Cuồng phong gào thét, vô số hạt cát màu vàng ị cuốn lên trời cao.
Hoá thành một khối cự thạch màu vàng, đổ ập về hướng ba người Minh Thuỷ thượng nhân.Khí tức Vương Trường Sinh tăng vọt, khí tức Uông Như Yên uể oải xuống, bọn họ đều tự ăn vào một giọt linh nhũ ngàn năm.Sơn hải châu dù gì cũng là pháp bảo mà Nguyên Anh tu sĩ sử dụng, còn là một bộ pháp bảo đầy đủ.
Ba khoả Sơn hải châu có thể bày ra trận pháp, uy lực Kim Đan tu sĩ không thể ngăn cản.
Hơn nữa Mộc yêu, Sư lân thú, Bích nhãn hàn tàm,..những linh thú này phối hợp công kích.
Ba người Minh Thuỷ thượng nhân có chút cố hết sức.Oành đùng đùng!Các loại linh quang pháp thuật giao kích cùng nhau, khí lưu cuồn cuộn.Trên đỉnh đầu Thiên Âm tiên tử có một gợn sóng, một cự chưởng màu lam dài năm trượng hiện ra.
Nhanh chóng chụp về phía Thiên Âm tiên tử.Nàng muốn tránh đi, lại vang lên một tiếng rống quái dị đến cực điểm, Thiên Âm tiên tử chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, không thể vận dụng pháp lực.
Cự chưởng màu lam nhanh chóng chụp được nàng, Thiên Âm tiên tử biến thành nhiều điểm linh quang biến mất không thấy.Cứ như vậy, Vương Trường Sinh khống chế ba khoả Sơn hải châu.
Uông Như Yên khống chế Sư lân thú và Bích nhãn hàn tàm.
Minh Thuỷ thượng nhân và Thanh Dương ma quân một bên ứng phó công kích của trận pháp, một bên ứng phó ba con linh thú bậc ba.
Càng phiền toái hơn là Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thỉnh thoảng lại đánh lén, làm cho bọn họ khó lòng phòng bị.Một chén trà nhỏ thời gian trôi qua, vô số hạt cát màu vàng bao vây Minh Thuỷ thượng nhân và Thanh Dương ma quân thành cái bánh chưng.
Ba khoả Sơn hải châu cỡ lớn từ trên trời giáng xuống, đập Minh Thuỷ thượng nhân và Thanh Dương ma quân thành thịt nát.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc ngàn màu vàng, trên mỗi ngọc bàn đều có một món bảo vật.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ lần này có thể vượt được ải, chủ yếu nhờ vào Trấn hải viên và ba khoả Sơn hải châu.
Ba khoả Sơn hải châu có thể bày ra hai loại trận pháp thuộc tính khí hậu.
Trấn hải viên thân có huyết mạch của Sơn nhạc cự viên, thần thông phi phàm.
Nếu không, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chưa chắc có thể vượt được ải này.Bọn họ đưa mắt nhìn về phía ngọc bàn, có chút tâm động, sắc mặt lộ vẻ do dự.Trên ngọc bàn có pháp bảo bậc hai, linh dược ngàn năm, phù triện bậc bốn, trận pháp bậc bốn,…cũng có không ít kết anh linh vật.Lần này bọn họ tiến vào Trấn tiên tháp, kỳ vọng lớn nhất chính là đạt được một phần kết anh linh vật.“Phu quân, chúng ta lại vượt thêm một ải đi! Nếu không thì lấy kết anh linh vật cũng được.”Uông Như Yên gật gật đầu, Trấn tiên tháp có ba mươi sáu tầng.
