Thanh Hoan Độ

Chương 16: C16: Chương 16




Edit + Beta: Hayin

Trong triều có bốn Bộ, trong đó lấy Hình Bộ đứng đầu, tiếp theo là Lại Bộ, Binh Bộ và Lễ Bộ. Kể từ khi lão Binh Bộ Thượng thư tiền nhiệm cáo lão hồi hương thì chức vị Binh Bộ Thượng thư đã bị bỏ trống khá lâu, cho đến khi Sài Vinh nhậm chức từ vài tháng trước. Sài Vinh sinh ra trong nhà võ tướng, phụ thân từng là Phiêu Kỵ Đại tướng quân. Mà Sài Vinh kế nghiệp cha, tuổi còn trẻ đã lập được nhiều chiến công. Bây giờ hắn đã trở thành cháu rể của thái sư, tiền đồ vô cùng rộng mở.

Hôm nay lúc vừa mới hạ triều, Sài Vinh đang chuẩn bị hồi phủ thì lại bị Tô Tuần cản lại.

"Tô đại nhân, không biết ngài có chuyện gì muốn phân phó chuyện gì."

Tô Tuần lộ ra vẻ mặt khó xử, đặt một bàn tay lên vai hắn rồi kéo hắn lại gần chân tường, khẽ nói: "Sài huynh, ta và huynh quen biết nhiều năm, ta vẫn luôn hiểu rõ tính khí của huynh. Hiện giờ Tô mỗ có chuyện nhưng lại không biết là có nên nói hay không."

"Tô huynh, có chuyện thì cứ nói đừng ngại."

Tô Tuần nhìn xung quanh, xác nhận xung quanh không có ai thì mới đặt một là thư mật vào trong tay Sài Vinh, nhẹ giọng nói: "Huynh xem thử đi."

Sài Vinh mở lá thư ra, đọc hết một mạch. Nội dung bức thư rất rõ ràng, có người đích thân cáo trạng Sài Vinh đã từng tham ô quân lương trong khi đang dẫn quân xuất trận, ăn chặn tiền thuế.

"Đây không phải là đang úp bừa chậu phân lên đầu ta sao, ta tham ô quân lương khi nào cơ chứ."


"Suỵt, Sài huynh nhỏ giọng chút. Bây giờ Thánh Thượng đang nổi trận lôi đình vì chuyện trước đó Tổng đốc Trực Lệ từng tham ô nhận hối lộ. Nếu tin này mà bị đưa đến tay của Thánh Thượng thì chỉ sợ là ngài ấy sẽ nổi giận đấy."

"Tô huynh, huynh phải tin ta. Chuyện tham ô quân lương này ta tuyệt đối không thể làm được đâu."

"Đương nhiên là ta tin tưởng con người của huynh, nếu không thì lá thư này đã ở trong tay Thánh Thượng rồi. Hiện giờ ta đã chặn tin này lại cũng bởi vì huynh là một người ngay thẳng chính trực, tuyệt đối sẽ không thể làm ra loại chuyện này được."

"Đa tạ Tô huynh đã chiếu cố. Nếu sau này có việc gì cần tiểu đệ giúp đỡ, dù là nước sôi lửa bỏng thì tiểu đệ cũng sẽ không quản ngại."

"Quá lời rồi, quá lời rồi."

Hai người thì thầm vài câu rồi sau đó Tô Tuần cáo từ. Sài Vinh nắm chặt tay, chỉ muốn xé nát là thư này. Kẻ dám giở trờ ở sau lưng hắn, hắn nhất định phải bắt kẻ này phải trả giá thật đắt.

Sài Vinh trở về phủ, trải lá thư lên bàn, vẻ mặt cực kỳ u ám, làm cho bọn hạ nhân sợ tới mức không dám đến gần. Đọc 𝘁𝗿𝐮𝙮ện ha𝙮, 𝘁𝗿𝐮𝙮 cập nga𝙮 ﹎ T𝘙𝐮MT𝘙𝖴Y eN﹒𝗩n ﹎

"Tướng quân, xảy ra chuyện gì vậy?"

Nhìn thấy Sài phu nhân thì sắc mặt của Sài Vinh mới dịu hơn chút, đưa mật thư qua rồi kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra cho Sài phu nhân nghe.


Sài phu nhân cầm mật thư lên xem xét thật kỹ, chỉ cảm thấy nét bút hơi quen mắt nhưng lại không thể nhớ ra đã từng nhìn thấy ở đâu.

"Phu nhân, nàng thật sự từng nhìn thấy rồi ư? Mau ngẫm lại xem là khi nào."

Sài phu nhân ngẫm nghĩ một lúc lâu, một ý nghĩ chợt loé lên, đáp: "Thiếp nhớ ra rồi, là trong ngày sinh thần của tiểu thúc công."

"Sinh thần năm nay của lão Thái sư à?"

"Không, không phải năm nay. Mấy hôm trước thiếp và biểu tỷ sắp xếp lại những câu trong hai năm qua được mọi người viết ra. Năm ngoài chỉ có một người chỉ viết xuống một từ, năm nay không có nên thiếp mới có ấn tượng nhiều hơn chút."

"Là ai."

"Là Thẩm tướng quân."

"Thẩm Giác, thế mà lại là hắn."

Có lời nói của Sài phu nhân, Sài Vinh nhanh chóng tới phủ Thái sư mượn hết chúng quan viên lâu năm. Thẩm Giác xuất thân võ tướng, chưa từng bỏ nhiều công sức vào hành thư văn tự nên có một kiểu cách riêng, giống hệt với nét chữ trên mật thư.

___

Hãy nhấn vào ngôi sao đánh giá để ủng hộ chúng mình nhé~