Trở lại hậu viện Bách Cốc các, Vương Trường Sinh nhịn không được lòng hiếu kỳ hỏi Vương Minh Chiến: “Lục thúc, sao chúng ta không mua một lọ Tử ngọc linh thủy? Chúng ta cũng không phải không có năm ngàn khối linh thạch.”
Vương Minh Chiện cười, khẽ lắc lắc đầu, răn dạy nói: “Ngươi nha! Vẫn còn rất trẻ tuổi, ngươi không phát hiện ra những món bán đấu giá trọng điểm đều bị các vị khách quý trên lầu lấy đi rồi sao? Hai nhà Triệu, Lưu cũng chỉ phái vài tên tu sĩ Luyện khí kỳ đến tham dự. Nếu thật sự muốn mua Trúc cơ linh vật, sao lại có khả năng phái tu sĩ Luyện khí kỳ đến? Thanh Liên sơn cách Thiên Hà phường thị cũng không phải rất xa, nếu muốn mua, Nhị bá đến một chuyến mới phải. Theo ta được biết, các gia tộc tu tiên ở các quận lân cận Ninh Châu, đều phái tu sĩ Trúc cơ đến tham dự. Để cho tu sĩ Luyện khí kỳ hộ tống Trúc cơ linh vật căn bản không an toàn. Trước mặt nhiều người như vậy mua Trúc cơ linh vật, sau đó chuyển cho tu sĩ Luyện khí kỳ hộ tống? Có khác gì đứa bé cầm vàng ở phố xá sầm uất đâu?”
“Ngài nói, gia tộc không định mua Tử ngọc linh thủy? Chúng ta có linh thạch, vì sao không thể mua Tử ngọc linh thủy? Cùng lắm thì để Nhị thúc đi một chuyến.”
Vương Trường Sinh rất là khó hiểu.
“Tuy chúng ta không biết Tử ngọc linh thủy là pha loãng, nhưng mà Lâm gia có thể lấy ra bán đấu giá, khẳng định không phải đồ tốt. Lâm gia bọn họ cũng chưa có xa hoa đến mức này. Còn nữa phụ trợ Trúc cơ linh vật, tốt nhất vẫn là Trúc cơ đan. Nếu là Trúc cơ đan, Nhị bá nói không chừng sẽ đến một chuyến. Còn những thú khác, chúng ta cũng không muốn quấy rầy lão nhân gia.
Ngươi không thấy sao? Lâm gia là mượn Trúc cơ linh vật, hấp dẫn phần đông gia tộc tu tiên tham gia Thiên Hà tiểu hội. Mục đích là để thông báo đệ tử Tử Tiêu môn cưới Lâm Ngọc Hinh. Nếu ta đoán không nhầm, vị hôn phu của Lâm Ngọc Hinh khẳng định không phải là đệ tử thông thường của Tử Tiêu môn. Nói không chừng là tu sĩ Kim Đan của Tử Tiêu môn hoặc là hậu nhân. Nếu không Lâm gia sẽ không gióng trống khua chiêng thông báo việc này. Ha ha, từ nay về sau, thương đội Lâm gia, chỉ sợ rất nhanh sẽ muốn chạy tới Vân Châu, Giang Châu, Vũ Châu. Có Tử Tiêu môn ủng hộ, Lâm gia sắp quật khởi rồi.”
Nói xong lời cuối cùng, Vương Minh Chiến trên mặt lộ ra thần sắc hâm mộ.
Vương Trường Sinh nhất thời hiểu được, chẳng trách Lâm gia xuất ra linh vật Trúc cơ để bán đấu giá, thì ra là vì muốn thông báo chuyện đại hôn của Lâm Ngọc Hinh.
Có thể đoán được, có được chỗ dựa vững chắc là Tử Tiêu môn. Chỉ cần Lâm gia kinh doanh thoả đáng, bước đi trầm ổn. Không tới trăm năm, thực lựuc Lâm gia nhất định sẽ lớn mạnh hơn ba giờ hết.
Vương Trường Sinh không khỏi nhớ tới Vương gia của mình, chỉ có một vị tu sĩ Trúc cơ, không có đại lão Kim Đan làm chỗ dựa. Chỉ có thể dựa vào sự cố gắng của tộc nhân.
Vương Minh Chiến cũng cảm khái, hắn vỗ vỗ bả vai Vương Trường Sinh, cố gắng nói: “Hâm mộ cũng không được, Lâm gia cho dù có tốt đến đâu cũng không có liên hệ gì với chúng ta. Chúng ta cố gắng, đem tương lai của gia tộc cũng phát triển hùng mạnh giống Lâm gia. Không, so với Lâm gia càng mạnh hơn.”
“Thật sự có một ngày như vậy sao?”
“Cố gắng còn có khả năng, không cố gắng tuyệt đối không thể có.”
Vương Trường Sinh gật đầu, trong mắt tràn đầy kiên định.
