Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 87




Chất lượng khôi lỗi thú mà hắn luyện chế không tồi, giá thành lại có vẻ thấp, rất được hoan nghênh. Nhất giai hạ phẩm khôi lỗi thú lợi nhuận cũng không cao, hắn không vừa lòng việc luyện chế nhất giai hạ phẩm khôi lỗi thú. Mục tiêu hiện tại của hắn là nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú.

Phi ưng khôi lỗi là nhất giai trung phẩm phi hành khôi lỗi thú. Tốc độ phi hành nhanh hơn so với trung phẩm linh khí. Điểm hạn chế duy nhất là cần dùng linh thạch để sử dụng.

Luyện chế nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú rất tốn phí, năm mươi khối linh thạch mới có thể mua một phần tài liệu. Đương nhiên, nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú giá thành rất cao, có thể bán một trăm hai mươi khối linh thạch.

Nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú có thể phóng ra nhất giai pháp thuật. Lực công kích mạnh hơn so với nhất giai hạ phẩm khôi lỗi thú.

Ở dưới chân Vương Trường Sinh, có năm con hắc ưng gỗ nằm rải rác. Đây là những vật phẩm thất bại, thời điểm minh khắc linh văn xảy ra sơ sót, hỏng rồi.

Thời gian từng chút trôi qua, Vương Trường Sinh trên trán chảy ra từng tầng mồi hôi.

Rất nhanh khắc xong tật phong linh văn cuối cùng, trên khuôn mặt mệt mỏi của hắn lộ ra chút ý cười.

Khắc xong linh văn, chỉ còn một bước cuối cùng là hoàn thành, phụ hồn.

Hắn điều phối linh dịch, dùng thần thức khống chế linh dịch vây quanh hắc ứng khôi lỗi.

Linh văn trên Hắc ưng khôi lỗi dường như có lực hấp dẫn đặc biệt nào đó. Linh dịch đều ùa vào bên trong linh văn, linh văn đột nhiên dồi dào linh khí.

Con Hắc ưng khôi lỗi này khắc tổng cộng bốn loại linh văn bao gồm tật phong, kiên cố, cường lực, thủy tiễn.

Trên cánh minh khắc tật phong linh văn, như vậy hắc ưng khôi lỗi mới có thể phi hành. Hai móng khắc cường lực linh văn, có thể dùng hai móng công kích kẻ địch. Thân thể khắc kiên cố linh văn, có khả năng chống lại. Đầu khắc thủy tiễn phù văn, có thể phóng thích thủy tiễn thuật.

Nếu chỉ là phóng thích thủy tiễn thuật, một khối hạ phẩm linh thạch chỉ có thể phóng thích mười lần. Nếu chỉ dùng móng vuốt công kích kẻ địch, có thể liên tục trong nửa canh giờ.

Vương Trường Sinh lấy ra một cái bình sứ màu đen, thả ra chấm sáng xanh lục to bằng quả trứng chim, chậm rãi bay về phía Hắc ưng khôi lỗi.

Sau khi chấm sáng xanh lục nhập vào trong đầu Hắc ưng khôi lỗi. Nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú cũng được luyện chế thành công.

"Rốt cuộc thành công."

Vương Trường Sinh nhẹ thở ra một hơi, trên mặt lộ ra vẻ mặt vui sướng.

Dùng sáu phần tài liệu mới luyện chế ra một nhất giai trung phẩm khôi lỗi thú, xác xuất thành công rất thấp, chỉ riêng hao tốn linh thạch đã gần hai trăm khối.

May mắn thay, lúc trước hắn bán không ít nhất giai hạ phẩm khôi lỗi, kiếm không ít linh thạch. Trước mắt tuy là lỗ, nhưng về sau tỷ lệ thành công cao, hắn vẫn có thể thu được lợi nhuận.

Vương Trường Sinh thu hồi Hắc ưng khôi lỗi, tính đem đến quảng trường bán cho tán tu.

Hắn mới ra khỏi cửa, đã thấy Vương Minh Chiến đang đi tới, khuôn mặt lộ vẻ u sầu.

"Lục thúc, làm sao vậy? Xảy ra việc gì sao?"

Vương Trường Sinh nhíu mày, thân thiết hỏi.

“Chỉ sợ chúng ta phải rời khỏi Bạch Long cốc.”

Vương Minh Chiến thở dài nói, đi trở về phòng.

