Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không hẹn mà cùng khinh thở dài một hơi.
Cửu U tông giống như là tảng đá lớn vậy, đặt ở trên người bọn họ, ép tới khi bọn họ không thở nổi.“Yên tâm đi.
Có cơ hội, ngươi cũng đã Kim đan, cần tu luyện thêm.
Gặp vấn đề không giải quyết được, nhất định phải nói với Cữu cữu và Cữu nương.
Cha mẹ ngươi mất, chúng ta sẽ chiếu cố tốt cho ngươi.”Vương Trường Sinh vẻ mặt ôn hòa nói.
Công lao Diệp Lâm cống hiến không thể bỏ qua, hắn vì Vương gia mà bồi dưỡng một Trận pháp sư bậc ba.
Có Diệp Hải Đường ở đây, chỉ cần có đủ tài nguyên tu tiên, Vương gia có thể cuồn cuộn không ngừng bồi dưỡng ra Kim đan tu sĩ, có thể đem Linh mạch bậc hai tấn thăng lên bậc ba.Nói chuyện một hồi, Diệp Hải Đường lui xuống nghỉ ngơi, để lại Vương Hoa Phong“Lão tổ tông, ta khi nào mới có thể gặp được cha ta và mẹ ta?”Vương Hoa Phong thật cẩn thận hỏi.
Hắn năm tuổi đã bị đưa đến Nam Hải, tám năm không gặp được cha mẹ.
Thời điểm vừa tới Nam Hải, hắn vẫn là thực sự sợ hãi, cũng may tộc nhân Vương gia đối với hắn tương đối tốt, Vương Hoa Phong cũng từ từ yên ổn, nhưng hắn vẫn rất nhớ cha mẹ mình.Vương Trường Sinh gật gật đầu, vẻ mặt ôn hòa nói: “Ta đã phái người đưa bọn họ đến.
Hoa Phong về sau ngươi sẽ ở cùng một chỗ chúng ta.
Nơi này linh khí dư thừa, đối với tu luyện của ngươi rất có lợi.”Không có gì bất ngờ xảy ra, Vương Hoa Phong tiến vào Kim đan kỳ là chuyện ván đã đóng thuyền, vấn đề chỉ là thười gian.
Vương Mạnh Bân chính là một ví dụ.Vương Mạnh Bân chưa đến trăm tuổi đã liền tiến vào Kim đan kỳ, tốc độ tu luyện này, Vương gia có Diệp Hải Đường và Vương Mạnh Bân.Các Kim đan tu sĩ khác đều phải qua trăm tuổi mới có thể tiến vào Kim đan kỳ.
Vương Trường Sinh cũng không ngoại lệ, đủ có thể thấy được dị linh căn đáng sợ như nào.Đường gia ở Đông Hoang Du quốc có một vị tộc nhân thiên linh căn.
Thời gian bốn trăm năm, Đường gia ở thành thế lực tu tiên số một số hai ở Du quốc.
Vương gia có hai vị tu sĩ dị linh căn, chỉ cần bồi dưỡng thích đáng thì Vương gia cam đoan hưng thịnh.Vương Trường Sinh tự nhiên muốn dùng tâm bồi dưỡng bọn họ.
Vương Mạnh Bân đã muốn Kim đan, Vương Hoa Phong mới Luyện khí.
Vương Trường Sinh tính đem Vương Hoa Phong đi theo bên người , bồi dưỡng thật tốt một khoảng thời gian, tăng cường lòng trung thành của hắn đối với gia tộc.
Dù sao mẹ hắn cũng là đệ từ Đường gia ở Du quốc.
Nếu chỉ là luận về số lượng cao giai tu sĩ, thì Đường gia mạnh hơn so với Vương gia.
Dù sao Đường gia có Nguyên Anh tu sĩ, chẳng sợ vị Nguyên anh tu sĩ ở tông môn.“Vâng, Lão tổ tông.”Uông Như Yên hỏi một chút cuộc sống hằng ngày của Vương Hoa Phong, Vương Hoa Phong chi tiết trả lời.Thời gian sau một chén trà nhỏ, Vương Hoa Phong lui ra nghỉ ngơi.“Thêm một tộc nhân dị linh căn.
