“Có chút phiền phức là, Thiên nguyệt kim liên sinh trưởng ở hòn đảo nhỏ ở Tuyệt Linh hải vực, nơi có cấm chế trùng trùng.
Phiền toái nhất là, Tuyệt Linh hải vực khả năng lớn sẽ xuất hiện Tuyệt linh khí.”Nói xong, Nghiễm Đông Nhân sắc mặt ngưng trọng.Tuyệt Linh hải vực là một trong bảy đại hung địa ở Nam Hải, nghe nói là một chỗ chiến trường thượng cổ.
Tuyệt Linh hải vực so với Vạn Quỷ hải vực còn nguy hiểm hơn.Tuyệt Linh hải vực là một mảng không gian không có thiên địa linh khí.
Tại một mảng hải vực hoạt động, muốn khôi phục pháp lực, chỉ cần dựa vào linh thạch cùng đan dược, thần thức nhất định bị ảnh hưởng.
Ở Tuyệt Linh hải vực, thể tu đã muốn bị ảnh hưởng một ít.
Tuyệt Linh hải vực sở dĩ là một trong bảy đại hung địa Nam Hải, chủ yếu là Tuyệt linh khí.Tuyệt Linh hải vực thỉnh thoảng xuất hiện Tuyệt linh khí, bao trùm phạm vi lớn nhỏ không đều, thời gian cũng không giống, địa điểm xuất hiện cũng không giống.Vận khí tốt, Tuyệt linh khí phạm vi bao trùm gần một trượng, thời gian vài canh giờ.
Nếu vận khí không tốt, Tuyệt linh khí có thể bao trùm nửa hải vực, thời gian đến mấy trăm năm, Tuyệt Linh hải vực lại có yêu thú.Một khi bị Tuyệt linh khí vây khốn, người tu tiên không thể vận dụng pháp lực, không khác gì phàm nhân.
Yêu thú đầu là dựa vào người vật lộn, chúng nó không chịu ảnh hưởng.Hơn năm trăm năm trước, mấy vị tu sĩ Nguyên Anh ở Nam Hải thọ nguyên không nhiều lắm, đi vào Tuyệt Linh hải vực, đụng tới Tuyệt Linh khí đại bùng nổ, Tuyệt Linh khí bao trùm hơn nửa cải hải vực.
Thời gian kéo dài đến trăm năm, đến khi Tuyệt linh khí tán đi, hảo bằng hữu Nguyên Anh tu sĩ đi tìm bọn họ, ngay cả thi cốt đều không thấy."Tuyệt Linh Hải vực?"Vương Trường Sinh chau mày, vạn quỷ hải vực vô cùng hung hiểm, hắn ít nhất có thể vận dụng pháp lực.
Nếu là vận khí không tốt, đụng phải Tuyệt linh khí đại bùng nổ, vậy thì phiền toái rồi.Bị Tuyệt linh khí che kín, không thể vận dụng pháp lực, không khác gì phàm nhân.Cơ duyên tồn tại cùng với nguy hiểm, lấy việc có lợi còn có hại.“Quảng đạo hữu, vì sao ngươi tới tìm ta?”Vương Trường Sinh nhíu mày hỏi, Nghiễm Đông Nhân Kim đan đã được nhiều năm, khẳng định có bằng hữu, không có khả năng vì cơ duyên gì mà tìm kiếm Vương Trường Sinh.“Tuyệt Linh hải vực đối với thể tu có ảnh hưởng rất ít.
Vương đạo hữu ngươi là pháp thể song tu, tìm ngươi đi cùng có được phần thắng hơn một chút.
Ngoài ra, Thiên nguyệt kim liên có Yêu thú bậc bốn thủ hộ.
Nói thật, không phải là do lão phu phát hiện được Thiên nguyệt kim liên, là một vị hảo bằng hữu của lão phu phát hiện, lão phu muốn mời ngươi.
Tổng cộng có mười hai viên hạt sen, hắn bên kia có bốn người, hơn nữa chúng ta có bảy người, mỗi người có thể được một phần hạt sen.