Đóng cửa phòng lại, Vương Minh Chiến cười khổ một tiếng rồi nói: “Một vị ở Thiên binh lâu đã tìm đến ta, nói là hy vọng ngươi luyện chế Khôi lỗi thú cho Thiên binh lâu. Bọn họ cung cấp tài liệu, ngươi chỉ cần chuyên tâm luyện chế Khôi lỗi thú. Luyện chế được một món Khôi lỗi thú tốt, bọn họ sẽ chia cho ngươi một ít linh thạch. Nếu ngươi không đáp ứng, bọn họ bảo sẽ không cho chúng ta ở trong phường thị buôn bán Khôi lỗi thú. Nói xa nói gần, đều có ý uy hiếp.”

Vương Trường Sinh nghe xong lời này, cau mày. Hắn thật không ngờ, mình lại có thể khiến cho Thiên binh lâu chú ý.

Nói thật, hắn không muốn rời khỏi nơi này, chế tác Khôi lỗi thú lợi nhuận rất lớn, Bạch Long cốc tài nguyên tu tiên phong phú. Ngây người ở đây mười năm tám năm, hắn có lẽ có thể tích góp đủ linh thạch mua Trúc Cơ đan. Nhưng mà Thiên binh lâu đã tìm tới cửa, cho hắn hai con đường, hoặc là thay Thiên binh lâu luyện chế Khôi lỗi thú, hoặc là rời khỏi.

Thiên binh lâu là cửa hàng của Thiên binh môn thuộc Ngụy Quốc. Bọn họ không thể trêu vào Thiên binh lâu.

“Chính ngươi luyện chế Khôi lỗi thú còn có thể rút ra thời gian tu luyện. Nếu là thay Thiên binh lâu luyện chế Khôi lỗi thú, bọn họ sẽ đem ngươi trở thành một công cụ chế tạo tài phú. Tuy nói không để ngươi mệt chết, nhưng sẽ áp bức thời gian của ngươi. Thời gian tu luyện của ngươi cũng sẽ rất ít. Cũng may bọn họ cho con đường thứ hai, để cho chúng ta rời khỏi Bạch Long cốc. Ta cùng Trường Tuyết thương lượng rồi, ta với ngươi rời khỏi Bạch Long cốc, nàng ở lại.”

“Cái gì? Để Nhị tỷ ở lại? Thiên binh lâu sẽ không tìm Nhị tỷ gây phiền toái sao?”

Vương Minh Chiến lắc lắc đầu nói: “Hẳn là sẽ không. Chúng ta đã chạm đến lợi ích Thiên binh lâu, bọn họ mới ép cho chúng ta rời khỏi. Nhị tỷ ngươi đã cam kết đến Bách linh lâu làm học đồ. Mỗi tháng được ba khối linh thạch, bao ăn ở, mỗi ngày làm năm canh giờ. Nàng tính đến Bách linh lâu học làm điểm tâm. Dù sao, nàng cũng chỉ là học nghệ nửa chừng, không phải chuyên môn học làm Linh điểm, so với đầu bếp vẫn có chênh lệch lớn. Bách linh lâu là cửa hàng được mở bởi Bách Linh môn. Thiên binh lâu sẽ không làm khó dễ Nhị tỷ ngươi. Dù sao, Nhị tỷ ngươi cũng không đụng chạm đến lợi ích Thiên binh lâu. Chúng ta quay về Tống quốc đi! Ở Tiên Duyên thành, ngươi có thể luyện chế hàng loạt Khôi lỗi thú. Ở Tống quốc còn có gia tộc làm chỗ dựa cho ngươi.”

“Được rồi! Cũng chỉ có thể như thế, vậy khi nào thì chúng ta rời đi?”

“Rời đi càng sớm càng tốt! Đêm dài lắm mộng, nhưng phải cẩn trọng. Chúng ta cần mua mấy tấm linh phù phòng thân. Đúng rồi, Trường Sinh, trên người ngươi còn bao nhiêu linh thạch?”

Vương Trường Sinh thành thật trả lời: “Còn có bốm trăm năm mươi hai khối, sao vậy? Lục thúc? Trên người ngài không đủ linh thạch sao?”

“Bạch Long sơn mạch có một loại yêu thú gọi là Thanh lân mã, có thể chạy xuyên lục địa, cũng có thể phi hành không trung. Nghe nói Thanh lân mã trưởng thành một ngày có thể đi ngàn dặm. Có mấy Linh thú điếm buôn bán Thanh lân mã, ta muốn mua một con Thanh lân mã để cưỡi. Như vậy có thể rút ngắn thời gian trở về. Tốc độ phi hành của ngự phong thuật thật sự quá chậm. Phi hành linh khí lại không sử dụng được thời gian dài. Quan trọng nhất là ta lo lắng Thiên binh lâu lừa gạt chúng ta. Trên đường chúng ta đến có nhiều sườn núi, núi cao rừng rậm, ngự khí phi hành dễ dàng trúng mai phục, nên mua một con linh mã thay đi bộ là thích hợp nhất.”