Thanh Mai Lai Trúc Mã

Chương 11: Dưỡng thương




Tú Tâm bước từng bước cầu thang định xuống tầng. Chân cô đau quá a!!

Còn mấy bậc cuối Tú Tâm nghĩ bụng nhảy xuống cho nhanh, đây là thói quen khi cô đi cầu thang ở nhà.

Cô bật nhảy….

Bay lên….

Chân sắp chạm đất…

Chân chạm đất…

Một cơn đau buốt truyền tới làm cô hét “A” lên một tiếng.

Bình thường cô nhảy kinh lắm mà: chắc do chân đang đau

Chân yếu nên cô ngã ngụy xuống đất. Lại ôm đất mẹ yêu dấu rồi!!!

Mặt Tú Tâm nhăn lại vì đau.

Miệng cô lẩm bẩm chửi bậy

“ Mẹ kiếp!Đau quá!”

Sàn nhà truyền đến tiếng bước chân nhẹ kèm theo giọng nói lạnh băng

“Mày vừa nhảy cầu thang?”

“A?!” Tú Tâm nổi cả da gà

Khánh Minh đưa tay đỡ lấy eo Tú Tâm kéo cô đứng lên rồi đỡ cô dựa vào ngực mình, dìu cô đi.

“Mày định xuống làm gì?”

“Tao xuống hóng hớt” Tú Tâm nằm trên nhà mà cứ tò mò không biết ở dưới thế nào.

Khánh Minh dửng dưng trả lời.

“Giải quyết xong rồi!Không còn gì xem đâu”

Tú Tâm bĩu môi.

“Thảo Vân đẩy tao”

“Tao biết”

Tú Tâm thật sự chưa bao giờ ghen ghét gì Thảo Vân, mà ở lớp cũng không bất đồng sao Thảo Vân lại đẩy cô?

“Mà sao lúc Thảo Vân đẩy tao xuống xe ô tô không dừng lại?”

“Sao mày ngu thế?” Khánh Minh cốc lên đầu cô một cái “ Người lái xe là đồng phạm, anh trai nó”

A!Thảo nào.

Thảo Vân lên cả kế hoạch hại cô ư?

--- ------ ------ ----

Khánh Minh tối hôm đó sang tận phòng Tú Tâm chăm sóc cô.

Lúc cho Tú Tâm ăn cậu cứ nhất thiết phải bón cho cô ăn

“Tao tự ăn được!Tao chưa đến mức liệt tay để mày bón đâu”

Khánh Minh hừ lạnh “Lắm mồm!Tóm lại mày có há mồm không?”

Đáp lại cậu chỉ là câu trả lời dứt khoát từ Tú Tâm

“Không”

“Mày có há mồm không hay tao phải dùng biện pháp mạnh?”

Tú Tâm run run, nghe đến ‘biện pháp mạnh’ của Khánh Minh là Tú Tâm biết nó đáng sợ thế nào rồi.

Là best friend lâu thế sao cô không biết ‘biệt pháp mạnh’ là gì.

Cù!!!

Tú Tâm chưa kịp trả lời ‘có’ thì Khánh Minh đã nhảy lên giường cù cô tới tấp.

Tú Tâm cười sặc sụa nhưng vẫn cố dặn ra từng chữ

“Đừng….mà!!!”

Bỗng, một tiếng động làm cả hai dừng lại - tiếng cửa phòng mở.

“ Cạch”

Thành Dương tay vẫn cầm tay nắm cửa nhìn thẳng lên giường.

“Tao đến không đúng lúc à?” Rồi cậu còn vội vàng giả vờ xấu hổ lấy tay che mặt “Xin lỗi đã làm phiền!”

Tú Tâm xấu hổ đá Khánh Minh một cái.

Cú đá bất ngờ làm Khánh Minh không kịp phản ứng, suýt đập mặt xuống đất

Thành Dương cười phớ lớ

“Haha!Tao ở ngoài nghe thấy cái gì mà ‘Đừng mà’ nên tao theo phản xạ chạy vào bắt kẻ dâm”

Khánh Minh khó chịu

“Mày im đi!Sang đây làm gì?”

Thành Dương mắt tròn xoe, ngây thơ đáp

“Ơ?!Tao thăm bạn cùng lớp,thăm hàng xóm bị thương cũng sai à?”

Rồi cậu lấy từ đâu ra hộp trái cây nhập khẩu đưa cho Tú Tâm “ quà thăm”