Chúng Nguyên Anh tu sĩ mỗi người phát biểu ý kiến của mình, ai cũng có ý kiến riêng.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lặng lẽ không nói, Vương gia đến Nam Hải phát triển hơn trăm năm.
Nguyên Anh tu sĩ ở đây, thế lực của bọn họ ít nhất cũng phát triển ở Nam Hải hơn ngàn năm.
Bọn họ đối với Yêu tộc có hiểu biết hơn Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, Vương Trường Sinh cũng không có ý định mở miệng.Lý Cảnh thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, mở miệng hỏi: “Vương đạo hữu, Vương phu nhân, sao các ngươi không nói gì? Có ý kiến gì thì nói ra đừng ngại.”“Chúng ta không có nhiều hiểu biết với Yêu tộc.
Vẫn là từ Hàn phu nhân, Trần đạo hữu và Lý đạo hữu quyết định thôi! Tin tưởng ba vị đạo hữu sẽ đề xuất ra một phương án thích hợp.”Vương Trường Sinh khách khí nói.
Tu tiên giới thực lực vi tôn.
Tập kích một cứ điểm, vẫn là từ tu sĩ có thực lực mạnh mẽ quyết định, thảo luận chỉ là cho người khác mặt mũi mà thôi.“Giao long tộc thực lực quá mạnh mẽ, ta thấy chúng ta vẫn nên đổi mục tiêu đi! Băng viên tộc thực lực cũng không kém, thời kỳ cường thịnh, Băng viên tộc và Giao long tộc ngang hàng với nhau.
Băng viên tộc trú cũng không quá xa nơi này.
Quan trọng nhất là, Băng viên tộc có một gốc cây ăn quả đã trên vạn năm, Băng ly quả có công hiệu tẩy kinh dịch tuỷ.
Tu sĩ dưới Nguyên Anh ăn vào Băng ly quả, sau này tiến giai vào Nguyên Anh kỳ cũng sẽ dễ dàng hơn một ít.
Nhưng tác dụng lớn nhất của quả này là dùng để luyện chế Băng ly ngọc dịch.
Linh dịch này vô cùng hữu ích đối với linh thú tiến bậc, đối với linh thú biến hoá cũng có tác dụng nhất định.
Đương nhiên, linh thú biến hoá không dễ dàng, không phải dùng một hai quả Băng ly quả là có thể biến hoá.”Thiếu phụ váy xanh mỉm cười nói.
Nàng có một con giao long thượng phẩm bậc ba, nếu có thể ăn vào Băng ly ngọc dịch, có thể nâng cao khả năng tiến vào bậc bốn.
Có được một con giao long bậc bốn làm linh thú.
Đến lúc đó, rất ít Nguyên Anh tu sĩ có thể là đối thủ của nàng.Linh vật quý hiếm trên tay Giao long tộc và Ô phượng tộc càng nhiều, nhưng hai chủng tộc này thực lực mười phần cường đại.
Trêu chọc vào hai chủng tộc này, không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.“Nghe nói Hàn phu nhân có một con thanh giao bậc ba thượng phẩm, nếu có thể ăn vào một ít Băng ly ngọc dịch, khả năng tiến vào bậc bốn sẽ được đề cao rất nhiều.”Lỹ Cảnh cười cười, ý vị thâm trường nói.“Băng viên tộc còn có không ít bảo vật, chúng nó sinh hoạt trên sông băng vạn năm.
Nghe nói Băng viên tộc có Huyền ngọc vạn nam, còn có không ít linh vật quý hiếm thuộc tính băng.
Đương nhiên, thiếp thân sở dĩ lựa chọn Băng viên tộc, chủ yếu là khoảng cách giữa Băng viên tộc và nơi đây không quá xa.
Sau khi chúng ta đắc thủ, thuận tiện rút lui.
Nơi này dù sao cũng là hang ổ Yêu tộc, khi nãy Lý đạo hữu để một gã Nguyên Anh Yêu tộc chạy trốn.
