Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 173: 173: Dơi Quái 1





Uông gia có ba vị Trúc cơ tu sĩ, tộc nhân chết hơn phân nửa.

Một vị tu sĩ Trúc cơ như Vương Trường Sinh lại còn tới năm vị tộc nhân Luyện khí kỳ sống sót, thực sự rất cổ quái.Vương Trường Sinh gật đầu cười khổ nói: “Vương gia chúng ta nền tảng mỏng, chỉ có hai vị Trúc cơ tu sĩ.

Vốn là Nhị bá công tiến vào, nhưng không biết vì cái gì, đệ tử Tử tiêu môn truyền lệnh chỉ định để ta đi đến.

Ngoại trừ ta còn phải có mười thanh niên trai tráng Luyện khí kỳ đi theo.”Hắn đối với Lâm Quận Đình dùng công phu sư tử ngoạm, Uông gia cũng là một trong những nguyên nhân.

Uông gia có Kim Đan kỳ tu sĩ, Vương gia chỉ có thể ôm đùi Uông gia.

Kim Đan tu sĩ muốn thay Lâm gia xuất đầu đối phó với Vương gia, hẳn là sẽ cố kỵ một hai.Uông Như Yên mắt đẹp vừa chuyển, cất lời: “Chỉ định ngươi đến? Còn muốn mười thanh niên trai tráng Luyện khí kỳ đi theo? Vương đạo hữu, ngươi và đệ tử Tử tiêu môn có phải từng có khúc mắt không? Ta xem các gia tộc tu tiên khác không được đầy đủ thanh niên trai tráng.

Dẫn đội đều là Trúc cơ tầng ba, còn có Trúc cơ tầng bốn, tầng năm.”Vương Trường Sinh mặt lộ vẻ do dự rồi giận dữ nói: “Chuyện này cũng không phải là bí mật gì, để nói cho Uông tiên tử nghe.”Hắn đem sự tình ngọn nguồn nói một lần, từ việc Lâm gia cầu hôn đến Tử Tiêu môn sai người truyền lệnh.


Đương nhiên, Vương Trường Tuyết bị hắn nói thành vì yêu mà bỏ trốn.Uông Như Yên gật đầu an ủi: “Việc này quả thực đệ tử Tử Tiêu môn làm không đúng.

Nhưng người ta thế lớn, nhịn một chút đi.

Không thể lấy trứng chọi đá.”Nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng một bên lời nói của Vương Trường Sinh.

Nhưng tứ đại môn phái vẫn chèn ép Uông gia, Uông Như Yên đương nhiên sẽ không nói tốt thay Tử Tiêu môn.Vương Trường Sinh thở dài một hơi, cười khổ nói: “Cũng chỉ có thể như vậy.

Nếu mà Vương gia chúng ta có một vị Kim Đan kỳ tu sĩ liền…”Hắn còn chưa nói xong thì hơn mười đạo bóng đen từ trên Huyền Âm thụ phóng ra, bắn về phía bọn họ."Cẩn thận, có quỷ vật."Vương Trường Sinh phản ứng rất nhanh, vội vàng mở miệng nhắc nhở.

Trước tiên lấy ra ba thanh phi đao màu lam chém về phía bóng đen.Uông Như Yên lấy ra một thanh đoản thước màu xanh, đánh mấy đạo pháp quyết vào mặt trên.

Đoản thước màu xanh nhạt dần, hóa thành hơn một trăm thanh đoản thước màu xanh giống nhau, không ngừng xoay vòng quanh thân.Đám người Vương Minh Chiến trước tiên tạo cho mình thêm một vòng bảo hộ, sau đó lấy ra Khôi lỗi thú.Trước mặt ba Luyện khí tu sĩ, một người nam trung niên vội vàng lấy ra một viên châu màu vàng bên ngoài có mấy đạo liệt ngân.

Hóa thành một màn hình màu vàng, bao bọc ba người bọn họ ở bên trong.Mặt khác, hai người lần lượt lấy ra linh khí, công kích bóng đen.Vài tiếng thanh âm trầm đục vang lên, mấy đạo bóng đen đánh vào lớp màn màu vàng, lớp màn màu vàng bị phá mở ra.

Mấy đạo bóng đen xuyên thủng thân thể ba người, dùng tốc độ mắt thường nhìn thấy được, thân thể ba người biến thành thây khô.Phù triện trên người bọn họ đã dùng hết, linh khí bị hao tổn.

