Vương Mạnh Bân gật đầu, hai tay bấm niệm khôn thôi, trời cao truyền đến một trận lôi minh thanh thật lớn, một đoàn mây đen chợt xuất hiện ở trời cao.Pháp thuật hệ lôi là pháp thuật gây ra sát thương phạm vi lớn, đối phó với yêu thú da thô thịt dày là thích hợp nhất“Không tốt, lôi tu, đừng để cho hắn thi pháp thành công, mau thêm đại lực độ.”Người nam áo vàng biến sắc, vội vàng dặn dò nói.Mười tên Kim đan kỳ Hải tộc đều thên thế công lớn, mấy vạn con yêu thú đồng thời công kích.Tiền Gia Nhuận lấy ra một mặt trận bàn kim quang lập loè, đánh vào từng đạo pháp quyết.Mặt đất kịch liệt rung hẳn lên, lớp màn màu vàng b ắn ra vô số tế ti màu vàng, nghênh đón.Trong lúc nhất thời, tiếng gầm rú không ngừng, nhờ vào trận pháp, bọn họ tạm thời ngăn chặn được Hải tộc tiến công.Sau mười cái hô hấp, một đoàn mây đen lớn vài dặm xuất hiện ở trên trời cao, điệm thiểm lôi minh, làm cho người ta có một loại cảm giác áp lực.“Vạn lôi tề minh!”Cùng với một tiếng khẽ quát của Vương Mạnh Bân, mấy trăm đạo tia chớp thô to màu bạc bay ra, bổ về phía yêu thú cấp thấp.Oành đùng đùng!Một trận tiếng gầm rú thật lớn vang lên, một đoàn yêu thú cấp thấp nhân gian phát huy, trên đất lưu lại những cái cự hố lớn nguy hiểm.Từng đạo tia chớp màu bạc chớp lên liên tục, yêu thú cấp thấp trên đảo muốn tránh né, mặt đất chợt toát ra từng mảng lớn sương mù màu vang, một cỗ trọng lực mạnh mẽ đột nhiên hiện lên, giống như có một ngọn núi lớn vô hình đè trên người vậy, chúng nó không thể động đậy, bị tia chớp màu bạc đánh trúng.Yêu thú cấp thấp căn bản không thể công kích được lôi điện, cái này cũng không phải là một đạo hai đạo mà là mấy trăm đạo lôi điện.
Đừng nói là yêu thú cấp thấp, một gã Kim đan kỳ hải tộc gì ở đây cũng không dẫ dàng kết hạ được công kích của Vương Mạnh Bân.Yêu thú cấp thấp thân thể thế lực không mạnh, nhưng hơn ở số lượng quá nhiều, nếu là loại bỏ chúng nó, có thể giảm bớt áp lực.“Thêm đại lực công kích độ, ta không tin ra không nện ra này thành xác rùa đen.”Người nam áo bào vàng sắc mặt lạnh lùng, khoát tay, từng đạo kim quang bay ra, hoá thành một khối cự chuyên màu vàng rực rỡ, trướng đại thành núi lớn núi nhỏ, hung hăng nện xuống.Hải tộc khác đều tết ra pháp bảo, công kích đại trận hộ đảo.Xác rùa đen lại cứng nhắc, tuỳ theo ý kẻ địch công kích cũng không phản kích, cũng không ngăn được kẻ địch.“Tiền đạo hữu, chúng ta đi ra ngoài nghênh chiến, để cho Mạnh Bân thu thập giải quyết đám yêu thú cấp thấp này, tương đương với việc chặt đứt một bàn tay của bọn họ.”Trên đảo có sáu Kim đan tu sĩ, có thể để lại một Kim đan tu sĩ không chế trận pháp, Vương Mạnh Bân thi triển pháp thuật hệ lôi diệt sát đám yêu thú cấp thấp.
