Thanh Liên sơn trang, Vương Trường Nguyệt sờ sờ mặt mình, cảm giác có chút phỏng tay, nhịp tim tăng tốc.“Sao lại thế này, ta sẽ không là thích hắn rồi chứ!”Vương Trường Nguyệt lẩm bẩm, nàng đã hơn một trăm bốn mươi tuổi, nàng cũng không phải ánh mắt cao.Nàng trước kia cũng có hảo cảm đối với một nam tu sĩ, đối phương là trận pháp sư bậc hai của một gia tộc tu tiên, lúc ấy Vương Trường Sinh còn chưa Kết Đan, trong tộc chỉ nàng một vị trận pháp sư bậc hai, nàng không có khả năng gả ra ngoài, đối phương cũng không muốn ở rể, đoạn hảo cảm này chậm rãi biến mất.Sau khi Vương Trường Sinh tiến vào Kết Đan kỳ, người theo đuổi của nàng nhiều hẳn lên, nhưng nàng cảm giác những người theo đuổi đó đều là vì Vương Trường Sinh, không để vào mắt được, thời gian dài, nàng cũng liền lỡ dở.Nàng và Diệp Lâm ở chung mười mấy năm, muốn nói không có hảo cảm, đó là không có khả năng, chỉ là nàng không xác định, Diệp Lâm là vì chạy trốn mới nói như vậy, hay là thật lòng.“Thôi, không nghĩ những thứ này nữa, chờ ca ca xuất quan, lại nói với hắn đi!”Ngự Yêu quốc, Đào Sơn.Vương Thu Hồng đang báo cáo với Vương Thanh Sơn thu nhập của năm nay.
Vị trí của Đào Sơn cực kỳ quan trọng, phải có một người đắc lực tọa trấn, Vương Thanh Sơn đương nhiên không nhường, công việc lớn nhỏ của Đào Sơn đều do hắn quyết định, nếu là trẻ con mới sinh có linh căn, phải đưa về Thanh Liên sơn trang nuôi nấng, nhân thủ Đào Sơn và phường thị toàn bộ cắt cử từ Thanh Liên sơn trang, tài vật do Thanh Liên sơn trang phái người bàn giao, đây là phòng ngừa có người sinh ra hai lòng.Vương gia dẫn đầu, liên hợp hai gia tộc tu tiên thành lập một phường thị, gọi là Thanh Đào cốc.Vì bảo vệ Thanh Đào cốc an toàn, Vương gia phái hai vị Trúc Cơ cùng hai mươi vị tu sĩ Luyện Khí, có được bảy cửa hàng, thu mua các loại nguyên vật liệu.
Ngự Yêu quốc sát với Yêu tộc, tài nguyên yêu thú phong phú, tài liệu yêu thú cấp một cấp hai tương đối dễ dàng đạt được.Vương Thanh Sơn áp dụng đề nghị của Vương Thu Hồng, liên hợp gia tộc tu tiên khác thành lập phường thị, vận chuyển đến lượng lớn con rối thú bán, giành trước chiếm cứ thị trường, bây giờ con rối thú của Vương gia ở Mộc Châu coi như có chút danh tiếng.“Thất bá, năm nay thu nhập tổng cộng là tám vạn ba ngàn năm trăm ba mươi hai khối linh thạch, chi năm vạn bảy ngàn chín trăm bốn mươi lăm khối linh thạch, tộc nhân Đào Sơn cùng phường thị cộng lại có bảy mươi tám người, tộc nhân bổng lộc hàng năm chỉ chiếm đi ba phần chi tiêu, đây là danh sách.”Vương Thanh Sơn tiếp nhận danh sách Vương Thu Hồng đưa qua, tùy ý lật xem hai cái, liền vứt đến một bên.“Đúng rồi, ta nghe nói cháu cùng một nữ tu sĩ Hàn gia đi lại rất gần, đừng nói thất bá không nhắc nhở cháu, cháu là người có gia thất rồi, cháu muốn nạp thiếp, vậy thẳng thắn, đừng chơi trò lén lút đó, tìm phiền toái cho gia tộc.”Vương Thanh Sơn lời nói thấm thía dạy bảo.“Cháu biết, thất bá yên tâm.
