Vương Trường Sinh tu luyện công pháp có công hiệu từ từ thay đổi sự tinh thuần của pháp lực.
Vương Trường Sinh lại dùng qua Thực hồn quả, thần thức mạnh mẽ.
Pháp lực của hắn vẫn chưa so được với Nguyên Anh trung kỳ, nhưng thần thức quyết không kém hơn Nguyên Anh trung kỳ là bao.Hắn có thể cảm nhận được một cỗ âm khí mỏng manh.
Nếu không phải hắn đã tiến vào Nguyên Anh kỳ, chỉ sợ là không thể cảm nhận được.“Không lẽ Hải Đường sửa tu Hoàng tuyền bí điển?”Vương Trường Sinh lẩm bẩm, hắn nhớ rất rõ ràng thời điểm hắn thăm dò động phủ của một cổ tu sĩ, đạt được công pháp trấn tông của Vạn quỷ tông “Hoàng tuyền bí điển”.
Đây là công pháp thiên phẩm, hắn suy nghĩ dù sao cũng là thiên phẩm công pháp, lưu trữ lại để sau này trao đổi cùng các thế lực khác cũng không tồi.
Hắn vạn lần không ngờ tới, Diệp Hải Đường sẽ sửa tu công pháp.Oành đùng đùng!Mặt đất rung động kịch liệt, một đạo ánh sáng mờ màu đen vụt lên trên trời cao.
Vương Trường Sinh cả kinh trong lòng, hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng lấy ra ba khoả Sơn Hải châu.
Thả ra lượng lớn sương mù màu trắng, che kín phạm vi vài dặm.Ánh sáng mờ màu đen rõ ràng là một khuôn mặt quỷ vật dữ tợn, đang nhe răng trợn mắt.“Phu quân, sao lại thế này?”Uông Như Yên xuất hiện ở bên người Vương Trường Sinh, nhíu mày hỏi.Không qua bao lâu, quỷ vật màu đen biến mất không thấy, Diệp Hải Đường từ bên trong sơn cốc bay ra, dừng ở trước mặt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.Trên mặt Diệp Hải Đường âm khí dày đặc, hiển nhiên đã sửa tu công pháp.Nàng vừa xuất hiện, Phệ hồn kim thiền liền xao động bất an, tựa như đang gặp phải thứ gì đó đáng sợ vậy.Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, xem ra Diệp Hải Đường đã sửa tu công pháp.
Nếu không Phệ hồn kim thiền cũng sẽ không như vậy.
Phệ hồn kim thiền ngay cả Quỷ vương Kim Đan kỳ cũng không sợ, ngược lại sợ hãi Diệp Hải Đường cũng chỉ đang Kim Đan.
Xem ra thiên phẩm công pháp quả nhiên lợi hại.“Cữu cữu, Cữu nương, chúc mừng hai người kết anh.”Diệp Hải Đường cười chúc mừng, thần sắc bình tĩnh.Vương Trường Sinh đánh giá cao thấp Diệp Hải Đường một chút rồi thở dài một hơi nói: “Đi thôi! Vào trong rồi nói.”Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xuất hiện bên trong một toà thạch đình, Diệp Hải Đường tự mình pha một bình linh trà đem vào.“Hải Đường, ngươi sửa tu công pháp phải không?”Vương Trường Sinh đi thẳng vào vấn đề hỏi.“Không sai, Cữu cữu, ta đã sửa tu công pháp, đã tu luyện đến tầng thứ bảy.
Các ngươi yên tâm, ta sẽ không giết người phóng hoả, sẽ làm việc dựa trên quy củ của gia tộc.
Lại càng không đi giết người lung tung trước mặt người khác.
Nếu muốn giết người, ta sẽ đổi dung mạo.
Về phần trận đạo, các ngươi yên tâm, ta không giấu diếm gì với Thiên Mịch.
Chờ nàng tiến vào Kim Đan kỳ, ta sẽ mang bản lãnh cha dạy truyền thụ cho Thiên Mịch.”Diệp Hải Đường sắc mặt bình tĩnh.
