Thánh Nữ Bị Cầm Tù - Đại Phi

Chương 1: Tiểu Thánh Nữ Ma Giáo




Hoa Li sinh ra và sống ở Ma giáo, năm nàng 16 tuổi liền trở thành Thánh Nữ trong Ma giáo, lúc này đang diễn ra nghi thức tiếp nhận chức vụ thì Tổng đàn (trụ sở) liền bị mấy đại môn phái liên hợp tấn công, mới trước đó không lâu là cảnh tượng chúc mừng Thánh Nữ tiếp nhận chức vụ nhưng giờ đã là một bãi tha ma.

"A!"

Trong địa đạo (tầng hầm) đen nhánh tĩnh mịch nặng nề âm trầm mà chỉ dựa vào viên dạ minh châu trong tay nên Hoa Li căn bản không thấy rõ con đường dưới chân, rất nhiều lần nàng bị bổ ngã trên mặt đất, đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhăn thành một đoàn.

"Thánh Nữ không sao chứ? Người phả nhanh một chút, nếu chậm thì đường ra ngoài sẽ bị phát hiện mất."

Chu Tước vội vàng nâng dậy Hoa Li, thấy nàng không sao nên cũng không dám ngừng lại, túm tay nàng tiếp tục chạy tới chỗ đường ra.

"Tam hộ pháp, ca ca ta đâu?" Tiểu Thánh Nữ bị kéo đến lôi thôi lếch thếch, sau hơn 10 năm sống trong nhung lụa, đây là lần đầu tiên nàng phải cảnh tượng đào vong thế này, có thể là do lúc nãy thấy nhiều thi thể nên lời nàng nói đều kèm theo tiếng nức nở.

"Giáo chủ sẽ rời đi bằng con đường khác, Thánh Nữ cứ yên tâm, Chu Tước nhất định sẽ mang ngươi rời đi nơi này."

Cũng không biết trải qua bao lâu, hai người cuối cùng cũng tới được mốc cuối của địa đạo, Chu Tước đặc biệt cẩn thận vặn cơ quan ra, cửa đá dày nặng mở ra trong nháy mắt, ánh nắng tươi đẹp tràn vào, Hoa Li che lại đôi mắt và bị Chu Tước lôi ra khỏi hầm ngầm.

"Thánh Nữ, chúng ta thoát rồi......"

Chu Tước vừa nói xong, núi rừng vốn đang yên tĩnh đột nhiên xuất hiện vài chục người tay cầm trường kiếm bao vây các nàng.

"Để ta xem, hình như là ta đã bắt được một con thỏ con nha."

Thiếu nữ nhỏ xinh đôi mắt hồng hồng bị Chu Tước gắt gao bảo vệ ở sau người rất giống một con thỏ con, khoảnh khắc nàng nâng lên kia khuôn mặt nhỏ kia, tất cả nam nhân xung quanh đều kinh diễm không thôi.

Một dấu chu sa ở giữa trán, đẹp tự như họa, kinh hồng dã lệ......

"Đó là Thánh Nữ Ma giáo?"

Nam nhân đeo mặt nạ khoanh tay đứng ở trước đám người, cười rất tùy ý nhưng ánh mắt lạnh lùng vẫn luôn dừng ở trên người thiếu nữ đang co rúm và trốn tránh, hắn cười ý vị sâu sa.

Chu Tước khẩn trương cầm thanh kiếm Lưu Nguyệt trong tay, tất nhiên là đoán được thân phận của nam nhân kia, cười nhạo nói: "Mấy thứ chó má như các ngươi luôn tự xưng mình là võ lâm chính phái nhưng lại làm chuyện đánh lén bỉ ổi, thật là buồn cười!"

Bỗng nhiên một tia hàn quang xẹt qua, Hoa Li thậm chí còn không kịp thấy rõ chuyện gì xảy ra thì Chu Tước che ở trước nàng liền ngã xuống trên mặt đất, một cây phi tiêu hoa mai cắm trong cổ họng của nàng ấy, máu chảy không ngừng.

"Thánh...... Nữ...... Chạy mau!"

"Chu Tước tỷ tỷ! Chu Tước tỷ tỷ!"

Đôi mắt của nam nhân trong một giây đã giết một mạng người đều chưa từng chớp một chút, hắn bước nhanh về phía thiếu nữ đang khóc thút tha thút thít.