Tổng cộng có ba trăm hai mươi lăm giọt Thiên niên linh nhũ.
Vương Quý Quân lấy hai mươi giọt, phần còn lại cho tộc nhân khác phân chia.Ba viên Trứng linh cầm, ba người Vương Quý Quân, Vương Hiển Thịnh, Vương Vinh Đình mỗi người một viên.
Ô tước có một tia huyết mạch của Hỏa phượng, không ai muốn chăn nuôi một linh cầm tiềm lực lớn.Nói hẳn lên, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có nuôi dưỡng Cửu Vân tước.
So ra huyết mạch Cửu vân tước kém với Ô tước.Ra khỏi sơn động, Vương Quỷ Quân dẫn theo tộc nhân rời khỏi sơn động, chỉ cần họ đông tâm hiệp lực, thì có thể hạ thấp thương vong đến thấp nhất.Mục đích của bọn họ lần này là tìm kiếm linh dược, nhưng quan trọng hơn là tra xét tình hình bí cảnh.
Cứ như vậy, Vương Trường Sinh có thể dựa là tình hình bí cảnh, tiếp tục phái người tiến vào đi tìm linh dược.Cả tòa bí cảnh đều là thuộc về Vương gia, nhất thời không cần phải gấp gáp.Năm người Vương Trường Sinh canh giữ chỗ ra của bí cảnh, bọn họ không nói một lời nào, nhưng vẻ mặt đều có chút lo lắng.Vương gia từ lúc lập tộc tới nay, cũng có người qua được bí cảnh.
Bí cảnh này mấy trăm năm không mở ra, không ai biết bên trong có nguy hiểm gì không.“Thanh Sơn, trước mắt ngươi là chấp sự trưởng lão của Thái Nhất tiên môn, Thái Nhất tiên môn cắt cử cho ngươi nhiệm vụ gì?”Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi.
Thái Nhất tiên môn không phải miễn phí cho Vương Thanh Sơn, nghiêm khắc mà nói là trao đổi.“Chưởng môn sư bá để cho ta phối hợp với Thái Nhất tiên môn ở Nam Hải hành động.
Hành động cụ thể thì vẫn chưa nói, dù sao gia tộc chúng ta đã muốn chuyển vào chỗ tối, ta có thể buông tay ra chân đi làm.”Ánh mắt Vương Thanh Sơn kiên định, gia tộc hắn là ăn, cũng là vỏ kiếm hắn.
Hiện tại gia tộc đã chuyển vào chỗ tối để phát triển, hắn không cần lo lắng kẻ địch sẽ trả thù tộc nhân, có thể buông tay ra chân đi làm.Cửu U tông hắn không động được, Hoàng Long đảo không có vấn đề, Thái Nhất tiên môn cũng đoán được hành độc Hoàng Long đảo, hiện tại là chỉ cần một cái cơ hội.Hoàn Long đảo, Lãnh Diễm môn và Thiên Hải các thật ra cũng không là đối thủ của Thái Nhất tiên môn.
Thái Nhất tiên môn kiêng kị là thế lực sau ba đại môn phái.
Nói trắng ra là, ba thế lực lớn là phụ thuộc mười đại tông môn Nam Hải, cũng là mười đại tông tôn ngăn cản con cờ phát triển của Thái Nhất tiên môn.
Mười đại tông môn Nam Hải ở Đông Hoang cũng có phần lớn, đồng dạn bị bảy đại tiên môn xa lánh.Thường xuyên có những trận đánh nhỏ, không có đánh nhau.
Mười đại tông môn Nam Hải chướng mắt Đông Hoang cằn cỗi, mà bảy đại tiên môn coi trong Đông Hoang tài nguyên phon phú Nam Hải.
Có ngoại lực nhân tố tại, dưới tình hình chung, mười đại tông môn Nam Hải tự nhiên sẽ không gây nội chiến, để cho người ngoài cơ hội.“Cây to chịu gió lớn.
Quá nổi bật cũng không phải là chuyện gì tốt, ngươi nên cẩn thận một chút.