Nguy hiểm khẳng định là có, nhưng không phải rất lớn.”Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ tu luyện đồng tâm thuật, không cần mở miệng cũng biết được suy nghĩ của đối phương.Vương Trường Sinh trước khi thành Nguyên Anh, tu sĩ Nguyên Anh mới có quyền được nói.
Kết Anh linh vật nắm, giữ thế lực lớn trong tay, không dễ dàng truyền ra ngoài.
Muốn từ trên tay thế lực lớn có được Kết Anh linh vật, khó khăn rất cao, còn lo lắng giết người đoạt bảo.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kém nhau một tầng.
Vương Trường Sinh đã có hai phần Kết anh linh vật, còn về việc linh bảo.
Uông Như Yên một phàn Kết anh linh vật cũng không có.Sau khi Uông Như Yên gả cho VươngTrường Sinh, cùng Vương Trường Sinh và Vương gia trải qua nhiều năm, lúc trước vì trả nợ cho Vương Trường Sinh, phải về nhà mẹ đẻ vay tiền.
Vương Trường Sinh tự nhiên có thể sẽ không bạc đãi Uông Như Yên.Uông Như Yên không tính đi tới Tuyệt Linh hải vực, dù sao bọn họ vẫn còn trẻ, chủ yếu là Tuyệt Linh hải vực nguy hiểm quá mức, một khi Tuyệt linh khí đại bùng nổ, thì bọn họ gặp phiền toái rồi.“Việc này không vội, các ngươi có thể thương lượng.
Ngày mai trả lời cho lão phu cũng không muộn.”Nghiễm Đông Nhân thấy cảnh này, thức thời đúng dậy cáo từ.“Phu nhân, đây là cơ hội hiếm có, ta nghĩ chúng ta nên đi một chuyến đi.
Qua thôn này đã không còn điếm, ai biết được từ nay về sau, ta có Kim anh linh vật, nàng còn không có, làm hai viên hạt sen cũng không tệ.”Vương Trường Sinh nắm bàn tay phải Uông Như Yên, khuyên bảo.Uông Như Yên khinh thở dài một hơi, gật gật đầu nói: “Nếu phu quân tâm ý đã quyết, vậy chúng ta liền đi một chuyến đi.”Ngày thứ hai, Vương Trường Sinh liên hệ với Nghiễm Đông Nhân, đáp ứng trước, sắc mặt Nghiễm Đông Nhân lộ vẻ vui mừng.“Tốt rồi.
Vương đạo hữu, có các ngươi gia nhập, nắm chắc phần lớ n không ít, chúng ta nhanh lên đường.”Ba người Nghiễm Đông Nhân, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rời khỏi Linh miết phường thị, bay lên trời cao....Hồng Nguyệt hải vực, Ngân Xà đảo.Trong một gian mật thất, Vương Thanh Linh ngồi xếp bằng trên bồ đòa, vẻ mặt có chút kích động.
Ở trước người nang có một con giun màu vàng dài đến hai thước.Con giun màu vàng bên ngoài thân trải đầy vảy màu vàng, trên đầu có một đôi long giác màu vàng.
Nó không có mắt, có một cái miệng nhỏ, miệng có hàng loạt răng sắc bén nhọn.“Long khâu, không nghĩ tới loại này là linh trùng.
Lần này đã tìm thấy bải vật.”Vương Thanh Linh lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vui mừng.Diệp Hải Đường trước khi phát hiện được một chỗ động phủ cổ tu sĩ.
Có được mấy quả trùng trứng.
Vương Thanh Linh mất mấy năm thời gian, chính là không thể ấp trứng.
Sau khi từ Vạn Thú đảo lấy linh dịch về, vẫn là không ấp được trứng.
Đám người Vương Qúy Quân từ bên trong bí cảnh lấy được không ít linh vật, Vương Thanh Linh dùng yêu đan bậc ba cùng vài loại linh dược năm trăm năm nào đó để điều phối linh dịch, thêm Thiên niên linh nhũ thì lúc này mưới ấp được một quả trùng trứng.
Kết quả nàng kinh ngạc phát hiện đây là một con Long khâu..