Thanh niên thanh sam chính là hư ảnh của Tứ Quý kiếm tôn, Kim Đan tầng chín.“Hạ lôi.”Cùng với tiếng nói của thanh niên thanh sam, mây đen dày đặc, sấm chớp mãnh liệt.
Một đoàn mây đen thật lớn chợt xuất hiện ở trên đỉnh đầu khổng tước màu đỏ.
Bay ra một tia chớp màu bạc, bổ về phía khổng tước màu đỏ.Cùng lúc đó, một thanh phi kiếm màu bạc hào quang đại trướng, bay ra một mảng lớn kiếm khí màu bạc, bổ về phía khổng tước màu đỏ.Khổng tước màu đỏ nở rộ ra một mảng lớn ánh sáng mờ màu đỏ, rồi chợt biến mất không thấy.Ngay sau đó, nó chợt xuất hiện ở phía sau thanh niên thanh sam.Khổng tước màu đỏ há mồm phun ra một mảng lớn hoả diễm ngũ sắc, đánh về hướng thanh niên thanh sam.Vô số phi kiếm bốn màu từ trên người thanh niên thanh sam bay ra, đánh về hướng khổng tước màu đỏ.Oành đùng đùng!Khổng tước màu đỏ bay ngược ra ngoài, ngoài thân tràn đầy vết thương.
Thanh niên thanh sam cũng bị hoả diễm ngũ sắc bao phủ.Hồng quang chợt loé, khổng tước màu đỏ hoá thành Công Tôn Ưởng mà một con khổng tước màu đỏ có hình thể thật lớn.
Quần áo trên người Công Tôn Ưởng rách tung toá, huyết chảy không ngừng.
Lông của khổng tước màu đỏ rơi xuống không ít, bày ra một bộ dáng không thể khinh nhờn.Vì vượt ải tầng thứ ba mươi lăm, ba con thượng phẩm bậc ba linh thú của Công Tôn Ưởng đêu đã chết.
Con khổng tước màu đỏ này là bản mạng linh cầm của hắn Ngũ sắc viêm tước, có được một tia huyết mạch của Ngũ sắc khổng tước.Nếu hắn không có thân thể cụ bách thú, Vạn thú đảo cũng sẽ không mang Ngũ sắc viêm tước cho hắn làm linh cầm bản mạng.Hộ tông linh cầm của Vạn thú đảo, chính là thượng phẩm bậc bốn Ngũ sắc viêm tước.Phụ cân sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, mỗi một ngọc bàn đều có một món bảo vật.Công Tôn Ưởng lộ vẻ mặt suy nghĩ, hắn có thể thông qua tầng thứ ba mươi lăm, đã chết mất ba con thượng phẩm yêu thú bậc ba.
Lại tiếp tục vượt ải, có khả năng sẽ hải bỏ mạng tại đây....Lời đồn tầng ba mươi sáu có thông thiên linh bảo, hắn hiện tại đã xông qua được tầng thứ ba mươi lăm.
Như vậy rời đi cũng thật đáng tiếc.
Quan trọng hơn là trên người hắn vẫn còn linh phù bậc bốn và một bộ trận kỳ bậc bốn.
Tổ sư gia của Vạn thú đảo Vạn Thú chân nhân có thể xông qua ba mươi sáu tầng.
Về phần Vạn Thú chân nhân lấy đi cái gì, Vạn Thú chân nhân cũng không có nói cho bất kì kẻ nào.Vạn Thú chân nhân xông qua ba mươi sáu tầng không bao lâu thì tiến vào Nguyên Anh kỳ.
Chưa dùng đến trăm năm thời gian, đã có thể uy danh hiển hách tại Nam Hải, đồng thời dẫn dắt Vạn thú đảo huy hoàng đi lên.Sóng sau đè sóng trước, hắn thân là trọng điểm bồi dưỡng của Van thú đảo, đương nhiên muốn siêu việt hơn tổ sư gia.Công Tôn Ưởng hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Ta tiếp tục vượt ải.”Cảnh tượng trước mắt đột nhiên trở nên mơ hồ, hắn chợt xuất hiện ở trên một mảng bình nguyên rộng lớn.