Trong khố phòng của Vân Hải tông có Lãnh diễm trúc hơn năm trăm năm, vừa đúng lúc cho ngươi luyện chế một bộ phi kiếm pháp bảo, thuận tiện giúp ngươi chữa trị Thanh ly kiếm.Vương Trường Sinh ý vị thâm thường nói, hắn rất là xem trọng hậu bối Vương Thanh Sơn này.Luyện chế đầy đủ bộ pháp khí có vẻ tốn thời gian dài, Vương Trường Sinh chỉ cấp Vương Thanh Sơn luyện chế qua đủ bộ pháp bảo, Vương Thanh Thiến cũng không có được đã ngộ này.“Tạ Cửu thúc.
Cửu thúc, Cửu thẩm, các ngươi muốn có nguyên liệu gì, có thể nói cho ta biết.
Ta hiện tại là Chấp sự trưởng lão của Thái Nhất tiên môn, có thể lợi dụng điểm cống hiến để đối các nguyên liệu tu tiên tại Thái Nhất tiên môn.
Chỉ cần điểm cống hiến nhiều, Kim anh linh vậy cũng có thể đổi.”“Ngươi có tâm này thì tốt rồi.
Nhớ kỹ, ngươi phải giữ lấy an toàn làm trọng.
Còn về Kim anh linh vật? Bút điểm cống hiến này chí là khó tích góp đến từng tí một.”Vương Trường Sinh không cho là đúng.
Thái Nhất tiên môn là một cái bánh lớn, hắn cũng không tin những thứ ở Thái Nhất tiên môn sẽ dễ lấy, ai mà làm mua bán lỗ vốn.Lấy việc có lợi còn hơn có hại, Vương Thanh Sơn có thể lợi dụng điểm cống hiến để đối tài nguyên tu tiên với Thái Nhất tiên môn.
Điều kiện tiên quyết là muốn tích góp đủ từng tí một đế khi đủ điểm cống hiến.”“Thất ca, nếu động thủ đối với Hoàng Long đảo, ta tính một người.
Diệp lãng kia ta cho hắn một lần, mặc kệ nói nhưu thế nào, hắn không có trực tiếp động thủ sát hại tộc nhân, cứ thả hắn đi.”Vương Thanh Thiến mở miệng nói.Vương Thanh Sơn gật đầu, đáp ứng....Thời gian một tháng rất nhanh liền trôi qua.Năm người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Thiến và Vương Thanh Linh cầm trong tay Thiên hải kính, đánh vào một đạo pháp quyết.Năm đạo ánh sáng màu lam mờ bay ra, tụ tập lại một chỗ, tụ tập đến một chỗ hư không.Hư không tạo nên một trận gợn sóng, ột đạo lam quang môn đột nhiên hiện lên.Hơn mười đạo linh quang lần lượt từ bên trong quang môn màu lam bay ra.
Đúng vậy là đám người Vương Quý Quân, trên mặt bọn họ đầy sự vui mừng.Tuy nói là có phù triện bậc hai và Khôi lỗi thú bậc hai tron tay, trong bí cảnh không hề thiếu Yêu thú bậc hai, còn có không ít khí tức độc trùng giỏi ẩn nập.
Không hề ít tộc nhân đã chết dưới tay Yêu thú bậc hai.Thời gian từng chút một qua đi, lục tục có tộc nhân từ bên trong quang môn màu lam bay ra.Một lúc lâu sau, không còn tộc nhân nào từ bên trong quang môn màu lam bay ra nữa, có mười lăm tộc nhân vĩnh viễn lưu lại trong bí cảnh.“Làm sao các ngươi còn lại những người này, các ngươi ở trong bí cảnh gặp phải chuyện gì?”Vương Trường Sinh nhíu mày hỏi, vì chuyến đi bí cảnh lần này, hắn chuẩn bị rất lâu, nện xuống một lượng lớn tài nguyênt u tiên để bồi dưỡng bốn mươi tộc nhân này, mỗi ngươi mang theo một lượng lớn phù triện uy lực lớn cùng pháp khí.
Đám người Vương Quý Quân là Luyện khí kỳ, nhưng mà thực lực so với tu sĩ Trúc cơ một hai tầng cũng không sai biệt lắm.Chính là dưới tình hình như vậy, vẫn là tổn thất non nửa, khẳn định bí cảnh rất nguy hiểm..