Phu quân, trời giúp Vương thị chúng ta.”Uông Như Yên cười nói, vẻ mặt có chút kích động.Vương Trường Sinh gật gật đầu nói: “Đúng vậy! Sau một khoảng thời gian không có sự tình gì, chúng ta quay về Đông Hoang một chuyến đi.
Nhiều năm nhưu vậy, đây là thời điểm chúng ta quay trở về tế bái một chút tộc nhân gặp nạn, ở lại trấn án một chút các tộc nhân các chi nhánh.”Năm đó ba cứ điểm của gia tộc bị tập kích, bọn họ lo lắng địch nhân ở trong tối, không dám trở về thăm.
Nhiều năm như vậy trôi qua, thì cũng là thời điểm trờ về vấn an một chút.
Nếu không ở thời điểm đánh sâu vào Nguyên anh kỳ, chuyện này khả năng sẽ trở thành tâm ma.Tộc nhân phân tán, lòng trung thành nhất định sẽ suy yếu, hai vị lão tổ tông hắn và Uông Như Yên lộ mặt, sẽ tăng thêm lòng trung thành của tộc nhân.“Đúng vật.
Nhiều năm như vậy, chúng ta nên quay trở về nhìn một chút, nhân tiện dẫn theo Hoa Phong đi theo.
Nhìn ra được, hắn rất nhớ cha mẹ hắn, hắn là một đứa nhỏ tốt.
Rời xa tám năm, hắn vẫn nhớ cha mẹ mình, nếu hắn trưởng thành hẳn lên, khẳng định sẽ phù hộ cho gia tộc.”Uông Như Yên tâm tư nhẵn nhụi, nàng vừa rồi hỏi Vương Hoa Phong để kiểm tra Vương Hoa Phong, xem thử hắn có hiếu tâm hay không.Nếu Vương Hoa Phong không có một chút quan tâm phụ mẫu của chính mình, thì loại người này chính là Bạch nhãn lang, có bồi dưỡng cũng vô dụng.Vương Hoa Phong quan tâm cha mẹ, hắn thậm chí còn hội họa bức vẽ cha mẹ, nhớ món ăn mà cha mẹ yêu thích.Vương Trường Sinh gật gật đầu, Uông Như Yên đề nghị thực có đạo lý.Nói chuyện phiếm vài câu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều bận rộn hẳn lên.
Vương Trường Sinh muốn vội vàng luyện chế pháp bảo phòng ngự bậc một, lưu chỉ độ kiếp, luyện chế nhiều món không hư hỏng.
Tài liệu thì Vương Thu Hồn đã góp nhặt không ít, Uông Như Yên luyện chế phù triện bậc ba, tồn nhập vào bảo khố gia tộc, lo trước khỏi họa.…Kim Thiền hải vực, trên một hoang đảo vô danh.Vương Thanh Sơn và Chu Vân Tiêu đang đứng trên một ngọn núi cao.
Sắc mặt Vương Thanh Sơn bình tĩnh còn Chu Vân Tiêu ánh mắt cuồng nhiệt.Trên trời có một đoàn mây trắng lớn, Tiêu Dao Kiếm Tôn cùng một thiếu phụ trung niên khuôn mặt đẹp đẽ đang ngồi ở trên đoàn mây trắng đó.“Diệp đạo hữu, nghe nói ngươi nơi nnơi tìm Thất tuyệt đao hoàng, ngươi đã tìm được hắn?”Thiếu phụ trung niên thản nhiên cười, thuận miệng hỏi.Tiêu Dao Kiếm Tôn lắc lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói: “Không có, hắn hành tung quỷ bí.
Đông Hoang, Nam Hải, Bắc Cương và Trung Nguyên đã tìm khắp, cũng chưa tìm được hành tung hắn.
Thời điểm lão phu rời khỏi tông môn, hắn hết lần này đến lần khác tìm tới cửa, cùng chưởng môn sư huynh đánh một hồi, đên khi lão phu chạy về tông môn, hắn đã đi mất.”.