Mặt khác bốn Kim đan tu sĩ đi ra ngoài nghênh địch, chỉ cần tranh thủ một chút thời gian là được, không cần tử chiến.Đây là phương án của Vương Thanh Linh cùng đám người Tiền Gia Nhuận sau khi thương nghị định ra....Tiền Gia Nhuận liếc nhìn lôi vân đông nhìn nghịt trên trời cao, gật gật đầu đáp ứng xuống.Bọn họ đã muốn đem hơn phân nửa tộc nhân di chuyển đên hậu phương lớn, ngay cả khi bọn họ chết tại chỗ này, Tiền gia cũng không đến mức diệt tộc.Vị trí Tiền gia có vẻ quan trọng, bọn họ cần phải bảo vệ.
Đám người Vương Thanh Linh chỉ là đợt viện binh thứ nhất, tiếp sau còn có viện binh đuổi tới.
Chỉ là Tiền Gia Nhuận thật không ngờ, Hải tộc nhanh như vậy đã tới.Bốn người Vương Thanh Linh bay ra khỏi lớp màn màu vàng, Vương Mạnh Bân thi triển lôi tê pháp thuật, diệt sát yêu thú cấp thấp, một tu sĩ khác của Tiền gia khống chế trận pháp.Lớp màn màu vàng phun ra từng mảng lớn cột sáng, kim sắc cự chuyên nâng lên hạ xuống.“Giết bọn họ.”Người nam áo vàng vung tay lên, sử dụng hai con tam giai yêu cầm đánh về phía Vương Thanh Linh.Mười tên hải tộc chia thành năm nhóm, ba gã hải tộc đối phó với Vương Thanh Linh, ba gã Hải tộc còn lại đối phó với ba người Vương Thu Minh, còn bốn gã Hải tộc công kích trận pháp.Ngoại trừ mười tên Hải tộc còn có mấy chục con yêu thú bậc ba.Vương Thanh Linh ngã xuống mặt đất, hai con Tam giai yêu cầm từ trên cao đánh xuống, trước mặt còn có ba con yêu thú hình thể thật lớn, chúng nó chưa đến ần thì mấy trăm hoả cầu màu đỏ rợp trời lớn bằng nắm tay đánh đến, sóng nhiệt ngập trời.Vương Thanh Linh tay phải run lên, Địa long khâu hoá thành một đạo hoàng quang b ắn ra, biến mất trong lòng đất.Mặt thuyền truyền đến một trận trùm đục, xuất hiện một cái thổ bao, thổ bao vòn thanh Vương Thanh Linh, lấy Vương Thanh Linh làm trung tâm, phạm vi vài dặm đều biến thành một mảng sa mạc màu vàng.
Hai con lam sắc cự giải thật lớn đi đến bên trong sa mạc, thân thể không khỏi chìm dưới sa mạc.Một con hồng sắc hải báo khác nhảy vào bên trong sa mạc, trầm nhanh hơn.Vương Thanh Linh thả ra Băng phong giao.
Băng phong giao há mồm máu thật to, phun ra từng mảng lớn bạch sắc hàn khí, hoá thành một bức từn băng cao vài chục trượng che ở trước người.Oành đùng đùng!Bạch sắc băng tườn bị mấu trăm viên xích sắc hoả cầu đập vỡ nát, bộc phát ra từng mảng lớn sương mù màu trắng, bao phủ khu vực phạm vi vài dặm hẳn lên.
Một cỗ khí lưu kinh người mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khuếch tán ra, cuồn cuộn nổi lên lượng lớn sa lịch màu vàng.Một trận tiếng gió xé vang lên, mấy trăm viên băng truỳ màu sáng trông suốtt từ bên trong sương mù màu trắng b ắn ra, thẳng đến hai con yêu cầm bậc ba.Hai con yêu cầm bậc ba không dám sơ ý, vuốt cánh, thả ra từng mảng lớn hoả cầu màu đen, đánh úp lại băng truỳ màu trắn vỡ nát..