Thời điểm nói đến việc giết người, giống như đang nói đến một việc bé nhỏ không đáng kể vậy.“Hoàng tuyền bí điến” là thiên phẩm công pháp, cần âm khí để phụ trợ tu luyện.
Kim Thiền hải vực xuất hiện một tiểu thế giới, từ đó lao ra lượng lớn quỷ vật.
Các đại phái điều động nhân thủ đi thanh trừ quỷ vật, được đến lượng lớn linh dược và khoáng thạch thuộc tính âm.Diệp Hải Đường lợi dụng chức vụ, phái người thu mua lượng lớn Huyền Âm thạch.
Mượn dùng Huyền Âm thạch bố trí trận pháp tu luyện.
Nếu không có âm khí dư thừa cung cấp nàng tu luyện, nàng cũng không thể chỉ trong vòng mười năm đã tu luyện đến tầng thứ bảy của “Hoàng tuyền bí điển”.Vương Trường Sinh nhướng mày, hắn cảm giác Diệp Hải Đường đã thay đổi thành một người khác.
Nói thật, Vương Trường Sinh cũng có tư tâm của mình.
Nếu Diệp Hải Đường không thay đổi công pháp tu luyện, tương lai có thể trở thành Trận pháp sư bậc bốn.
Nàng hiện tại sửa tu công pháp, rất khó để có thể trở thành Trận pháp sư bậc bốn.
Tiến độ bồi dưỡng Trận pháp sư bậc bốn của Vương gia sẽ chậm lại.Điểm quan trọng nhất là “Hoàng tuyền bí điển” là công pháp quỷ đạo.
Vương Trường Sinh lo lắng Diệp Hải Đường vì tu luyện công pháp mà đại khai sát giới, trở thành đại ma đầu chỉ biết giết chóc.Không nói đến việc sẽ liên luỵ Vương gia, Vương Trường Sinh càng không hi vọng Diệp Hải Đường biến thành con chuột chạy qua đường bị người người đuổi giết.“Hải Đường, ngươi đây là đang làm cái gì! Chúng ta đã nói sẽ giúp Ngọc Đồng báo thù thì nhất định sẽ làm được.
Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Cữu cữu và Cữu nương sẽ lừa ngươi.”Uông Như Yên nhẹ thở dài một hơi, dùng một loại giọng điệu trách cứ nói.“Ta biết các ngươi sẽ không gạt ta, nhưng ta muốn chính tay ta gi3t chết cừu nhân.
Ta muốn đoạt lại những gì của cha ta.
Những chuyện cha ta làm không được, ta thay hắn làm.
Ta không muốn tránh ở phía sau màn giống như Thanh Kỳ biểu ca.
Ngoại trừ luyện đan thì không có sở trường nào khác.
Ta muốn trở thành người như Thanh Sơn biểu ca, ta muốn đường đường chính chính lấy lại những gì thuộc về cha ta.”Diệp Hải Đường gằn từng tiếng, ánh mắt vô cùng kiên định.“Ngươi tu luyện môn công pháp này, sớm hay muộn cũng sẽ bị người khác nhìn ra sơ hở.
Nếu gặp được những nhân sĩ chính đạo, bọn họ hẳn là sẽ không khách khí với ngươi.
Còn nữa, đối với gia tộc cũng sẽ không có ảnh hưởng tốt.”“Cữu cữu, ta đã nghĩ rồi.
Ta sẽ đi Vạn quỷ hải vực tu luyện.
Nơi đó âm khí dư thừa, về sau ta sẽ hoạt động ở một nơi bí mật gần đó, tận lực không lộ diện trước mặt người khác.
Có thể sẽ không liên luỵ gia tộc.
Thật sự, các ngươi tin tưởng ta.”Diệp Hải Đường chân thành nói.“Ngươi thật sự phải đi con đường này sao? Không hối hận? Nếu ngươi đụng tới tu sĩ chính đạo, chưa chắc đã là đối thủ của họ.
Ngươi đã nghĩ tới kết cục của mình chưa?”Vương Trường Sinh thở dài một hơi, trầm giọng hỏi..