Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1237: 1237: Dị Biến





Hắn tìm Thấy Tuyệt Đao Hoàng tứ phía, chỉ so Tây Mạc là không đi, đều không có tìm được Thất Nguyệt Đao Hoàng.“Thất Tuyệt Đao Hoàng tại Trung Nguyên được xưng là người chưa Hóa Thần mạnh nhất, không ít thần thông.

Chưởng môn quý phái nghe nói tu luyện Tứ Quý kiếm quyết, thần thông cũng không nhỏ.

Hắn và Thất Tuyệt đao hoàng luận bàn, không biết ai thắng ai thua? "Mỹ phụ trung niên cười mỉm hỏi, Đại Yến vương triều Hoàng tộc Chu gia tính đem Thất Tuyệt Đao Hoàng nạp rể, nguyện ý đem một nữ nhân thiên linh căn gả cho Thất Tuyệ Đao Hoàng.


Đáng tiếc Thất Nguyệt Đao Hoàng cự tuyệt, không muốn bị tục sự quấn thân.

Ngay cả chuyện vụ của Thất Tuyệt môn đều lười quản lý, giao cho phó môn chủ xử lý.Tiêu Dao Kiếm Tôn liếc mắt nhìn mỹ phụ trung niên, ý vị thâm thường nói: “Thất Tuyệt Đao Hoàng không thể đánh tan được phòng ngự chưởng môn sư huynh, hai người luận bàn ba chiêu, ngang tay.”Mỹ phụ trung niên trong mắt chợt lóe, cười nói: “Không hổ là chưởng môn Thái Nhất tiên môn.

Nếu sư phụ không có biện pháp quyết đấu, thì đệ tử quyết đấu cũng không sai, đệ tử ký danh với đệ tử ký danh.”Vừa dứt lời, một trận tiếng kiếm minh trong suốt vang lên, hàng nàng thanh sắc phi kiếm bắn nhanh về phía Chu Vân Tiêu.Chu Vân Tiêu hít sâu một hơi, tay phải vừa lật, thanh trường đao màu đỏ trên lưng bay vào tay hắn, bổ vào hư không.Tiếng xé gió vang lớn, một đạo cầu vồng màu đỏ dài hơn trăm trượng bẩn, một cái mơ hồ sau, hóa thành hơn một trăm đạo đao khí màu đỏ, bổ về phía đối diện.Oành đùng đùng!Hồng sắc đao khí và thanh sắc đao khí va chạm nhau, bộc phát ra một thanh âm kim loại va chạm, cường đại khí lưu cuồn cuộn nổi lên lượng lớn bụi đât, mấy chục cây cối bị cường đại khí lưu cuốn lên trời cao, sau đó bị đao khí cùng kiếm khí trảm thành mảnh vụn.Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, quanh thân hiện ra từng mảng lớn hư ảnh phi kiếm màu xanh, hư ảnh bay lộn vòng quanh hắn không chừng.

Từng cổ đại khí lưu cường đại đột nhiên hiện lên, cả người hóa thành mấy chục lốc xoáy màu xanh cao mấy chục trượng, rất nhanh thổi quét về hướng Chu Vân Tiêu.Nơi lốc xoáy màu xanh đi qua, cây cối hoặc tảng đá đều bị cuốn vào bên trong lốc xoáy, bị vô số thanh sắc phi kiếm trảm vỡ nát.Sắc mặt Chu Vân Tiêu có chút ngưng trọng, thanh hồng sắc trường đao hào quang đại trướng, một tầng hỏa diễm màu đỏ đột nhiên hiện lên, nhiệt độ xung quanh tăng cao.Hồng sắc trường đao trong tay hắn hướng tới hư không bổ ngang, tiếng xé gió vang lớn, hư không một trận vặn vẹo.

