Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1198: 1198: Đánh Tan Kẻ Địch 2





Bảy thanh phi kiếm màu xanh vừa quay tròn vừa chuyển.

Rất nhanh tụ lại với nhau, xoay tròn nhanh hẳn lên, biếnt hành một thanh sắc quang bàn thật lớn.Thanh quang chợt lóe, thanh sắc quang bàn xuyên thủng thân thể thanh sắc phong mãng.

Thân thể thanh sắc phong mãng bị nổ tung ra, từng cổ khí lưu cường đại khoách tán ra bốn phương tám hướng.Thanh sắc quang bàn phóng thẳng đến Trần Diễm.

Trong nháy mắt liền xuất hiện trước người Trần Diễm, nhưng cách hai người bọn họ mười trượng.Ánh lửa đại thịnh, lệnh kỳ màu đỏ nổi lên từng trận xích sắc hỏa lãng cuồn cuộn, mấy chục cổ xích sắc hỏa ãng hóa thành một xích sắc hỏa nha hình thể rất lớn, nhào tới.Thanh sắc quang bàn chợt ngừng lại, bộc phát ra vô số kiếm khí màu xanh trảm vỡ nát xích sắc hỏa nha.

Từng mảng lớn xích sắc hỏa nha tráo về hướng Trần Diễm và người nam thanh sam.

Vô số kiếm khí màu xanh xuyên qua xích sắc hỏa diểm, phóng thẳng về phía hai người bọn họ.Trần Diễm khẽ hừ một tiếng, vỗ tay về phía hư không.


Hồng quang chợt lóe, một xích sắc hỏa chưởng to mấy trượng đột nhiên hiện lên, đánh úp lại kiếm khí màu xanh vỡ nát.Thanh sắc vũ phiến trong tay thanh niên thanh sam nhẹ nhàng nhất phiến, cuồng phong gào thét.

Một bức thanh sắc phong tường đột xuất hiện trước người, đánh thanh sắc kiếm khí cuốn ra ngoài.Ngay sau đó, tiếng xé gió vang lớn, vô số thanh sắc kiếm khí từ bốn phương tám hướng bắn thẳng đến với tốc độ rất nhanh.Bảy thanh phi kiếm màu xanh vây quanh hai người bọn họ.

Mỗi một thanh phi kiếm màu xanh phát ra một trận kiếm minh thanh trong suốt, hô ứng lẫn nhau.

Đúng vậy đây là kiếm trận.Ánh mắt Trần Diễm chợt tàn khốc lóe lên.

Xích sắc phiên kỳ mặt cờ hào quang đại trướng.

Hai tiếng quạ đen kêu “Oa oa” vang lên, cùng vớ xích sắc phiên kỳ vung lên, tầng tầng xích sắc hỏa lãng thổi ra, vài xích sắc hỏa lãng cao chục trượng gào thét lên, hóa thành hỏa diễm đầy trời, đánh về phía bốn phương tám hướng.Thanh sắc vũ phiến trong tay thanh niên thanh sam đại phóng, tiếng xé gió hô vang lớn.

Một lốc xoáy màu xanh cao hơn mười trượng đột nhiên hiện lên, hay sau đó là cỗ lốc xoáy màu xanh thứ hai, rồi thứ ba, thứ bốn,…Mấy chục cỗ lốc xoáy màu xanh từ bốn phương tám hướng đánh tới với tốc độ rất nhanh.Oành đùng đùng!Tiếng gầm rú liên tiếp vang lên, chi chít kiếm khí màu xanh đem xích sắc hỏa diễm cùng lốc xoáy màu xanh bị đánh vỡ nát.

Từng đợt khí lưu cường đại nhanh chóng xẹt qua mặt biển, nước biển kịch liệt quay cuống, dâng lên đợt sóng biến cao chục trượng.Vương Thanh Sơn khóe miệng hơi nhếch lên, kiếm quyết biến đổi.

