Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1173: 1173: Khó Khăn Gia Tăng Mãnh Liệt 2





Nàng chọn ba món luyện khí tài liệu bậc bốn, sau đó bị truyền tống ra ngoài Trấn tiên tháp.Nàng chân trước vừa rời khỏi, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã xuất hiện ở đây.Khí tức của bọn họ có chút uể oải, sắc mặt có chút tái nhợt.

Vọi vàng ăn vào một giọt linh nhũ ngàn năm, sắc mặt nhanh chóng khôi phục hồng nhuận.Hư không dao động cùng nhau, mười hai con Khôi lỗi thú bậc ba khác nhau đồng thời xuất hiện, khó khăn gấp ba lần Tử Nguyệt tiên tử.Khôi lỗi thú bậc ba vừa xuất hiện, lập tức phóng thích pháp thuật, công kích Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.Vương Trường Sinh không dám chậm trễ, vội vàng lấy ba ba khoả Sơn hải châu.

Thả ra trùng trùng thuỷ mạc, che chắn trước người.Bên ngoài thân Uông Như Yên và Vương Trường Sinh sáng lên một trận lam quang chói mắt.

Khí tức của Uông Như Yên tăng vọt, khí tức của Vương Trường Sinh nhanh chóng uể oải xuống.Một tiếng cầm trầm thấp vang lên, một mảng lớn âm ba vô hình được thổi quét ra.Âm ba xẹt qua ba con Khôi lỗi thú, Khôi lỗi thú không tổn hao gì, nhưng trung tâm linh thạch đã bị đánh vỡ vụn.

Ba con khôi lỗi thú không thể tiếp tục nhúc nhích.Bảy con khôi lỗi thú đánh từ trên cao xuống, tốc độ rất nhanh.

Hai xà hình khôi lỗi từ mặt đất đánh tới.Trong hư không chợt sáng lên vô số lam quang, hoá thành một con sông chảy xiết.


Vô số xúc tua thô to màu lam bay ra, đánh về phía chín con Khôi lỗi thú bậc ba.Vương Trường Sinh thả ra Trấn hải viên và Thôn kim nghĩ.

Trấn hải viên thả ra từng đạo lôi điện thô to, bổ về phía chín con khôi lỗi thú.

Thôn kim nghĩ dẫn dắt mấy ngàn con Thôn kim nghĩ khác, cũng công kích về phía đám khôi lỗi thú.Uông Như Yên thả ra Bích nhãn hàn tàm và Sư lân thú.

Một con phun ra hàn khí màu trắng, một con phun ra hoả diễm màu đỏ.Hai ngươi vượt ải khó khân nhân lên gấp ba lần, bọn họ phải toàn lực ứng phó.Oành đùng đùng!Một trận gầm rú đinh tai nhức óc vang lên.Một lớp màn thuỷ mạc màu lam dày đặc che kín Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, chín con Khôi lỗi thú không thể đánh tan lớp thuỷ mạc.Bốn con linh thú bậc ba, hon nữa có Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Chín con tâm giai Khôi lỗi thú không có người điều khiển, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.

Một con Khôi lỗi thú bậc ba từ trên cao rơi xuống, nằm trên mặt đất.Nử khắc đồng hồ sau, ba khoả Sơn hải châu thật lớn đập hai con khôi lỗi thành nhiều mảnh.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, trên mỗi ngọc bàn đều có một món bảo vật.Vương TRường Sinh và Uông Như Yên đưa mắt nhìn nhau một cái, cho nhau một gái gật đầu.“Chúng ta tiếp tục vượt ải.”Tầng thứ ba mươi mốt, đối thủ của bọn họ là một thanh niên áo vàng có một chiếc sừng màu vàng ở đầu, một thiếu phụ quần trắng có đôi cánh trắng sau lưng và bốn con thượng phẩm yêu thú bậc ba.Thanh niên áo vàng và thiếu phụ quần trắng đều có tu vi Kim Đan tầng bảy, hơn nữa còn có bốn con thượng phẩm yêu thú bậc ba.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có cảm giác áp lực rất lớn.Vương Trường Sinh lấy ra ba khảo Sơn hải châu, vô số lam quang mạnh mẽ xuất hiện.

Hoá thành một con sông chảy xiết, bảo vệ bọn họ ở bên trong.Nước sông vòng quanh Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, rất nhanh xoay tròn, cường đại khí lưu cuốn lấy lượng lớn bụi đất.…Tầng thứ ba mươi bốn, ba người nam áo đỏ có ngũ quan giống hệt nhau, trên quần áo bọn họ đều có hoa văn một con quạ màu đỏ.Một trong mười đại thế gia Nam Hải, Hoả Nha đảo Trầm gia, Trầm thị tam kiệt.

Mỗi người đều có tu vi Kim Đan tầng bảy.Đối thủ của bọn họ là sau tu sĩ tu vi Kim Đan tầng bảy trở lên.

Có cấ Thất Tuyệt đao hoàng và Trấn Hải thượng nhân ở bên trong.


Hai người liên tủ vượt ải khó khăn gấp ba, ba người liên thủ vượt ải, khó khăn gấp sáu.Thất Tuyệt đao hoàng không ngừng bổ ra từng đạo đao khí màu vàng.

Trấn Hải thượng nhân tay vỗ về hướng hư không, bay ra một cự chưởng màu lam dài mấy trượng.

Những người còn lại cũng bắt đầu thi triển thuật pháp để công kích.Oành đùng đùng!Tiếng gầm rú liên tiếp vang lên, khí lưu cuồn cuộn.Người khác không nói, chỉ mỗi Thất Tuyệt đao hoang đã đủ để bọn họ hao tâm tổn sức.

Đừng nói là còn có tới năm Kim Đan tu sĩ.

Tổng cộng huyễn hoá sáu đao hư ảnh, đều vượt được tầng ba mươi bốn, thực lực người thường khó có thể sáng bằng.Không đến năm hô hấp, cùng với ba tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Trầm thị tam kiệt bị linh quang pháp thuật đủ màu sắc bao phủ, đi đời nhà ma.Kim quang chợt loé lên, hiện ra bòng người của nữ đồng váy kim sắc.“Hừ, ngu xuẩn, hiểu được hợp kích thuật thô thiển, liền dám liên thử vượt ải.

Thực sự nghĩ đến việc vào Trấn tiên tháp lấy bảo vật, vượt ải nhân số càng nhiều thì khó khăn càng cao.

Nhưng nếu vượt qua được, bảo vật sẽ càng trân quý.


Tiếc là các ngươi không có thực lực này, làm người nên biết thực lực của mình ở đâu.”Nữ đồng váy kim sắc lấy đi tài vật trên người ba người, sau đó hoá thành nhiều điểm kim quang, biến mất không thấy....Tầng thứ ba mươi sáu, một con không tước màu đỏ có hình thể thật lớn đang tranh đấu cùng một con giao long màu xanh.

Giao long màu xanh da thô thịt dày, không trước màu dỏ thân hình lại linh hoạt, không ai làm gì được ai.Khổng tước màu đỏ thi triển hai cánh, toàn bộ linh vũ dựng thẳng lên.

Bên ngoài thân nở rộ ra hồng quang chói mắt, cuồng phong thét gào.

Một đạo phong trụ thô to màu đỏ phóng lên cao, cuốn lấy giao long màu xanh vào bên trong.

Cường đại phong nhân nhanh chóng xẹt qua thân thân thể giao long màu xanh, truyền đến từng trận âm thành bùm bùm trầm đục..