Một tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc vang lên.
Một con giao long màu xanh dài hơn năm mươi trượng từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Công Tôn Ưởng.“Nguyên Anh kỳ linh thú!”Công Tôn Ưởng sợ tới mức hồn bay ra ngoài, vội vàng thả ra bản mạng linh cầm Ngũ sắc viêm tước.
Người tước hợp nhất, khí tức của Ngũ sắc viêm tước đạt tới tiêu chuẩn bậc bốn.
Đương nhiên, chỉ là khí tức đạt tới tiêu chuẩn bậc bốn, cùng thần thông của viêm tước bậc bốn chân chính vẫn có chênh lệch nhất định.Giao long màu xanh và Ngũ sắc viêm tước quấn lại một chỗ, hai mũi nhọn xanh đỏ không ngừng giao kích, bộc phát ra một cỗ khí lưu cường đại.…Tầng thứ ba mươi, Tử Nguyệt tiên tử khống chế ba con Khôi lỗi thú bậc ba, điên cuồng công kích hai cô gái trẻ tuổi có ngũ quan giống nhau như đúc.Thứ được huyễn hoá ra của mỗi một tầng đều không cố định, một người vượt ải có thể chạm trán Khôi lỗi thú.
Người khác vượt ải chưa chắc sẽ gặp Khôi lỗi thú.
Nếu có nhiều tu sĩ đã vượt qua cửa ải này , khôi lỗi thủ tháp sẽ tăng thêm độ khó cho cửa ải.Nàng một bên khống chế ba con Khôi lỗi thú bậc ba đối địch, một bên thi triển Tử Nguyệt huyền quang, đánh lén hai cô gái.Hai cô gái là âm tu hiếm thấy, một người cầm trong tay sáo ngọc màu xanh, một người cầm trong tay tỳ bà màu lam.“Bạo!”Cùng với tiếng nói của Tử Nguyệt tiên tử, một con Khôi lỗi thú bậc ba đột nhiên bao liệt nổ.
Cường đại khí lưu che kín hai cố gái.
Nhân cơ hội này, đỉnh đầu nàng xuất hiện vô số tử quang.
Hoá thành một mặt gương màu tím, định trụ một cô gái trẻ.
Ba con khôi lỗi thú ùa lên công kích.Một tiếng hét thảm vang lên, cô gái này ngã vào bên trong vũng máu.Đồng bạn vừa chết, cô gái còn lại không kiên trì thêm được bao lâu, cũng bị Tử Nguyệt tiên tử chém giết.Phụ cận sáng lên một trận kim quang, hiện ra mấy chục ngọc bàn màu vàng, mỗi một ngọc bàn đều có một món bảo vật.Tử Nguyệt tiên tử thở phào nhẹ nhõm một hơi, nàng đã có hai phần linh vật kết anh.
Lúc này vào tháp vượt ải, chỉ là muốn có được một món pháp bảo chống đỡ lôi kiếp của Nguyên Anh kỳ.
Nàng vượt được đến ải tầng thứ ba mươi, Khôi lỗi thú bậc ba đã hỏng ba con.
Nếu tiếp tục vượt ải, nguy hiểm quá lớn, lại không cần thiết phải vậy.Nàng nhìn về phía ngọc bàn màu vàng cách đó không xa, nhíu mày.
Không có pháp bảo phòng ngự bậc hai.Nàng biết thực lực bản thân không mạnh, chỉ thắng ở nhiều Khôi lỗi thú.
Nếu tiếp tục vượt ải chỉ sợ sẽ chết ở chỗ này.“Quên đi, không có pháp bảo phòng ngự bậc hai, vậy luyện chế ra vài món pháp bảo phòng ngự bậc một vậy.”Tử Nguyệt tiên tử trên lưng có huyết hải thâm thù.
Nhất mạch của nàng chỉ còn lại mỗi một mình nàng, nàng tuyệt đối không thể chết ở chỗ này.
Nàng còn muốn vì cha mẹ báo thù..