Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1193: 1193: Hắc Viêm Cung 2





Tài nguyên tu tiên ở Nam Hải rất phong phú.

Nước phù sa không lưu người ngoài điền.

Mười đại tông môn ở Nam Hải tự nhiên sẽ không hy vọng người từ bên ngoài đến xâm chiếm tài nguyên bọn họ.

Ngoài ra, nếu thế lực ngoại lai ở Nam Hải khai cương khoách thổ, thực rất dễ dàng làm cho mười đại môn phái đại chiến.

Mười đại tông môn đều có rất nhiều phụ thuộc, đương nhiên sẽ không mặc kệ ngồi xem.


Một khi mười đại tông môn khai đánh, tương đướng với việc cấp cho Yêu tộc cơ hội.Mấy ngàn năm trước, chính là vì tu tiên giới Nam Hải đại loạn, các thế lực công phạt lẫn nhau, làm cho Yêu tộc quy mô xâm chiếm, Nhân tộc trả giá rất lớn mới có thể đánh lùi được tiến công của Yêu tộc.Đây là vết xe đổ, hậu nhân phải lấy đó mà làm gương.“Đây là mệnh lệnh của Đông Phương sư bá.

Nguyên nhân cụ thể thì ta cũng không hiểu biết, chúng ta chỉ cần để ý phụng mệnh làm việc là chính.

Bất quá ta có thể nói cho các ngươi, lúc này đây hành động, không chỉ Tứ Hải môn chúng ta và Thái Nhất tiên môn, giống nhưu Vạn Kiếm môn cũng sẽ dính vào.

Phục Giao chân nhân ở Vạn Thú đảo xông qua trấn tiên tháp đến tầng ba mươi sáu, chờ người này Kết Anh, Nam Hải liền không bình tĩnh.Lục Bân ý vị thâm trường nói, giọng điệu nghiêm khắc.Nghe được bốn chữ “Đông Phương sư bá”, tu sĩ Nguyên Anh ở đây thần sắc trở nên mười phân cung kính.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói: “Tuân lệnh Đông Phương sư bá.”Cùng một thười gian, Nhật Nguyệt cung chờ đại môn phái cũng đang có âm mưu gì đó.

Lượng lớn người tu tiên thường xuyên được điều động, một ít người tu tiên nhạy cảm ngửi được mùi chiến tranh, hoặc trốn ở địa phương an toàn, hoặc rời khỏi Nam Hải, hoặc tăng mạnh đề phòng.Hồng Nguyệt hải vực, Ngân Xà đảo.Phòng nghị sự, Vương Thu Hồng đang ở cùn Vương Minh Miểu nói cái gì đấy.Sau kkhi Vương Minh Miểu rời khỏi Huyền Thủy cung, liên hệ với gia tộc, rồi đi theo người của tình báo đường tới Hông Nguyệt hải vực.Hắn vạn lần không ngờ, ở Nam Hải gia tộc còn có khối địa bàn lướn như vậy, còn có nhiều tộc nhân, lớn hơn nữa gì hắn dự kiến.“Vinh Miểu, ngươi an tâm ở lại trên đảo.

Ta thỉnh cô cô bố trí cho ngươi trận pháp phòng ngự bậc ba.

Có trận pháp phòng ngự bậc ba, tỷ lệ ngươi tiến vào Kim Đan kỳ sẽ lớn hơn một chút.

Nếu không chỉ dựa vào vài món pháp khí, ngươi có thể sẽ không kháng cự nổi lôi kiếp.”Vương Thu Hồng lời nói đầy thấm thía, ánh mắt nhìn về phía Vương Minh Miểu đầy tán thưởng.Vương Minh Miểu nếu là tiến vào Kim đan kỳ, thì thực lực gia tộc sẽ càng mạnh.“Vâng, gia chủ.”Vương Minh Miểu không cần nghĩ ngợi, liền đáp ứng xuống, trong lòng khinh thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Về đến gia tộc cảm giác chính là an toàn.Vân Hải tông, trong một gian mật thất.Vương Thanh Thiến ngồi xếp bằn trên bồ đoàn, trước người có một khối Khôi lỗi thú hình thể rất lớn, bốn phía phân tán lượng lớn tài liệu luyện khí.“Rốt cuộc cũng luyện chế thành công.”Vương Thanh Thiến sắc mặt lộ vẻ vui mừng, lẩm bẩm.Nàng trước mắt đang là Kim đan tầng ba.