Đúng rồi, thất bá, Cửu Dương sơn Trần gia phát đến thiệp mời, lão tổ bọn họ đại thọ bốn trăm tuổi, mời chúng ta tới chúc thọ, Trần gia lão tổ Trần Vân Nguyệt chỉ ra muốn người tới đó, người xem...”Mộc Châu có tám quận, thực lực mạnh nhất là Cửu Dương sơn Trần gia, Trần gia có tu sĩ Kết Đan tọa trấn.Bảy đại tiên môn đã sớm đánh tiếng với các thế lực lớn, không thể tự tiện khơi mào chiến cuộc, làm tuyến trước nhất phòng bị Yêu tộc, bảy đại tiên môn không cho phép thế lực tu tiên Ngự Yêu quốc công phạt lẫn nhau.“Chỉ ra muốn ta tới đó? Ta nổi tiếng lắm?”Vương Thanh Sơn nhíu mày nói, bình cảnh của hắn còn chưa hóa giải, vẫn kẹt ở Trúc Cơ tầng sáu, hắn cảm giác bình cảnh có chút buông lỏng, đang định bế quan tu luyện một đoạn thời gian.“Còn không phải lần trước luận bàn cùng gia tộc tu tiên khác ồn ào, bây giờ người bên ngoài đều nói, người là cao thủ, số một quận Ngư Dương Trần Vân Nguyệt muốn không chú ý đến người cũng khó.”“Được rồi! Vậy ta liền dẫn người đi một chuyến, cháu một đoạn thời gian nữa phái người áp tải đồ vật về Thanh Liên sơn trang, báo cáo việc ta phó ước cho trong tộc.”Tuy nói bảy đại tiên môn không cho phép thế lực tu tiên Ngự Yêu quốc công phạt lẫn nhau, nhưng không bảo đảm không có ai bí quá hoá liều, tu sĩ Kết Đan chỉ rõ Vương Thanh Sơn đi, hắn nếu không đi, chính là đắc tội Trần Vân Nguyệt, đối với Vương gia ngày sau phát triển không có lợi gì.“Không thành vấn đề, cháu biết phải làm thế nào.”Vương Thanh Sơn dặn dò vài câu, dẫn theo mười tộc nhân Luyện Khí kỳ rời khỏi Đào Sơn, đi Cửu Dương sơn.Tổ tiên Trần gia xuất thân thư viện Sùng Dương, trong tộc có ba vị Kết Đan.
Nhân Yêu hai tộc đại chiến, Trần gia phái ra hai tu sĩ Kết Đan, chém giết nhiều bán yêu Kết Đan kỳ, một tu sĩ Kết Đan ngã xuống, sau khi đại chiến kết thúc, thư viện Sùng Dương niệm công lao của hắn, ban Mộc Châu Cửu Dương sơn cho Trần gia.Trên Cửu Dương sơn có một cái linh mạch bậc ba hạ phẩm, đủ duy trì tu sĩ Kết Đan tu luyện, Trần Vân Nguyệt phụ trách tọa trấn Cửu Dương sơn.Hắn ngày xưa đến Nam Hải săn giết yêu thú, bị tà tu đánh bị thương nặng, điều dưỡng trăm năm mới khỏi hẳn, bởi vậy chậm trễ tu hành, hắn lớn tới bốn trăm tuổi, chỉ là Kết Đan tầng năm.Trần gia là tộc lớn số một Mộc Châu, Trần Vân Nguyệt chưa hài lòng như thế, hắn mưu đồ càng nhiều hơn.
Thế lực tu tiên Mộc Châu có thể được chia một khối linh địa, hoặc là có bối cảnh, hoặc là ở trong Nhân Yêu hai tộc đại chiến lập công lớn, Trần Vân Nguyệt tự nhiên sẽ không ngu xuẩn đến mức tiêu diệt những gia tộc tu tiên đó, nhưng chèn ép thích hợp vẫn là cần thiết.Hắn mượn cơ hội đại thọ bốn trăm tuổi, mời nhiều gia tộc tu tiên phái người tham gia, thứ nhất là muốn xác định địa vị Trần gia; thứ hai là mượn việc này chèn ép thế lực khác, Trần gia mới dễ quản lý khống chế Mộc Châu.Căn nhà yên tĩnh nào đó, Trần Vân Nguyệt đang chơi cờ với một mỹ phụ trung niên ngoài ba mươi tuổi.Mỹ phụ trung niên một thân váy hoa sen màu trắng, khuôn mặt ung dung tôn quý.Nàng là Bạch Liên quan quan chủ Diệp Như Thị, có tu vi Kết Đan tầng bốn, sau lưng là Thượng Thanh quan một trong bảy đại tiên môn.Bạch Liên quan ở Kế Châu, Kế Châu giáp với Mộc Châu, giống với Trần gia, Bạch Liên quan ở Kế Châu cũng là một nhà độc đại..