặt Rin cứ đơ ra thì cậu lắc đầu đứng lên, rồi bỏ đi.
Vừa thấy Len bỏ đi thì Rin liền ngăn lại, đứng trước mặt Len, cô ngước lên nói
_Yah, tại sao cậu lại bỏ đi? Mình chưa nói xong mà.
_Tránh ra. Mình không rảnh, đi mà chơi với ANH YUU gì đó của cậu đi. – Len nhấn mạnh và giọng đầy bực tức
Mặt Rin lại đơ ra vì cô không biết tại sao Len lại giận dữ như vậy.
Và ngay cả Len cũng không hiểu lý do mình tức giận, chỉ là khi nghe đến
cái tên Yuu thì cậu liền cảm thấy không vui.
Rin lúng túng,
_Sao cậu giận vậy? Xin lỗi, mình chỉ tính giỡn thôi. À ngờ cậu lại nổi giận.
Rin ngây thơ nói ra hết vì cô tưởng Len giận vì chuyện trét son lên mặt cậu. Cô đưa tay lên mặt Len và chùi cho cậu
_Nè, cậu làm gì vậy? – Len chụp tay Rin xuống
Cậu nắm tay Rin kéo xuống thì thấy bàn tay Rin có màu đỏ hồng. Cậu
nhìn thẳng vào mặt Rin thì thấy cô đổ mồ hôi, mắt nhìn đi chỗ khác. Chưa kịp hiểu ra vấn đề thì đám Kaito đi tới, vừa nhìn thấy mặt Len thì cả
đám liền ôm bụng cười khí thế
_Ahaha, ố hố, ahahaha, mặt cậu….ahaha….. – Kaito cười chảy nước mắt
_K….Kaga…ahaha…..có gương nè…ahaha – đến cả Luka cũng không nhịn được
Len nhìn Rin bằng cặp mắt nảy lửa, hất tay cô xuống một cách thô bạo
rồi đi đến lấy cái gương trong tay Luka. Vừa được Len thả ra thì Rin
liền nhẹ nhàng nhẹ nhàng bước đi, những bước chân nhỏ nhắn, cố gắng
không tạo tiếng ồn vì sợ Len nghe thấy.
Còn Len thì vừa nhìn thấy khuôn mặt mình thì tay cậu run run, bởi vì
nhìn mặt cậu bây giờ ma không ra ma, quỷ không ra quỷ. Người Len lại
toát ra khí nóng,
_KA-GA-MI-NE RIN. – cậu gằng từng chữ
Vừa nghe thấy tên mình thì Rin liền quay lại. Cô liền quăng luôn cây son trong tay mình và bỏ chạy
_AAAAA….MA….CỨU TÔI VỚI….MA…KÌA – Rin vừa hét vừa chạy
Vì mặt Len lúc này còn ghê hơn lúc đầu nữa. Những vết son bắt đầu
chảy xuống do sức nóng từ người cậu, mặt Len lại đằng đằng sát khí.
Nghe mình bị gọi là ma nên Len càng bực hơn, cậu quăng luôn cái gương trong tay mình bắt đầu rượt theo Rin. Cái gương vừa chạm đất thì vỡ ra
làm hai,
“Trời ơi, cái gương của tui mới mua mà, đâu có lỗi gì đâu chứ!” – mặt Luka đầy tiếc nuối nhìn cái gương
Thấy vậy, Kaito liền vỗ vai an ủi Luka,
_Thôi đừng buồn, lát em lấy keo dán sắt dán lại cho chị.
Luka liếc xéo Kaito, mặt đầy sát khí. Thấy vậy, Kaito liền rút lui vì sợ ăn tát vô cớ.
Còn về Rin và Len thì hai người kia vẫn tiếp tục rượt nhau. Rin vừa chạy vừa xin lỗi tới tấp nhưng nó không có tác dụng với Len.
Chạy được một lúc, cô mệt quá nên đứng lại thở. Thấy vậy Len liền chạy nhanh tới chỗ Rin, sắp đến chỗ Rin thì
_KHOAN……DỪNG LẠI. – Rin cố gắng dùng hơi thở cuối cùng để nói
Theo phản ứng thì Len dừng lại, cậu nhếch mép nhìn Rin. Mặt đầy kiêu ngạo, hai tay khoanh lại,
_Sao? Chịu thua rồi hả?
Rin vẫn tiếp tục thở dốc, và gật đầu. Cô ngồi bệch xuống đất, người
đầy mồ hôi. Thấy vậy, Len cũng không nỡ rượt tiếp, nhưng rồi trong đầu
cậu lại nảy ra một ý tưởng khá là điên rồ.
Cậu nhếch mép đi lại gần Rin. Rin thấy vậy càng toát mồ hôi hơn, cô
lùi lại, lùi lại nhưng đã đụng tường. Cô nhắm mắt vì sợ Len sẽ đánh
mình. Thấy vậy Len lại cười.
Len cúi sát vào lỗ tai Rin, hơi thở của Len phả đều đặn vào tai Rin, làm cô đỏ mặt. Len cười tươi, giọng ma mị, nhẹ nhàng
_Để đền bù cho những gì cậu đã gây ra cho mình thì……..cậu phải làm người yêu của mình trong một tuần.