Yêu tộc biết được tin tức, khẳng định sẽ triệu tập trọng binh bao vây tiễu trừ chúng ta.
Tốc chiến tốc thắng, ý các ngươi như thế nào?”Lý Cảnh trầm ngâm một lát, gật đầu đáp ứng.
Trần Kiền cũng không có ý kiến gì.
Đám người Vương Trường Sinh tự nhiên cũng sẽ không có ý kiến.“Nếu đã định mục tiêu, chúng ta lập tức xuất phát đi! Cụ thể lộ tuyến tiến công có thể thương nghị trên đường.”Tay áo rộng thùng thình của Lý Cảnh run lên, b ắn ra một đạo kim quang.
Hoá thành một ngọc toa màu vàng dài hơn nửa thước, mặt ngoài có khắc đồ án hình thái dương.
Phù văn lưu chuyển không ngừng, linh khí bức người.“Trướng.”Cùng với tiếng hạ xuống của Lý Cảnh, ngọc toa màu vàng hào quang đại trướng, hoá thành một ngọc toa dài hơn mười trượng.“Chậc chậc, phi hành pháp bảo này của Lý đạo hữu không tồi nha! Lời đồn quý phái có một linh bảo phi hành Nhật nguyệt toa, một ngày có thể đi mấy chục vạn dặm, có phải là đây không?”Vương Trường Sinh vẻ mặt hâm mộ hỏi.Lý Cảnh cười sang sảng trả lời: “Vương đạo hữu nói đùa, Nhật nguyệt toa là một trong ba món trấn tông chi bảo của Nhật Nguyệt cung, sao có khả năng ở trên tay lão phu được.
Đây là Diệu nhật toa, phỏng chế phẩm mà thôi.
Đương nhiên, tốc độ phi hành hơn xa những pháp bảo phi hành bình thường, mau lên đây đi! Sớm một chút xong việc thì sớm một chút rời khỏi Vạn Yêu hải vực.”Hắn dẫn đầu nhảy lên, đám người Vương Trường Sinh cũng lục tục lên thuyền.
Mọi người đều đứng ở mặt sau phi toa màu vầng, Lý Cảnh bấm niệm pháp quyết.
Ngọc toa màu vàng hào quang đại trướng, toát ra vô số phù văn.
Hoá thành một lớp màn đạm kim sắc, che kín bọn họ.“Đi.”Ngọc toa màu vàng hoá thành một đạo kim quang, phá không mà đi.
Không đến ba hô hấp, kim quang đã biến mất ở phía chân trời, giống như chưa từng xuất hiện vậy.…Đông Hoang, một phiến thảo nguyên mênh mông vô bờ, hơn vạn người tu tiên đang đuổi theo chém giết mấy chục vạn yêu thú cấp thấp.
Tu sĩ cấp thấp đấu pháp trên mặt đất, cao giai tu sĩ đấu pháp trên trời cao.Mặt đất phân tán lượng lớn thi thể, có người tu tiên, cũng có yêu thú.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, thi thể chất chồng như núi.Vang lên một tiếng kêu thảm thiết, một nam người dơi với đôi cánh đen từ trên trời giáng xuống.
Một thanh phi kiếm màu xanh mênh mông đinh hắn trên mặt đất.
Người nam trung niên ánh mắt mở thật to, giống như gặp được chuyện nào đó không thể tưởng tượng được vậy.
Ở vùng bụng có một lỗ máu lớn bằng ngón tay.Vương Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống, dừng ở trên chuôi kiếm màu xanh.Hắn nhìn núi thi thể chồng chất, chau mày.Yêu tộc giả bộ tan tác hấp dẫn người tu tiên quy mô xâm chiếm.
Sau đó nhân cơ hội triệu tập trọng binh tập kích Vạn Hoa cung, đồng thời đại phản công.
Chiến sự lại được châm ngòi, Nhân tộc bất ngờ không kịp phòng bị, ăn một vố đau, chết thảm trọng..