Bảy thanh phi kiếm màu xanh quang mang đại thịnh, từng cỗ cuồng phong đột nhiên hiện lên.Trần Diễm cùng người nam thanh sam chỉ thấy hoa mắt, chợt xuất hiện ở trên một thảo nguyên rộng mênh mông vô bờ, cuồng phong gào thét qua.“Xẹt xẹt” tiếng xé gió vang lớn, vô số kiếm khí màu xanh từ bốn phương tám hướng đánh úp lại, chém về phía hai người bọn họ.Sắc mặt hai người đại biến, vội vàng thi pháp ngăn cản.Bên kia Vương Thanh Linh sử dụng Băng phong mãng cùng thanh sắc cự mãng triền đấu.

Thanh sắc cự mãng rõ ràng không phải là đối thủ của Băng phong mãng.


Vô luận là tốc độc vẫn là thần thông, Băng phong mãng đều ổn áp thanh sắc cự mãng một đầu.Băng phong mãng là bản mạng linh thú củ Vương Thanh Linh.

Vương Thanh Linh và nó là quan hệ có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.Cái đuôi thật dài của Băng phong mãng chụp vào đầu của thanh sắc cự mãng.

Thanh sắc cự mãng nhất thời bị dội ngược ra ngoài, thân thể của nó không còn đứng vữn được nữa, Băng phong mãng liền đánh tới.Băng phong mãng há mồm thật to, một đạo quang màu trắng bay vụt ra, che kín bụng của thanh sắc cự mãng.

Nhất thười có thể thấy được bằng mắt thường bụng của thanh sắc cự mãng bị kết băng, tầng băng nhanh chóng lan tràn ra.Thiếu phụ váy xanh thấy vậy, ngọc dung biến đổi, vội vàng lấy ra ba thanh phi đao xanh mờ, phóng về phía Băng phong mãng, đồng thời ngọc thủ thanh quang đại phóng.

Mấy đạo thanh quang bắn ra, bắn thẳng đến Băng phong mãng.Vương Thanh Linh tự nhiên sẽ không bàng quan đứn nhìn.

Tay phải nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, một cái vòng tay màu xanh mờ mờ bay ra, mơ hồ hóa thành hơn trăm thanh quang, đánh về phía ba thanh phi đao màu xanh và mấy đạo thanh quang.Một trận kim thiết trầm đục giao kích, thiếu phụ váy xanh vẫn chưa có thể ngăn cản được Băn phong mãng.Cự mãng màu xanh gần nửa thân thể bị đóng băng, thân hình trở nên chậm chạp hẳn lên.

Băng phong mãng và nó đánh cùng một chỗ, trong miệng không ngừng phun ra từng đợt hàn khí màu trắn, đem đông lạnh thanh sắc cự mãng thành băng.


Băng phong mãng há mồm máu to, cắn vào đầu thanh sắc cự mãn, nhanh gọn nuốt lấy toàn bộ thanh sắc cự mãng.Thiếu phụ váy xanh nhìn thấy như vậy, đau lòng không thôi, liền muốn thi triển thủ đoạn khác công kích Băng phong mãng, thì một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên.Trần Diễm và người nam thanh sam bay về phía trời cao, vẻ mặt hai người đầy sợ hãi.

Cánh tay phải Trần Diễm không cánh mà bay, cánh tay trái người nam thanh sam cũng không cánh mà bay.Nếu Vương Thanh Sơn không thủ hạ lưu tình, thì bọn họ đã chết.

Nhưng Trần Diễm cũng không biết Vương Thanh Sơn thủ hạ lưu tình."Tôn sư muội, chạy mau."Hai người phi độn về phía trời cao, tốc độ rất nhanh.Thiếu phụ váy xanh đầu tiên là sửng sốt, vội vàng lấy ra một món Thanh sắc bạc sa, nầng nàng phi độn về hướng xam tốc độc cực nhanh.“Khốn kiếp, các ngươi như vậy liền chạy đi.”Vương Thanh Thiến mắng một tiếng, cũng hóa thành một đạo độn quang phá không mà đi.Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, một mảng lớn kiếm quang lớn hiện lên dưới chân, chở hắn phá không mà bay đi, truy đuổi người nam thanh sam.

Vương Thanh Linh nhảy lên lưng Băng phong mãng, truy kích thiếu phụ váy xanh.

Vương Thu Minh đuổi theo Vương Thanh thiến, nguyên bộ diễn trò..