…
Ở một gian mật thất, Trần Hổ cùng mấy người Lữ Nhị Nương đang thương lượng cái gì đó.
Lữ Nhị Nương hơi do dự, nói: “Phu quân, thật sự muốn làm như vậy sao? Gia tộc tu tiên cũng không dễ dàng đối phó như vậy. Thiếp nghĩ hay là thôi đi. Đừng để mất mạng.”
Trần Hổ lắc đầu, trịnh trọng nói: “Ta đã gần đến tuổi sáu mươi. Đến sáu mươi tuổi, sẽ khó khăn tiến giai lên Trúc cơ. Về sau vốn không có cơ hội. Từ ngày ta bắt đầu bước trên tiên đồ, ta đã sớm không để ý sinh tử. Các ngươi ai sợ có thể rời khỏi, không cần miễn cưỡng. Ta có thể cam đoan, nếu ta là Trúc cơ, ta sẽ giúp các ngươi thành Trúc cơ.”
Vì để có cuộc sống tốt đẹp hơn, hắn nhiều năm ở Hải Sa bang làm tạp dịch. Vì vớt công lao, hắn bỏ ra từng tí bạc tích góp hối lộ thân thích của Đường chủ. Vì để có người ủng hộ trong tương lai, hắn thay Đường chủ đỡ ba mũi tên. Vì để có địa vị, mỗi lần tranh đoạt địa bàn, hắn đều làm gương cho binh sĩ, xông lên trước tiên. Vì kiếm tài nguyên tu luyện, hắn mạo hiểm tính mạng đến thâm sơn giết yêu thú, nhiều lần chạy thoát từ miệng yêu thú.
Để có được ngày hôm nay, đều là hắn tự mình tranh được.
Hiện tại, vì tiên đồ sau này, hắn muốn chiến đấu. Nếu thành công, tiên đồ có lẽ có hy vọng, thất bại, hẵn sẽ chết.
Nghe xong lời này, đám người Lữ Nhị Nương có chút do dự.
Trần Hổ làm thủ lĩnh, ở trong lòng bọn họ có uy tín rất cao. Nhưng để cho bọn họ chém giết gia tộc tu tiên, bọn họ không có lá gan này, thất bại có thể mất mạng.
Bọn họ còn chưa tu luyện đến Luyện khí tầng chín, tạm thời không dùng được Tử ngọc linh thủy.
“Năm gia tộc tu tiên, ta có thăm dò qua, cũng không có gia tộc tu tiên ở Ninh Châu, bọn họ đến từ Vân Châu, Giang Châu, Vũ Châu. Trên tay có có một bộ nhị giai trận pháp Hỏa viêm trận trận phù. Hơn nữa, Nhị Nương có hai tấm nhị giai phù triện Bách kiếm phù. Chỉ cần vận dụng thích đáng, phần thắng của chúng ta không nhỏ. Nếu thành công, ta không muốn những món đồ khác, đều về các ngươi.”
“Được rồi, cứ làm đi.”
“Thêm ta nữa.”
Tiền tài động lòng người, vì lợi ích lớn trước mắt, bọn họ vứt đi phẩm hạnh.
“Có năm gia tộc tu tiên. Chọn gia tộc nào?”
Trần Hổ tay phải nắm chặt, đánh vào trên mặt bàn, nói: “Quả hồng mềm mới dễ nắn, Lăng gia Vũ Châu. Lăng gia có hai người, hơn nữa, giao giữa Ninh Châu và Vũ Châu là Hắc Phong sơn mạch. Nơi này có vẻ hoang vắng, là địa điểm tốt nhất để phục kích. Tại Hắc Phong sơn mạch, phục kích Lăng gia.”
Nói tới đây, đôi mắt hắn lóe lên một tia lạnh lẽo, đằng đằng sát khí.
…
Sau khi đại hội đấu giá kết thúc, còn có lượng lớn tu sĩ ở lại Thiên Hà phường thị, buôn bán hoặc là mua tài nguyên tu tiên.
Vương Trường Sinh cùng Nhị tỷ, Thất tỷ đi dạo trong phường thị. Trong lúc đó gặp được Lâm Ngọc Đình cùng một nữ tu trẻ tuổi đang mua linh khí. Hai người vô cùng thân thiết.
Ba ngày sau, chúng tu sĩ lần lượt rời khỏi Thiên Hà phường thị.
Vì sự an toàn, Vương gia, Lưu gia, Triệu gia, Trương gia, Tôn gia năm nhà cùng nhau rời khỏi Thiên Hà phường thị.
Năm gia tộc tu tiên, sáu trăm bảy mươi tu sĩ Luyện khí kỳ cùng nhau hành động, đương nhiên không có người dám làm khó bọn.
Ra khỏi phường thị, bọn họ liền lấy ra linh khí phi hành, bay về phía trời cao. Không bao lâu sau, biến mất ở phía chân trời.
…