Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 20




Dưới sự dẫn dắt của Vương Thu Sinh, Vương Trường Sinh rất nhanh liền nhìn thấy một khối khi thể trên cổ có hai cái lỗ.

“Cửu thúc công, vốn tưởng rằng cương thi đã bị tiêu diệt rồi. Buổi sáng hôm nay tôn nhi và mọi người quay về mỏ đá, tính khai thác. Kết quả vừa tới mỏ đá liền phát hiện thi thể Vương Hữu Lượng.” Vương Thu Tài đem tình hình cụ thể nói ra.

Vương Trường Sinh cẩn thận phát hiện, ngực Vương Hữu Lượng căng phình, hình như có cái gì trong đó.

Hắn từ trong lòng Vương Hữu Lượng lấy ra một tảng đá màu xanh lớn bằng nắm tay, nhìn lướt qua thì không có gì đặc biệt. Nhưng cẩn thận quan sát có thể nhìn thấy mặt ngoài của tảng đá mơ hồ toả ra ánh sáng vàng, giống như có kim loại gì ở bên trong.

“Đây là vàng? Mỏ đá này có vàng?” Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, hướng Vương Thu Tài hỏi.

“Cái này không phải vàng, tôn nhi cũng không biết là cái gì. Đặt vào bếp lò đốt nửa ngày cũng không chảy, đao chém cũng không có tác dụng.” Vương Thu Tài lắc đầu nói.

Vương Trường Sinh nhìn quanh một vòng, hỏi: “Tảng đá này được thu thập ở đây sao?”

“Đúng vậy, mấy ngày hôm trước vừa phát hiện được. Lúc mới đầu còn tưởng là vàng, nhưng đem đặt ở bếp lò nung nửa ngày, tảng đá vẫn hoàn hảo không tổn hao gì. Tam thúc phái Thu Mậu đi huyện thành, mời tới một sư phụ chuyên về ngọc thạch, cũng không nhìn ra đây là cái gì.”

“Đưa ta đi tới chỗ phát hiện tảng đá này. Mặt khác, lập tức mang thi thể thiêu đi.”

Vương Thu Tài dặn dò hai gã tộc nhân mang thi thể đi thiêu huỷ. Hắn đích thân dẫn Vương Trường Sinh đến sườn chân núi bên phải của vách đá trước mặt.

Vách đá một mảng tối đen, rõ ràng đã từng bị đốt qua, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, mơ hồ bắn ra vô số tia sáng vàng.

“Cho tộc nhân giải tán đi, để bọn họ trở về. Còn có, những tộc nhân có giữ loại đá này, bảo bọn họ đều giao ra. Dám có can đảm giấu diếm, nghiêm trị không tha.” Vương Trường Sinh trịnh trọng dặn dò.

Vương Thu Tài đảo tròng mắt, thật cẩn thận hỏi: “Cửu thúc công, cái này có phải là đồ vật tiên nhân sử dụng không?”

“Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, nếu thật sự là đồ vật tiên nhân sử dụng, có thể mang ngươi trở về bổn gia làm việc. Trước đó, miệng kín một chút. Mặt khác, mang toàn bộ tộc nhân của mỏ đá tập trung lại một chỗ, không được để cho bọn họ tiếp xúc với người ngoài. Việc này là cơ mật gia tộc, ai dám tiết lộ ra ngoài nghiêm trị không tha.”

“Vâng, Cửu thúc công, ta đi làm ngay.” Vương Thu Tài nhanh nhẹn đáp ứng, xoay người rời khỏi.

“Thu Sinh, ngươi đi theo hắn an bài tộc nhân, không được cho bất kì kẻ nào ở lại chỗ này.”

Vương Thu Sinh lên tiếng, lập tức rời đi.

Chờ khi toàn bộ tộc nhân rời khỏi, hai tay Vương Trường Sinh giương lên, bắn ra hai khối băng truỳ trong suốt, đánh lên nơi toả ra ánh sáng trên tường đá.

Vang lên hai tiếng vang nhỏ, khối băng truỳ vỡ vụn. Trên tường đá xuất hiện một mảng băng sương màu trắng.

Vương Trường Sinh trong lòng mừng rỡ, lấy ra Kim tiễn kiếmKim tiễn kiếm, bổ vào trên thạch bích.

“Xoảng” thanh âm kim loại chạm vào nhau vang lên, Kim tiễn kiếm chưa kịp thâm nhập vào tường đá thì đã bị chặn lại.