Một đạo hồng sắc đao khí dài hơn trăm trượng chợt lóe ra, bổ về phía lốc xoáy màu xanh.Nơi hồng sắc đao khí đi qua, cuồn cuộn nổi lên từng đợt hỏa lãng màu đỏ.Hồng sắc đao khí nhanh chóng xẹt qua trên không mấy chục cây, cây cối tự cháy, trong chớp mắt không còn lại gì.Oành đùng đùng!Hồng sắc đao khí trảm vỡ nát lốc xoáy màu xanh, vô số thanh sắc kiếm khí b ắn ra, đánh về phía Chu Vân Tiêu.Hàng ngàn thanh sắc phi kiếm đánh úp lại, hư không vang lên một trận tiếng xé gió bé nhọn đau đớn màng tai.Khí thế trên người Chu Vân Tiêu nhất trướng, từng cổ cuồng phong đột nhiên hiện lên, thổi bay lượng lớn cát đá.Hư không vừa bổ, hồng quang chợt lóe, một con hồng sắc hỏa ưng lớn hơn mười trượng đột nhiên xuất hiện, bọc lấy một trận cuồng phong, đánh úp lại về phía thanh sắc kiếm khí.Vô số kiếm khí màu xanh trở nên mơ hồ, sau đó hóa thành một thanh kình thiên cự kiếm.


Dẫn theo một cỗ khí thế hủy thiên diệt địa, đánh về phía hảo ưng màu đỏ.Một trận tiếng gầm rú thật lớn vang lên, hồng sắc hỏa ưng bị kình thiên cự kiếm trảm vỡ nát, từng mảng lớn hỏa diễm tuôn ra, che kín kình thiên cự kiếm.Không quá bao nhiêu lâu, hỏa diễm màu đỏ tán đi, kình thiên cự kiếm cũng biến mất không thấy.Trong một ngọn núi, Vương Thanh Sơn đứng ở đỉnh núi, trên người lao ra một cỗ kinh thiên kiếm ý, hơn một ngàn thanh sắc phi kiếm giống nhau nhưu đúc xuất hiện phía sau hắn, mỗi một cây thanh sắc phi kiếm đều phát ra một trận kiếm minh thanh trong suốt.“Đi.”Cùng với tiếnng hạ xuống của Vương Thanh Sơn, hơn một ngàn thanh sắc phi kiếm hóa thành hơn ngàn đạo thánh sắc hồng quang, giống như lưu tinh rơi xuống đất vật, bắn nhanh về phía Chu Vân Tiêu.Hơn ngàn đạo thanh sắc hồng quan bắn nhanh đến, chưa gần người, từng cổ cảm giác áp bức mạnh mẽ phả vào mặt, Chu Vân Tiêu cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.Hắn hít sâu một hơi, thanh hồng sắc trường đao trong tay hào quang đại trướng, bổ vào trong hư không.

Hồng quang chợt lóe, một đạo hồng sắc đao khí lớn hơn trăm trượng bay ra, hung hăng bổ vào ngọn núi cao đối diện.Oành đùng đùng!Hơn phân nửa cái đỉnh núi bị hồng sắc đao khí chém xuống, một tầng hỏa diễm màu đỏ nhanh chóng lan tràn ra, giống như một ngọn núi lửa màu đỏ, nghênh hướng về phía hơn ngàn đạo thanh sắc hồng quang.Hơn ngàn đạo thanh sắc hồng quang xuyên thủng núi lửa.

Núi lửa màu đỏ bạo liệt mở ra, hóa thành vô số khối xích sắc hỏa thạch, rơi trên mặt đất, mặt đất dấy lên lửa lớn hừng hực.Tiếng hô xé gió vang lớn, hơn trăm đạo kình thiên đao khí dài hơn trăm trượng thẳng đến Vương Thanh Sơn.Nơi kình thiên đao khí đi qua, cao phong giống như là đậu hữ vậy, bị cắt thành vô số khối, bốn phần ngũ liệt, một gốc cây bạo liệt mở ra, hóa thành từng mảng lớn vụn gỗ.Vương Thanh Sơn sắc mặt trở nên ngưng trọng hẳn lên, há mồm, Thanh ly kiếm bay ra, nằm ở trên tay hắn.

Thanh ly kiếm cả vật thể tinh quang lưu chuyển không chừng.Hắn rót cường đại pháp lực vào bên trong Thanh Ly kiếm.


Quang mang mũi nhọn đại trướng, phát ra một trận tiếng kiếm minh chói tai.

Chợt lóe thanh quang rồi b ắn ra vô số kiếm khí màu xanh, nghênh hướng đánh úp lại đao khí kình thiên..