Có một môn địa phẩm công pháp, không tới trăm năm, Vương Hoa Phong khẳng định có thể tiến vào Kim đan kỳ.
Vương Mạnh Bân chính là một ví dụ.Địa phẩm công pháp bổ sung linh thuật, bình cảnh ít, huyền phẩm công pháp không bổ sung vào linh thuật, bình cảnh khá nhiều.
Con đường đạo đồ của Vương Hoa Phong sau này, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không cự tuyệt.Hai nhà nhiều liên hôn, Vương Trường Sinh không có ý kiến, nhưng để cha mẹ Vương Hoa Phong ở lại sống ở Đường giam hắn liền không thể chấp nhận.
Cứ như vậy, giống như Vương Anh Hùng là ở rể Đường gia vậy, Vương gia bị vây vào thế yếu.“Chuyện này tạm thời không đề cập đến, chủ chi nhanh Vương gia chúng ta ở Du quốc Vương Mạnh Phần bị các ngươi bắt đi.
Đường đạo hữu, ngươi mau thả người trước.”Uông Như Yên mở miệng nói.
Vương Mạnh Phần là chủ chinh nhánh ở Du quốc.
Hắn bị Đường gia bắt đi mấy năm, cũng không biết thế nào.Không quá bao lâu, một người nam trung niên dẫn theo Vương Trường Sinh xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh.Vương Mạnh Phần khí tức uể oải, sắc mặt tái nhợt.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hắn mười phần kích động, nức nở nói: “Lão tổ tông, tôn nhi vô dụng.”Vương Trường Sinh đi lướt qua, tra xét rõ ràng thân thể Vương Mạnh Phần, chau mày.
Vương Mạnh Phần hiển nhiên chịu quá nhiều nặng hình, nếu tiếp sau một khoảng thời gian, chỉ sợ Vương Mạnh Phần cũng mất mạng.“Mạnh Phần, ngươi trước tiên ăn vào viên Mai uẩn nguyên đan này, rất giúp ích với thương thế của ngươi.”Uông Như Yên lấy ra một bình trắng sứ, đưa cho Vương Mạnh Phần.Vương Mạnh Phần kích động gật gật, lấy ra một viên thuốc màu xanh, nuốt xuống.“Đường đạo hữu, hai nhà chúng ta là quan hệ thông gia, đây là cách ngươi đối đãi với quan hệ thông gia sao? Ai đã hạ thủ? Thật là khi dễ Vương gia chúng ta.”Vương Trườn Sinh sắc mặt âm trầm, trong mắt có hàn quang lóe ra.Vương Mạnh Phần tốt xấu gì cũng là gia chủ một chi nhánh của Vương gia.
Đường gia đối đãi với Vương Mạnh Phần như vậy, rõ ràng không coi Vương gia ra gì.
Vương Mạnh Phần nếu nói ra tung tích tộc nhân khác, cũng đã không bị hình phạt nặng như vậy.
Hắn đối với gia tộc trung thành và tận tâm, phải thay hắn đòi lại công đạo, nếu không tộc nhân khác cũng sẽ không yên lòng.“Chính là, khinh người quá đáng.
Đường gia các ngươi như vậy là đối đãi với quan hệ thông gia?”Uông Như Yên nghiêm mặt nói.
Tình huống Vương Mạnh Phần có vẻ nghiệm trọng.
Nếu qua đi một khoảng thời gian, chỉ sợ là tình mạng Vương Mạnh Phần khó mà giữ được.Đường Thiên Hữu sắc mặt nghiêm, nhìn về phía bên người nam trung niên, không chút khách khí khiển trách: “Lão phu cho các ngươi bắt hắn, khi nào cho các ngươi dụng hình? Ngươi thiếu chút nữa là gi3t chết người, như thế này đến chấp pháp đường lĩnh một trăm hạ mãng tiên.”“Vâng, lão tổ tông, tôn nhi biết tội.”Vương Trường Sinh thần sắc lạnh lùng nói: “Đường đạo hữu, đây là thái độ của ngươi? Một trăm hạ mãng tiên là phái chúng ta bỏ qua? Hoặc là bồi thường trăm vạn linh thạch, hoặc là ngươi đưa hắn cho chúng ta xử lý, ăn miếng trả miếng, nếu không không bàn nữa.”Đường gia quá mức cuồng vọng, có lẽ là vị tộc nhân Nguyên Anh kỳ đó cho tiếp cho sĩ khí cho bọn họ.
