Khôi lỗi thú hình cua b ắn ra mảng lớn tia sáng màu vàng, đánh về phía thiếu phụ váy đen.
Cự hạt khôi lỗi thú cung hai càng, thả ra mảng lớn thuỷ tiễn.
Cự điêu khôi lỗi thú đáp xuống từ trên cao, bay thẳng đến thiếu phụ váy đen.Thiếu phụ váy đen nhẹ nhàng vung xoa kích trên tay, bay ra một mảng hắc quang.
Hoá thành một đạo thuỷ mạc màu đen, màu đen thuỷ mạc cao hơn mười trượng , che chắn ở trước người.
Đỡ tất cả công kích của khôi lỗi thú.Năm con kền kền màu đỏ với hình thể thật lớn từ trên cao đáp xuống, bay thẳng đến ba người Vương Thanh Linh.
Chúng nó còn chưa tới gần được Vương Thanh Linh, đã phun ra lượng lớn hoả cầu màu đỏ, đánh về hướng ba người Vương Thanh Linh.Băng phong giao lắc đầu vung đuôi, nghênh hướng năm con kền kền màu đỏ.
Hơn trăm quả hoả cầu màu đỏ nện lên trên thân thể cao lớn của nó, vẫn không thể tạo nên nhiều thương tổn, ngược lại khơi dây hung tính của nó.Cái đuôi thật dài của Băng phong giao quất qua, chuẩn xác đánh tới một con kền kền.
Kền kền bị đánh bay ngược ra ngoài.Trong thoáng chốc, năm con kền kền màu đỏ không thể lướt qua Băng phong giao để công kích ba người Vương Thanh Linh.
Công kích của chúng nó đánh lên người Băng phong giao, giống như gãi ngứa nó vậy.
Mà Bằng phong giao đánh trúng chúng nó, không phải chỉ đơn giản là gãi ngứa.Đại hán trung niên Man tộc vung hai thanh cự phủ màu đen, vọt lại hướng Vương Thanh Linh.
Bắt giặt trước bắt vua, nếu giết đuuocjw Vương Thanh Linh, viện binh không đánh tự tan.Ngọc thủ Vương Thanh Linh vừa lật, ba thanh phi tiêu kim quang lập loè xuất hiện trên tay.
Bắn nhanh về hướng đại hắn trung niên.Phi tiêu màu vàng tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt đại hán trung niên.Đại hán trung niên không dám sơ ý, một bên cấp mình một lớp màn hộ thể, một bên vung hai thanh cự phù màu đen bổ về phía phi tiêu màu vàng.“Phốc phốc” vài tiếng, ba phi tiêu màu vàng bị cự phù màu đen đánh vỡ nát.
Tản mát ra một mùi thơm lạ lùng, chất lỏng màu vàng rơi xuống trên linh tráo hộ thể củ đại hán trung niên.Năm con kền kền màu đỏ đang giao chiến với Băng phong giao, đột nhiên giống như uống máu gà, điên cuồng đánh về phía đại hán trung niên.Ba yêu thú bậc ba khác cũng mất đi không chế, điên cuồng công kích đại hán trung niên.“Đáng chết, sao lại thế này?” Đại hắn trung niên mắng một tiếng, nhíu mày nói.Mấy chục con yêu thú mất đi khống chế, đều điên cuồng công kích đại hán trung niên.“Là bí dược độc môn của Vạn thú đảo Dụ yêu tán.”Thiếu phụ váy đen nhíu mày nói, sắc mặt trở nên có chút khó coi.Dụ yêu tán có hiệu lực đối với yêu thú dưới bậc bốn, chúng nó khó có thể ngăn cản du hoặc.
Nàng là Kim Đan kỳ, căn bản không khống chế được đám yêu thú đang bạo động này.Các loại linh quang pháp thuật không ngừng bao phủ đại hán trung niên, đại hán trung niên phát ra một trận tiếng kêu thảm thiết.Lúc này, sắc trời chợt ảm đạm xuống, một đoàn mây đen lớn vài dặm xuất hiện ở trên trời cao, điện thiểm lôi minh.
Một trận oành đùng đùng tiếng lôi minh qua đi, hơn trăm tia chớp thô to màu bạc từ trong đó bay ra, bổ về phía đám người thiếu phụ váy đen.Trong lòng thiếu phụ váy đen thầm kêu không tốt, vội vàng hoá thành một đạo lam quang, nhập vào bên trong đáy biển.
Chỉ cần trở lại biển, không ai có thể đuổi theo nàng.Đúng lúc này, hư không chợt sáng lên nhiều điểm lam quang, hoá thành một bàn tay màu lam mênh mông khổng lồ.
Lập tức bắt được thân thể thiếu phụ váy đen, mặc kệ nàng giãy dụa như thế nào, cũng không thể thoát được trói buộc của bàn tay màu lam.Linh thuật Cầm yêu thú.Vương Trường Sinh từ trên tay Nam Cung Miểu có được đến mấy chục môn linh thuật.
Kim Đan tu sĩ Vương gia có thể tuỳ ý lựa chọn, Vương Thanh Linh lựa chọn tu luyện Cầm yêu thủ.Mấy chục đạo tia chớp màu bạc bổ vào trên ngươi thiếu phụ váy đen, một mảng lớn lôi quang bao trùm thân thể nàng, truyền ra một tiếng hét thảm.Một đạo ô quang không hề có dấu hiện bay ra từ bên trong lôi quang màu bạc, nháy mắt đến trước mặt Vương Thanh Linh.Vương Thanh Linh sớm có phòng bị, bên ngoài thân sáng lên một trận kim quang.
Phòng ngự thuật, Lưu ly kim thân.Ô quang đánh lên trên, truyền ra một tiếng vang trầm nặng.Oành đùng đùng!Vang lên một tiếng lôi minh thật lớn, mấy chục đạo lôi mâu màu tím bay ra từ bên trong mây đên.
Nháy mắt nhập vào chỗ lôi quang màu bạc của thiếu phụ váy đen.Lôi quang nhanh chóng đại trướng, bên trong ánh sáng bạc sáng lên một trận tử quang, truyền ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.Vương Thu Minh mở miệng, b ắn ra một đạo kim quang, nhập vào bên trong lôi quang, truyền ra một tiếng trầm nặng.Một đạo ô quang không hề có dấu hiệu bay ra từ bên trong lôi quang, nháy mắt đến trước mặt Vương Thanh Linh.
Rõ ràng là một thanh xoa kích có ô quang lưu chuyển không ngừng.Bên ngoài xoa kích màu đen hiện ra phù văn rậm rạp, xuất hiện một mảng lớn hồ quang màu đen.
Hung hắng đánh lên trên kim quang bao bọc Vương Thanh Linh.Kim quang xuất hiện một vết rách thật nhỏ, vết rách nhanh chóng mở rộng.
Giống như mặt kính vậy, lan tràn vỡ vụn.
Hồ quang màu đen bao bọc lấy xoa kích đâm lên trên người Vương Thanh Linh.Thân thể Vương Thanh Linh như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi trên Kim Hạt đảo.“Phốc!”Vương Thanh Linh phun ra một mồm máu tươi, sắc mặt có chút tái nhợt.
Ngực nàng phiếm một trận linh quang màu trắng, xuyên qua lớp y phục bị xé rác, mơ hồ có thể thấy được một tấm giáp màu trắng có linh quang lập loè.Đây là lần đầu tiên từ khi nàng kết đan tới nay bị thương nặng như vậy.
Nếu không có kiện pháp bảo phòng ngự hộ thân, nàng đã sớm chết rồi..