Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 62




Cách nói của hai huynh muội, làm cho Vương Trường Sinh cảm thấy hảo cảm. Vì giữ lại vị khách hàng lạ mặt này, hai huynh muội không dám khiến cho Vương Trường Sinh bất mãn.

“Ca, ngươi không phải có một món trung phẩm luyện khí lô sao? Đã bán đi chưa? Nếu chưa bán đi, lấy ra cho vị đạo hữu này nhìn một cái.”

Thanh niên áo lam đáp ứng, lấy từ túi trữ vật ra một cái đỉnh lô màu đỏ. Trên thân đỉnh lô khắc một cái hoa văn hình ngọn lửa.

“Xích Diễm đỉnh này là di vật của cha ta. Chỉ mới sử dụng qua vài lần. Đáng tiếc ta và muội muội không am hiểu luyện khí. Đạo hữu nếu thích, bảy mươi khối linh thạch.”

Thanh niên áo lam lưu luyến nhìn đỉnh lô màu đỏ, thành khẩn nói.

Vương Trường Sinh mở ra đỉnh cái, cẩn thận xem xét phía trong.

Nói thật, hắn quả thật thích Xích Diễm đỉnh này. Nhưng bảy mươi khối linh thạch, giá này hắn không thể chấp nhận.

Hắn nghĩ nghĩ, trên mặt lộ ra thần sắc xin lỗi, nói: “Trên người ta không có nhiều linh thạch như vậy. Ta trở về mượn linh thạch, các ngươi chờ một lát.”

“Không thành vấn đề, đạo hữu đi nhanh về nhanh. Chúng ta ở đây chờ ngươi.”

Cô nương váy trắng lên tiếng đáp ứng.

Vương Trường Sinh dọc theo đường cũ trở về, tìm được Vương Trường Tinh. Đem tình huống kể lại một lần cho Vương Trường Tinh.

Số lần Vương Trương Sinh mua đồ cũng không nhiều, không biết mặc cả. Quan trọng nhất là, kiến thức của hắn có hạn. Hắn sợ mình nhìn lầm hàng, bị lừa linh thạch, nên có ý nhờ Vương Trường Tinh hỗ trợ.

“Luyện khí lô? Cửu đệ, ngươi muốn học luyện khí sao?”

Vương Trường Tinh nghe nói Vương Trường Sinh muốn mua luyện khí lô, tò mò hỏi.

Mỏ huyền kim khoáng thạch là cơ mật Vương gia, chỉ có số ít tộc nhân biết. Chuyện bồi dưỡng Luyện khí sư, người biết được lại càng ít.

“Ta định học tập luyện khí. Tam ca, ngươi cũng biết, mẹ của ta từ nhỏ đã bắt ta học tri thức luyện khí. Chỉ là dựa vào tài nguyên mà mỗi tháng gia tộc phát, ta tu luyện sẽ khong thể đến được cấp bậc cao. Nên ta muốn học một môn tài nghệ. Vừa hay luyện khí là đường đi lúc đầu của gia tộc. Có trụ cột này, nên ta muốn học luyện khí.”

Vương Trường Sinh lập một cái lý do hợp tình hợp lý.

Vương Trường Tinh giật mình, nhíu mày nói: “Vậy cũng không đáng mua một món trung phẩm luyện khí lô. Mua một món hạ phẩm luyện khí lô là tốt rồi. Mua trung phẩm luyện khí lô, ngươi còn có thể dư được bao nhiêu linh thạch để mua nguyên liệu?”

“Mẹ ta bảo học luyện khí nên mua một luyện khí lô tốt. Như vậy xác suất thành công sẽ cao hơn một ít.”

“Vậy được rồi! Ngươi dẫn ta đi nhìn một chút. Nhớ kỹ, ngươi ngàn vạn lần không được lộ ra vẻ mặt yêu thích. Càng không được mở miệng, ta thay ngươi mặc cả, việc này ta quyết định.”

Vương Trường Tinh trịnh trọng dặn dò

Vương Trường Tinh dọn sạp, đi theo Vương Trường Sinh đến trước quầy cô gái váy trắng. Vương Trường Tinh cầm lấy luyện khí lô, cẩn thận xem xét.

Một lát sau, Vương Trường Tinh buông luyện khí lô, lạnh nhạt nói: “Nước sơn đều tróc không ít, hoa văn thân đỉnh bị trầy. Cũng không biết có phải đồ cũ được gia công lại hay không. Căn bản không đáng giá bảy mươi khối linh thạch, bốn mươi khối linh thạch thì còn được.”

“Bốn mươi khối? Đạo hữu ép giá cũng quá độc ác rồi!”

Thanh niên áo lam có chút không vui nói.