Mấy năm nay, nàng vẫn là cùng Tử Nguyệt tiên tử học tập luyện chế Khôi lỗi thú bậc ba.

Tử Nguyệt tiên tử mười phần dụng tâm dạy nàng, Vương Thanh Thiến tiến bộ rất nhanh, nàng đã có thể tự mình luyện chế ra Khôi lỗi thú bậc ba.Trừ lần đó ra, trình độ luyện khí cuta nàng cũng được đề cao.Luyện khí quả thật lãng phí thời gian, nhưng nắm giữ được một môn kỹ nghệ, tiên đồ dễ dàng một chút.Vương Thanh Thiến bấm niệm pháp quyết, một trận tiếng vang của cơ quan vang lên.

Hình thể khôi lỗi thú hóa thành một viên cầu kim loại ánh vàng rực rỡ, bên mặt ngoài trải rộng huyền ảo phù văn, bay vào rồi biến mất trong ống tay áo của nàng.Cổ tay nàng nhoáng lên một cái, mấy trăm con Ban viêm trùng bay ra, miệng lớn cắn những phế liệu luyện khí kia.Chịu ảnh hưởng của Vương Thanh Linh, Vương Thanh Thiến cũng chăn nuôi không ít Kim ban viêm trùng.

Kim ban viêm trùng thích ăn Kim chúc khoáng thạch, phế liệu của luyện khí.

Vương Thanh Thiến mỗi lần luyện chế còn thừa phế liệu, hoặc là tài liệu bị hỏng, đều là lấy cho Kim ban viêm trùng dùng ăn, tận dụng phế vật.Một trần tiếng kèn trầm thấp vang lên, Vương Thanh Thiến lấy ra một quả ốc biển màu lam lớn bằng bàn tay, đánh vào một đạo pháp quyết.

Rất nhanh, một thanh âm người nam chợt vang lên: “Triệu sư thúc, Hắc Viêm cung tiền bối tới chơi, người xem có muốn cho bọn họ tiến vào không?”Dưới sự phối hợp của Diệp Tân, tu sĩ Vương gia khống chế đại bộ phận trọng điểm của Vân Hải tông.

Năm kia Diệp Tân bày ra một tràng nhằm vào hành động của Vương gia, làm cho Vân Hải tông tổnt hất đệ tử nghiêm trọng, bị triệt điệu chức chưởng môn, do Triệu Thiên Vân đảm nhiệm chức chưởng môn.Triệu Thiên Vân, tên thật là Vương Thiên Vân, hậu nhân của Vương Trường Dương, là Trúc cơ tầng bảy.Lúc Vân Hải tông và Vương gia có nhiều xung đột bên trong, Vương Thiên Vân nhiều lần lập công, hắn bên ngoài là người thật thà bình dị gần gũi, được đa số đệ tử Vân Hải tông tán thành.


Diệp Tân bị phế, Tử Nguyệt tiên tử ra mặt, lập Vương Thiên Vân làm chưởng môn.Diệp Tân có vẻ thức thời, vì để danh chính ngôn thuận từ nhiệm chức chưởng môn.

Vài năm nay hắn đã nạp không ít thê thiếp, dùng người không khách quan, đại đa số đệ tử Vân Hải tông bất mãn.

Hành động này của hắn cũng là do Tử Nguyệt tiên tử bày mưu đặt kế.

Loại bỏ một đám đệ tử không nghe lời, thuận tiện để Diệp Tân từ chức chưởng môn, để cho Vương Thiên Vân tiếp quản.Bên ngoài Vân Hải tông có hai Kim đan tu sĩ, lần lượt là Tử Nguyệt tiên tử và Vương Thanh Thiến.

Các nàng tự xưng là họ Triệu, chỉ có rất ít người biết được thân phận thật của nàng..