Ngay cả vừa đối mặt còn chưa kịp chống đỡ, đã chết đi.Ba gã Luyện khí kỳ tu sĩ tử vong, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không có để ý.Những người này kết cục đã định từ sớm, chết chỉ là vấn đề thời gian.“Đây là yêu thú gì?”Vương Trường Sinh nhướng mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.Theo ánh mắt hắn nhìn, chung quanh trên Huyền âm thụ, có một số con thằn lằn màu đen đang bò.

Điểm khác nhau là thằn lằn này có sáu móng vuốt, còn có nhục thân, không giống như quỷ vật.“Không phải yêu thú, đây là âm thú.

Bình thường ở nơi âm khí dày đặc sẽ xuất hiện, chúng nó dựa nào nuốt âm khí để tu luyện.


Cũng giống như quỷ vật, chúng nó thích hút tinh nguyên huyết nhục của người tu tiên.

Khác nhau là, chúng nó có nhục thân, cũng may là âm thú thực lực không mạnh, chỉ là Luyện khí kỳ chúng nó giỏi về ẩn nấp.

Ngũ thúc ta chính là bị một con Trúc cơ âm thú đánh lén mà chết.”Uông Như Yên giải thích, trong mắt đẹp trong lộ ra vài phần sát khí.Nàng vừa bấm niệm pháp quyết, hơn trăm thanh đoản thước màu xanh liền chém về phía Huyền âm thụ.Vương Trường Sinh không chế thanh phi đao màu lam công kích về phía thằn lằn màu đen.

Đám người Vương Minh Chiến hoặc lấy ra linh khí hoặc khống chế Khôi lỗi thú hoặc lấy ra linh phù.Những âm thú này chỉ là Luyện khí kỳ, thủ đoạn công kích chỉ có một, chỉ biết phun ra đầu lưỡi để công kích.

Tuy tốc độ di chuyển của chúng nó rất nhanh nhưng dưới sự vây công của mười hai người Vương Trường Sinh, rất nhẹ nhàng giải quyết được đám Âm thú này.Vương Trường Sinh dùng thanh tiểu kiếm mổ bụng thằn lằn đen, từ trong đó lấy ra một viên Âm châu.Tổng cộng hai mươi ba con Âm thú, hai mươi ba viên Âm châu.

Lục soát trên người ba tu sĩ Luyện khí kỳ được tám viên Âm châu quỷ tốt, tổng cộng ba mươi mốt viên.

Uông Như Yên mười lăm viên, Vương Trường Sinh mười sáu viên.Sau khi ba tu sĩ Luyện Khí kỳ chết, tài vật của bọn họ tự nhiên bị Vương Trường và Uông Như Yên chia đôi.

Tài vật cũng không nhiều nhưng có một chút Liệt dương đan.Trong rừng rậm sinh trưởng lượng lớn Huyền âm thụ, âm khí mười phần dày đặt, thần thức căn bản không thể phát huy được tác dụng.“Uông tiên tử, chúng ta chỉ mới ở bên ngoài đã gặp nhiều Âm thú như vậy, xâm nhập sâu hơn vào trong rừng rậm, rất có khả năng hội ngộ Âm thú Trúc cơ kỳ.

Ta đề nghị, chúng ta vẫn là bay qua đi.”Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, đề nghị nói.Uông Như Yên nhíu mày: “Bay qua? Phiến rừng rậm này cũng không nhỏ, khả năng sẽ có Âm thú phi hành, nếu số lượng Âm thú phi hành nhiều, vậy thì phiền toái rồi.


Tam thúc công của ta là bị âm thú phi hành giết chết.

Âm thú phi hành mười phần khó chơi.”“Ở trên cao, chúng ta còn có thể nhìn thấy được bóng dáng Âm thú, còn có phòng bị được.

Nếu là ở trên mặt đất, âm thú trốn ở trên Huyền âm thụ, rất khó lòng phòng bị, sẽ giảm bớt tốc độ đi của chúng ta.

Liệt dương đan trên người chúng ta không thể chống đỡ được một thời gian dài.

Cứ ở lại một chỗ thời gian dài, Lý tiền bối bọn họ cũng không dễ dàng tha thứ.”“Sao bọn họ biết chúng ta ở lại đây trong thời gian dài? Ngươi nói là Định quỷ bàn cùng Kỳ cảnh phù?’Uông Như Yên rất nhanh liền hiểu được, sắc mặt có chút khó coi.

Nàng vốn là đang định tìm một chỗ trốn, chờ người khác đi tìm quỷ vật..