“Tiền nào của nấy. Nếu là luyện khí lô mới tinh, các ngươi cũng sẽ không rao giá bảy mươi khối linh thạch. Nhưng ta cảm thấy luyện khí lô này chỉ có giá trị bốn mươi khối linh thạch. Nếu đạo hữu không muốn bán, thì thôi vậy. Vừa rồi trên đường đến đây, ta nhìn thấy hai quầy hàng có bán luyện khí lô. Người ta mới chỉ yêu cầu ba mươi lăm khối linh thạch, ta trả ngươi bốn mươi khối, thực sự quá tốt rồi.”

Thanh niên áo lam cau mày, cân nhắc một lát, nói: “Bốn mươi khối quá ít, cha ta lúc đó mua luyện khí lô này giá một trăm khối linh thạch, còn không dùng nhiều. Năm mươi khối, không thể thấp hơn.”

Vương Trường Tinh không cho là đúng, cò kè mặc cả: “Đạo hữu, lệnh tôn dùng qua bao nhiêu lần, chúng ta căn bản không biết. Linh thạch cũng không phải gió thổi là đến. Chỉ một giá, bốn mươi khối. Nếu ngươi không đáp ứng, chúng ta qua nơi khác mua. Nơi này có nhiều quầy hàng như vậy, cũng không phải chỉ các ngươi mới có luyện khí lô.”

Thanh niên áo lam nghĩ nghĩ, cắn răng nói: “Bốn mươi tám khối, không thể thấp hơn.”

Vương Trường Tinh kéo Vương Trường Sinh quay đi, vừa đi vừa nói chuyện: “Đi, Cửu đệ. Chúng ta đến cái sạp kia xem một chút, ta cảm thấy món Ngân Ti đỉnh kia vẫn tốt hơn.”

“Bốn mươi lăm khối, không thể thấp hơn.”

Thanh niên áo lam nhìn hai người Vương Trường Tinh rời khỏi, nhất thời nóng nảy, la lớn.

Vương Trường Tinh dừng bước chân lại, xoay người nói: “Bốn mươi ba khối, không thể hơn.”

“Được rồi! Bốn mươi ba khối thì bốn mươi ba khối.”

Thanh niên áo lam hơi do dự, cuối cùng đáp ứng.

Nếu không phải thiếu linh thạch, hắn cũng sẽ không bán đi di vật phụ thân để lại.

Vương Trường Sinh nghe vậy, trong lòng vui mừng, hắn còn lo Vương Trường Tinh cứ như vậy mà rời khỏi đây.

Trở lại trước mặt quầy hàng, hắn đang muốn đưa linh thạch, lại bị Vương Trường Tinh ngăn cản: “Đợi một chút, thử luyện khí lô trước đi, không biết đã để bao lâu, có thể còn dùng được hay không là một vấn đề.”

Cô gái quần trắng cùng thanh niên áo lam có chút bất mãn, cũng không dám cự tuyệt.

Vương Trường Tinh tới luyện khí lô rót vào pháp lực, hình thể luyện khí lô tăng đến vài trượng.

Vương Trường Sinh đi lên trước, cẩn thận kiểm tra. Sau khi xác nhận không có vấn đề, lúc này mới thanh toán linh thạch, đem luyện khí lô bỏ vào túi trữ vật.

Vương Trường Tinh trên mặt lộ ra chút tươi cười, nhiệt tình nói: “Hai vị đạo hữa, các ngươi muốn mua đan dược hay không? Ta có hai bình Dưỡng khí đan, rất thích hợp cho các ngươi dùng. Đặc biệt vị tiên tử này sau khi ăn, tỷ lệ có thể tiến vào luyện khí tầng năm rất lớn.”

Hắn từ trong người lấy ra hai cái bình sứ màu trắng. Mở bình ra, một cỗ hương thuốc nồng đậm tỏa ra.

“Dưỡng khí đan?”

Cô gái váy trắng có chút động tâm, nhìn thanh niên áo lam.

“Không cần. Chúng ta đến dược điếm mua đan là được rồi.”

Thanh niên áo lam cự tuyệt không cần nghĩ ngợi

Vương Trường Tinh ép giá xuống như vậy, hắn trong lòng có mâu thuẫn, vì vậy hắn không muốn mua đan dược của Vương Trường Tinh.

Vương Trường Tinh mỉm cười, nói: “Hai vị đạo hữu, chúng ta là đệ tử Vương gia ở Thanh Liên sơn. Bình dưỡng khí đan này là nhất giai luyện đan sư của Vương gia chúng ta luyện chế, chất lượng tuyệt đối không có vấn đề. Dược điếm cũng có bán Dưỡng khí đan, nhưng ba khối linh thạch một viên, một lọ mười viên là ba mươi khối linh thạch, hai bình chính là sáu mươi khối linh thạch. Ta có thể ra giá rẻ hơn một tí, bán cho các ngươi năm mươi chín khối linh thạch, như thế nào?”