Vương Thanh Sơn vẫn chưa kết thúc tỷ thí, xếp thứ hạng bảy, đạt được một món pháp khí.Vương Thanh Sơn cảm ơn một tiếng rồi thu nhận.“Đỗ đạo hữu, thiếp thân đi trước một bước, ngày khác lại đăng môn bái phỏng.”Thiếu phụ váy lục dẫn theo Vương Thanh Sơn cùng một đám đệ tử rời khỏi Hồng Loa đảo.Một tháng sau, kết quả đại hội đấu kiếm được lưu truyền ra khắp Nam Hải, Vương Thanh Sơn vang danh tu tiên giới Nam Hải.Kim Đan kỳ lĩnh ngộ kiếm tâm thông linh, kiếm đạo thiên phú tương đối cao, tiền đồ không thể đo lường....Hồng Nguyệt hải vực, Ngân Xà đảo.Trong một tòa khuôn viên, từng đạo sấm chớp màu bạc thô to từ bên trong mây đen, rơi xuống bên trong khuôn viên.Trong viện, một thanh niên thân hình cao lớn mặc áo màu bạc đang ngồi xếp bằng dưới tán cây Lôi hạnh linh quả.
Đúng vậy hắn chính là Vương Mạnh Bân.Vương Mạnh Bân hai mắt khép hờ, bên ngoài thân có vô số hồ quang màu bạc nhảy lên.Xa xa nhìn thấy cả người hắn giống như một pho tượng lôi thần vậy.Một lát sau, Vương Mạnh Bân mở hai mắt, trong mắt lộ ra vài phần sắc vui mừng.Hắn là đối tượng trọng điểm gia tộc bồi dưỡng, có chuyên gia đốc thúc hắn tu luyện, hắn không cần vì tài nguyên tu tiên mà phiền não, gia tộc đã sớm chuẩn bị tốt cho hắn rồi.Có tài nguyên tu tiên sung túc phụ trợ, tốc độ tu luyện của Vương Trường Bân rất nhanh, hắn đã tu luyện đến Trúc cơ tầng bốn.Một trận thanh minh chói tai vang lên, từ trong người hắn lấy ra một mặt Truyện tấn bàn, đánh vào mấy đạo pháp quyết, một thanh âm nam tử chợt vang lên: “Mạnh Bân, đến võ trường một chuyến.”“Được, ta lập tức tới.”Vương Mạnh Bân đáp ứng xuống, thu hồi lại Truyện tấn bàn.Không qua bao lâu, Vương Mạnh Bân đi đến võ trường, Vương Thu Hồng và Vương Thu Hâm đang nói gì đấy.“Tôn nhi bái kiến gia chủ, Thu Hâm thúc công.”Vương Mạnh Bân vội vàng hành lễ, thần sắc cung kính.Vương Thu Hồng đánh giá trên dưới một chút Vương Mạnh Bân, hài lòng gật gật đầu cười nói: “Không sai, Mạnh Bân, ngươi đã muốn tu luyện đến Trúc cơ tầng bốn.”“Đều là gia tộc bồi dưỡng.
Gia chủ, ngài bảo ta tới là...”Nói chung, Vương Thu Hồng sẽ không quấy rầy Vương Mạnh Bân tu luyện.“Thu Hâm bắt được một trung phẩm bậc hai Thôn hải giải, cho ngươi luyện tập.”Nuôi hoa trong nhà ấm sẽ không lớn, Vương Mạnh Bân cũng không phải chỉ biết tu luyện.
Cứ cách một đoạn thời gian, Vương Thu Hâm đều bắt một yêu thú trở về, để cho Vương Mạnh Bân luyện tập.Vương Mạnh Bân là tu sĩ Lôi linh căn, hắn tu luyện là địa phẩm công pháp.
Trước khi tiến vào Kim Đan kỳ, gia tộc sẽ không dễ dàng để hắn rời khỏi Ngân Xà đảo.
Hắn sau này sẽ trở thành chiến lực mạnh mẽ của gia tộc.