Nghĩ rằng như vậy có thể cho qua mọi chuyện.
Nếu không phải kiêng dè tu sĩ Nguyên Anh và nể mặt cha mẹ Vương Hoa Phong, Vương Trường Sinh sẽ không nói lời thừa thãi với Đường gia.“Cái gì? Một trăm vạn linh thạch, Vương đạo hữu ngươi làm gì Đường gia chúng ta? Nhiều lắm là một vạn khối linh thạch.”Đường Thiên Hữu cảm thấy Vương Trường Sinh muốn linh thạch đến điên rồi.
Một trăm vạn linh thạch, Vương Trường Sinh thực dám mở miệng.Hắn xem ra, một vạn khối linh thạch đã rất nhiều rồi.
Dù sao Vương Mạnh Phần còn hcưa chết, điều dưỡng một đoạn thời gian là ổn rồi.
Trừ lần đó ra, Đường gia cũng không phải thực sự giàu có.
Nếu không phải có tộc nhân Nguyên anh kỳ ủng hộ, Đường gia căn bản không có biện pháp cung cấp bốn ngàn khối linh thạch.Đường gia thu nhập vào chủ yếu là vận chuyển vật tư tu tiên, mua thấp bán cao, kiếm lấy giá chênh lệch.Theo Vương Trường Sinh, một trăm vạn linh thạch cũng không nhiều.
Tài nguyên tu tiên Nam Hải phong phú, giết mấy con yêu thú bậc ba, một trăm vạn linh thạch còn có.
Nếu thật sự không được, noi theo Hoàng Phú Quý, vây giết yêu thú, tổn có thể có được trăm vạn linh thạch.Vương Trường Sinh đã lâu không có trở về Đông Hoang, hắn đã quen với thói tiêu tiền như nước.
Chính hắn quên rằng thời điểm hắn Kim đan đã nợ nần, vẫn là tộc nhân tỉnh ăn kiệm dùng, giúp hắn trả nợ.Hai bên cãi cọ một trận, Đường Thiên Hữu cuối cùng vẫn đồng ý bồi thường mười vạn khối linh thạch, tu sĩ Đường gia tra tấn tự chặt một tay, Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của Đường gia.
Đường Thiên Hữu gả một nữ tu sĩ Đường gia cho Vương Hoa Phong, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đáp ứng.Vương Anh Hùng và Đường Khả Khanh đi theo Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rời khỏi.
Trước khi tới Nam Hải định cư, Đường gia toàn lực giúp đỡ chi nhánh Vương gia ở Du quốc.
Vương gia ở Nam Hải có được tài nguyên tu tiên, bán cho Đường gia, tùy Đường gia xử lý.Cây to đón gió, tộc nhân Vương gia ở Đông Hoang có vẻ không nổi danh, Nam Hải vận tài nguyên tu tiên đến Đông Hoang, tộc nhân Vương gia từng nhóm bán ra, có vẻ phiền toái.
Cùng Đường gia tăng mạnh hợp tác về sau, Vương gia có thể mở rộng quy mô vận chuyển, Đường gia hỗ trợ bán ra, bớt đi nhiều phiền toái.Trừ lần đó ra, chi nhanh ở Du quốc có thể phát triển thêm một bước.Lần đầu tiên hợp tác đã đạt đến ba mươi vạn linh thạch, vượt qua tưởng tượng của Đường Thiên Hữu.
Xem ra, Vương gia ở Nam Hải làm ăn không tệ, Đường Thiên Hữu muốn mượn thực lực Vương gia ở Nam Hải để phát triển.
Vương Trường Sinh uyển chuyển cự tuyệt.
Nguyên nhân bởi vì Cửu U tông, hắn vẫn thấp thỏm, tộc nhân Đông Hoang vẫn thấp thỏm..