Thanh Mai Lai Trúc Mã

Chương 15: Shop đồ Tắm




Cả một buổi mua sắm sau đó diễn ra khá căng thẳng qua ánh mắt của Khánh Minh và ông nội Tú Tâm. Hai người liên tục lườm nhau không ngừng nghỉ. Sát khí bừng bừng!

Tú Tâm mặc dù vui vẻ chọn đồ nhưng vẫn cảm thấy những áp lực vô hình đè nặng.

Khánh Minh đi theo Tú Tâm xách túi lớn túi nhỏ, cậu không cần chọn gì cả. Tú Tâm hiểu rõ sở thích, thứ cậu cần nên đi theo xách đồ hộ là được.

Tú Tâm háo hức mua bao nhiêu đồ nhưn hầu hết toàn đồ ăn vặt, giày, quần áo,…. 

Ông nội đi cùng hai người rồi vội vàng nói có việc chạy đi mất. 

Bây giờ còn mỗi Tú Tâm, Khánh Minh đi với nhau.

“Nghỉ tí đã!Tao mệt”

Tú Tâm trợn mắt, hở tý là đòi nghỉ.

“Xách có tý đồ mệt cái gì?”

‘Nô tì’ Khánh Minh cuối cùng cũng đứng lwn khởi nghĩa.

“Mày xách thử xem có nặng không? Nghỉ!”

“Vào shop đồ tắm kia đã!Hè cũng phải mua vài bộ, mày vào đấy ngồi cũng được”

Khánh Minh mệt vã mồ hội gật đầu lia lịa, có chỗ ngồi là được rồi.

Vào shop Tú Tâm lao ngay vào đống ‘bikini’ còn Khánh Minh ngồi bệ ngay tại ghê sopha đối diện dãy phòng thay đồ.

Tú Tâm ôm một đống đồ vào phòng thử.

Chiếc cửa gỗ mở ra, đồ tắm hai mảnh hở hang.

Trên áo còn thắt nơ cùng đám rua rua màu hồng nữ tính. 

Khánh Minh nhăn mặt, hở hang quá!

“Mày nhìn được không?”

“Không được!” KHánh Minh trả lời dứt khoát.

Tú Tâm bĩu môi quay vào phòng thay đồ.

Cánh cửa gỗ lại từ từ mở.

Khánh Minh chăm chú nhìn về phía cánh cửa.

Ly Tâm bước ra trong bộ áo tắm đen. Hai quai của dây áo mỏng buộc ra sau gáy thành hình nơ. 

Màu đen tôn lên vẻ trắng nõn nà của Tú Tâm. Tóc cô được buộc cao, đằng trước còn hai lọn tóc được thả dài chạm đến xương quai xanh trông càng yêu mị. 

Phụt!Khánh Minh bắn máu mũi ra.

Đúng lúc này chuông báo có khách vào shop vang lên “Đing!”

Khánh Minh nhanh như chớp ôm chặt Tú Tâm nhảy vào phòng thay đồ, đóng vội cửa. 

Tú Tâm há hốc mồm chưa load xong loạt hành động của cậu.

“Mày lên cơn à?”

Tú Minh như gà chọc tiết nổi điên, gầm vào mặt cô: “Mày bao nhiêu tuổi hả? 14 cái tuổi đầu trẻ ranh mà bày đặt mặc đồ như thế này!Thay ra ngay cho tao!Thay nhanh rồi về!Không mua cái gì nữa”

Nói xong cậu ra ngoài lấy giấy lau mũi. 

Mấy cô nhân viên cười gian tà. Hihi!Trẻ con bây giờ gớm thật, còn tham lam không muốn ai nhìn thấy ‘hàng’ của bạn gái nữa chứ! 

Chậc Chậc..

Tú Tâm thay lại bộ quần áo lúc đầu vừa bước ra cửa liền bị Khánh Minh lôi đi.

Tú Tâm biết thừa tính hâm hấp của Khánh Minh nên không có ý kiến, thỉnh thoảng lên cơn một tý cũng được:”>

Về nhà.

Người hầu nhà Tú Tâm lập tức chạy ra xách đồ trên tay Khánh Minh đem vào phòng khách.

Hai người ngồi xuống ghế thì để ý thấy trên bàn có một tờ giấy nhỏ.

“Ta đi chơi một vài ngày, không cần lo lắng”

Quản gia thấy hai người cầm tờ giấy đọc thì tiến lại gần 

“Lúc nãy lão gia về nhà lấy hành lý rồi để lại tờ giấy này. Lão gia lên xe riêng đi chơi rồi ạ”

Khánh Minh vui sướng cười thầm, ông già đáng ghét đó đi rồi! 

Tú Tâm gật đầu với quản gia tỏ ý đã biết, ông nội đi chơi cũng tốt.

Trong lúc này, ai đó đang làm thủ tục nhận phòng tại khách sạn trên núi X, hay còn là Suối Nước Nóng X.