Vì tôi luyện hắn, Vương Mạnh Bân cứ cách một khoản thời gian đều phải đấu pháp với một yêu thú cùng giai.Vương Mạnh Bân có pháp khí hộ thể, mặc thượng phẩm pháp y, còn có nhiều món pháp khí phòng ngự.
Trên cơ bản hắn là bất bại, Vương Thu Hâm và Vương Thu Hồng không ở bên cạnh cũng không xảy ra chuyện gì.Trước đó Vương Thu Hâm sẽ cùng yêu thú đấu pháp, sau khi xác nhận không có nguy hiểm gì lớn, mới để cho Vương Mạnh Bân diệt sát.Dù sao, có một số pháp bảo có thể hóa thành yêu thú để công kích kẻ địch, có thể lấy đến ma luyện môn nhân đệ tử.
Vương Trường Sinh trên tay cũng có tập tranh ảnh tư liệu loại luyện khí pháp bảo dạng này, nhưng luyện khí tài liệu tìm rất khó, hắn cũng tạm thời chưa luyện chế ra được.Vương Mạnh Bân gật đầu, đi đến tòa lôi đài.Vương Thu Hâm lấy ra một viên linh châu, đánh vào mấy đạo pháp quyết, từng đạo ánh sáng mờ màu lam bay ra, lộ ra một con cua lớn màu lam dài hai trượng, bên ngoài con cua có một chút màu đen lấm tấm, hai càng rất lớn, con mắt màu xanh lục.Nó rời khỏi linh thú châu, nhất thời vung càng lớn đánh về phía Vương Mạnh Bân.Nó còn chưa tới gần người, liền há mồm phun ra mấy chục thanh thủy tiễn màu lam dài hơn một thước, đánh về phía Vương Mạnh Bân.Vương Mạnh Bân không phải lần đầu tiên cùng yêu thú đấu pháp, sắc mặt hắn không thay đổi.Hắn trước tiên lấy ra một viên châu màu bạc to bằng long nhãn, thả ra một lớp màn màu bạc che kín mình.
Hai tay chà sát, lôi minh thanh vang lớn, hai tay vỗ về phía Thôn hải giải, hai đạo tia chớp màu bạc bay ra, đánh về phía con Thôn hải giải.Thủy tiễn màu lam đánh vào lớp màn màu bạc, lớp màn màu bạc không chút sứt mẻ.Hai đạo tia chớp màu bạc đánh vào trên người Thôn hải giải, làm nó phát ra một tiếng thanh âm thống khổ.Vương Mạnh Bân ngân quang quanh thân đại trướng, vô số hồ quang màu bạc phóng ra, hai tay giơ lên trời cao vỗ, một đạo ánh sáng màu bạc bay ra, hóa thành hơn hàng trăm đám mây đen lớn, lơ lửng trên trời cao."Lạc lôi thuật!"Cùng với tiếng hét lớn của Vương Mạnh Bân, một tia chớp màu bạc lớn bằng cánh tay một người trưởng thành từ bên trong mây đen bay ra, đánh vào trên người Thôn hải giải....Thôn hải giải phát ra một tiếng kêu thống khổ, từng mảng lớn lôi quang màu bạc che kín thân thể nó.Không qua bao lâu, đạo tia chớp thứ hai từ bên trong mây đen bay ra, ngay sau đó là đạo thứ ba.Lôi minh tiếng liên tiếp vang lên, từng mảng lớn lôi quang màu bạc che kín cả thân thể của biển.Một trận thanh âm quái dị đến cực điểm vang lên, lôi quang màu bạc từ bên trong Thôn hải giải lao ra, ngoài xác nó cháy đen một mảng, xuất hiện hơn mười đạo vếch rách lớn nhỏ.Bên ngoài thân nó tráo một tầng thủy mạc màu xanh, rất nhanh đánh về phía Vương Mạnh Bân, tốc độ rất nhanh.Vương Mạnh Bân biến đổi pháp quyết, bên ngoài thân ngân quang đại trướng, hóa thành vô số bạc hồ quang xuất hiện trên người hắn, hóa thành một cây lôi giáo màu bạc dài hơn một trượng, bay về hướng Thôn hải giải..