“Quả nhiên không đoán sai, đây là huyền kim, không biết quy mô của mỏ huyền kim này lớn bao nhiêu.” Vương Trường Sinh dùng thanh âm nhỏ đến không thể nghe thấy nói, trong mắt lộ ra vài phần vui mừng lẫn sợ hãi.

Huyền kim, là một loại kim loại tu tiên giới hay dùng, nguyên liệu luyện khí nhất giai hạ phẩm, thường dùng để luyện chế các loại linh khí đao kiếm.

Một cân huyền kim ở chợ có giá ba mươi khối linh thạch, nếu luyện chế thành linh khí, giá sẽ càng cao.

Chỗ mỏ đá này lại có thể có khoáng thạch kim loại mà tu tiên giới thường dùng, thật sự vượt ngoài dự kiến của Vương Trường Sinh. Chỉ là không biết mỏ huyền kim này lớn nhỏ như thế nào.

Nhưng cũng không cần quá nhiều, cho dù chỉ có một trăm cân, cũng có thể bán được ba bốn ngàn khối linh mạch. Số lượng này đối với Vương gia mà nói cũng đã vượt ngoài mong đợi.

Vương gia hiện tại tăng thu giảm chi, đang rất cần linh thạch! Có mỏ huyền kim này, Vương gia có thể vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt. Nếu là mỏ huyền kim quy mô lớn, nói không chừng chính là cơ hội quật khởi của Vương gia.

Vương Trường Sinh bình phục tâm tình kích động, nhìn phiếm đá toả sáng phía trước, sắc mặt không rõ buồn vui.

Nói thật, sau khi xác định đây là huyền kim, ý định đầu tiên của Vương Trường Sinh, không phải thông báo cho gia tộc, mà là độc chiếm mỏ huyền kim này.

Đã là người thì đều có tư tâm, Vương Trường Sinh cũng không ngoại lệ.

Nếu là độc chiếm mỏ huyền kim này, đổi lấy tài nguyên tu tiên. Tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều, cung dưỡng hắn tu luyện đến luyện khí tầng chín cũng không thành vấn đề.

Vương Trường Sinh tâm loạn như ma, một bên là gia tộc không thể chối bỏ, một bên là tốc độ tu vi của mình.

Gia tộc đối với hắn không tệ, mẫu thân hàng năm đều cho hắn tài nguyên tu luyện. Đường tỷ mang linh đản mà mình cũng không nỡ ăn cho hắn. Trước khi rời khỏi gia tộc, Lục thúc công đưa cho hắn mấy tấm nhất giai hạ phẩm phù triện. Phụ thân đưa Kim tiễn kiếm của người cho hắn phòng thân, mẫu thân mang Phi thiên phù mà mình trân quý nhiều năm cho hắn bảo mệnh. Ngũ thúc công cho hắn ba viên Luyện khí hoàn.

Vương Trường Sinh vừa nghĩ đến việc thân nhân đã đối tốt với mình bao nhiêu, hắn liền vì tư tâm của mình mà cảm thấy xấu hổ dị thường.

Mẫu thân ít ăn ít dùng, tích góp từng tí linh thạch, hơn phân nửa đều dùng để mua tài nguyên tu luyện cho hắn. Phụ thân đem linh khí của mình cho hắn phòng thân, tộc thúc cho hắn đan dược phù triện.

Hiện tại phát hiện được một mỏ kim loại, hắn thế mà lại nghĩ đễn việc độc chiếm, thật không hiểu chuyện.

Báo cáo cho gia tộc là khẳng định, nhưng trước khi báo cáo cho gia tộc, hắn dự định sẽ lấy một khối huyền kim, bán lấy linh thạch, đổi lấy tài nguyên tu luyện.

Vương Trường Sinh khống chế Kim tiễn kiếm, nhân lên nhiều đạo kiếm quang, chém xuống một khối huyền kim khoáng thạch. Nếu vận khí tốt, từ khối khoáng thạch này hắn có thể lấy ra một cân huyền kim, có giá trị hơn ba mươi khối linh thạch.

Vì để che giấu dấu tích bị khai thác qua, Vương Trường Sinh tìm đến một ít củi, châm lửa, đặt ở gần chỗ vách đá vừa bị chém đi.

Sau khi hun khói, vách đá mới tinh trở nên đen tuyền, cùng những vách đá xung quanh giống nhau như đúc.

Xác nhận sẽ không nhìn ra dị thường, Vương Trường Sinh mới yên lòng, đem khối huyền kim khoáng thạch thu vào trong túi trữ vật

Đúng lúc này, phía chân trời xa xa xuất hiện một đạo linh quang màu xanh, từ từ bay đến trên đỉnh đàu của Vương Trường Sinh, chậm rãi đáp xuống.