Bọn họ chỉ là Kim Đan tầng bảy, có thể xông qua tầng thứ ba mươi bốn đã là không tồi rồi.“Chúng ta tiếp tục vượt ải.”Tầng thứ ba mươi bốn, đối thủ của bọn họ là Thất Tuyệt đao hoàng, Trấn Hải thượng nhận và Vạn Cốt chân nhân.Bọn họ không dám sơ ý, thả ra linh thú linh trùng, thi pháp công kích phía đối diện.Trường đao trong tay Thất Tuyệt đao hoàng hung hăng bổ xuống, bắn ra một đạo đao khí màu vàng dài hơn mười trượng.
Trấn Hải thượng nhân tay phải vỗ một chưởng vào hư không.
Đỉnh đầu Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xuất hiện một cự chưởng được bao phủ bởi lượng lớn hồ quang màu lam, nhanh chóng chụp về phía hai người.
Vạn Cốt chân nhân lấy ra cốt thi cả vật thể được hắc khí quấn quanh.
Cốt thi cầm trong tay một thanh cốt đao màu trắng, công kích về phía Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.Vương Trường Sinh vội vàng lấy ra ba khoả Sơn Hải châu, thả ra trừng trùng thuỷ mạc ngăn cản công kích của ba người Thất tuyệt đao hoàng.Trong lúc nhất thời, tiếng gầm rú vang lên không ngừng, phong vân xoay chuyển, khí lưu cuồn cuộn.…Bên ngoài Trấn tiên tháp, ánh mắt Vương Hữu Du nhìn chằm chằm về tầng thứ ba mươi sáu.Công Tôn Ưởng thông qua được tầng thuwsba mươi sáu, không biết vị tu sĩ thứ hai có thể xông qua được hay không.Tại tầng thứ ba mươi sáu, quang mang đột nhiên tối xuống, giữa hư không chợt sáng lên một đạo ánh sáng bạc.
Một bóng người từ trong hư không ngã ra, chính là Hàn Thiên Tuyền.Khí tức hắn uể oải, sắc mặt tái nhợt, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ.Bản mạng phi kiếm của hắn bị huỷ hai thanh, nếu không có tu sĩ Nguyên Anh của Thái Nhất tiên môn thi triển hộ thân đại pháp, hắn chỉ sợ là đã chết rồi.Tu sĩ Nguyên Anh thi triển hộ thân đại pháp, tiêu diệt giao long tầng thứ ba mươi sáy.
Đây là phạm quy, khôi lỗi thủ tháp ném Hàn Thiên Tuyền ra ngoài, Hàn Thiên Tuyền cái gì cũng không đạt được.Phạm quy sẽ bị khôi lỗi thủ pháp trục xuất.
Nếu không Nguyên Anh tu sĩ thi triển pháp thuật lên người Kim Đan tu sĩ, xông qua được tầng ba mươi sáu không phải là vấn đề gì lớn.Một lão giả áo bào xanh từ xa xa bay tới, đứng ở trước mặt Hàn Thiên Tuyền.“Lưu sư thúc, đệ tử vô năng.”Lão giả áo bào xanh ngón tay bắn ra một viên thuốc màu xanh, nhập vào miệng Hàn Thiên Tuyền.“Đừng nói lời thừa thãi nữa, vượt được ải Trấn tiên tháp đối với ngươi là chuyện tốt.
Ngươi có thể xông qua được ba mươi lăm tầng, đánh bại Tứ Quý tổ sư Kim Đan kỳ đã là không tệ rồi.
Nhớ kỹ, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.”“Ồ, lại có người vượt đến ải tầng thứ ba mươi sáu.”Hàn Thiên Tuyền vừa xoay người thì thấy tầng thứ ba mươi sáu lại sáng lên, trên mặt hắn lộ ra thần sắc hứng thú.Tầng thứ ba mươi sáu, Tống Thiên Dương và Mộc Nguyệt Hoa sắc mặt tái nhợt.
Đối thủ của bọn họ là Vạn Thú chân nhân, Thanh Long chân nhân và Thiên Diễm đao thánh.
Ba người này đều là đại tu sĩ tiếng tăm lừng lẫy hơn vạn năm trước.
Đương nhiên, bọn họ đều chỉ là huyễn ảnh..