Thất bại chính là từ lúc bắt đầu buông tha, đây không phải là tính cách của Triệu Quảng.
“Nói lý do của ngươi.” Triệu Thiên Long vẫn như cũ nhìn xuống, không nhìn ra được dao động cảm xúc nào.
“Đệ tử mới tới Đạo Quang đường, cần chứng minh chính mình.” Triệu Quảng lễ phép nói.
“Ô, ngươi là muốn ta đi chống đỡ cho ngươi?” Triệu Thiên Long thản nhiên nói.
Triệu Quảng vội vàng khom người nói: “Đệ tử không dám, Đạo Quang đường tuy rằng anh tài xuất hiện lớp lớp, nhưng đệ tử tin tưởng mình sẽ đánh ra một mảnh thiên địa. Cũng vì muốn chuẩn bị tốt cho hội Bách Bảo đường lần này. Nhưng Ninh Chí Viễn càm đầu Đạo Quang đường đã mới Mã tổ sư tới, đệ tử muốn công bằng!”
“Ngẩng đầu lên!” Thanh âm của Triệu Thiên Long biến lớn.
Triệu Quảng ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nhìn thẳng Triệu Thiên Long.
Sau một chốc lát, Triệu Thiên Long gật gật đầu nói: “Ta cho ngươi cơ hội này, nhưng ngươi chớ để ta thất vọng.”
“Đệ tử hiểu!”
Triệu Quảng đè nén vui sướng trong lòng, trầm giọng nói: “Vì Triệu gia mà sinh, vì Triệu gia mà chiến!”
Triệu Thiên Long phất tay, Triệu Quảng cung kính rời đi.
Triệu Thiên Long kỳ thực cũng không thể nói không có mâu thuẫn. Triệu Lăng Huyên cái gì cũng tốt, đáng tiếc là một cô gái, bây giờ còn chưa nhìn ra cái gì. Sợ nhất là nàng động phàm tâm. Triệu Quảng này tuy rằng tu vi kém một chút, tâm trí cũng rất thành thục, dã tâm cũng rất lớn.
Dã tâm và thực lực không xứng đôi, kết quả chính là diệt vong. Nhưng một ngày mà Triệu Thiên Long còn ở đây, lão có thể lựa chọn.
Thánh Đường bốn đại gia tộc, Lý gia, Chu gia, Triệu gia, Mã gia. Lý gia xếp hạng thứ nhất, hiện tại tông chủ Kiếm Thần Tiết Chung Nam quan hệ không phải là ít với Lý gia. Tiết Chung Nam thực lực siêu quần, nhưng có thể ngồi lên vị trí tông chủ cũng là có quan hệ rất lớn với việc Lý gia ủng hộ.
Chu gia xếp hạng thứ hai, đan tu đấu tranh ở ngoài, quan hệ trong Thánh Đường lớn mạnh. Phương thức tu hành của bọn họ cũng không tồn tại dã tâm gì.
Mà Triệu gia và Mã gia hiển nhiên đều khát vọng lớn mạnh. Triệu Thiên Long và Mã gia tổ sư Mã Hòa Tử trong lòng đều rõ ràng cả. Mã gia lôi kéo Ninh Chí Viễn cũng không phải ngày một ngày hai. Lần này nể tình như vậy, hiển nhiên là phóng một cái tín hiệu với Ninh Chí Viễn.
Gia tộc phải lớn mạnh, nhưng nếu dựa vào quan hệ huyết thông là xa xa không đủ. Khai quật đệ tử ưu tú khiến cho hắn gia nhập vào gia tộc mới là vương đạo. Song phương cùng có lợi, những đệ tử này có được tài nguyên khổng lồ của gia tộc ủng hộ, mà gia tộc cũng mượn thế mà lớn mạnh.
Đệ tử không thích gia tộc cũng có rất nhiều, đám người Từ Hoảng là như vậy. Nhưng kết quả cũng không thể nào tốt được, mà tổ sư không thích lôi kéo thế lực cũng có, ví dụ như Lôi Đình.
Triệu gia có phiền não của Triệu gia, mà Mã gia thì còn phiền não nhiều hơn nữa.
Mã gia một thế hệ trẻ tuổi càng đau đầu, Mã tổ sư rất xem trọng Mã Vạn Lương, tuổi trẻ có thực lực. Hơn nữa có Mã gia toàn lực ủng hộ đã trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất của Thánh Đường. Nhưng người này có tật xấu là háo sắc, điều này làm cho một vài trưởng lão của Thánh Đường rất bất mãn.
Còn có một người chính là… nha đầu Mã Điềm Nhi kia. Mã Hòa Tử một đời anh danh nhưng đối mặt với Mã Điềm Nhi hoàn toàn là dở khóc dở cười. Thiên phú ngự thú không gì sánh kịp, nhưng thiện tâm giống như thủy tinh, trong sáng không một chút dã tâm.
Cái gì cũng có thể dạy, nhưng dã tâm thì dạy thế nào?
Cho nên Mã Hòa Tử đưa Mã Điềm Nhi vào Lôi Quang Đường kém cỏi nhất, và cũng không cho nàng vận dụng bất luận tài nguyên nào của Mã gia. Chính là muốn nàng hiểu được nhân tình ấm lạnh, lòng người dễ thay đổi. Tu hành, chính là giẫm lên người khác mà sống, cho dù là Thánh Tu cũng phải như vậy.
Nếu Mã Điềm Nhi hiểu ra, coi thiên phú ngự thú của nàng, hơn nữa Mã Vạn Lương thiên phú cung tu, đủ để làm Mã gia tới một huy hoàng mới.
Vấn đề là Mã Điềm Nhi học được sao? Vừa lúc lợi dụng hội Bách Bảo đường này nhìn coi.
Lôi Đình đương nhiên không hỏi, nhưng Vương Bạc Đương có thể không chờ đợi được. Hắn là trưởng lão của Lôi Quang đường cho nên phải có nhiều ý tưởng trong đầu. Thông qua dấu vết của Tác Minh để lại, nhiều manh mối trực tiếp chỉ tới Vương Mãnh.
Hắn lại liên tưởng tới nhân vật số một trong các trưởng lão đan tu Chu Phong cũng tới cách nhà Vương Mãnh không xa. Trùng hợp vậy sao, hiện tại chỉ sợ không phải tấu xảo như vậy đâu.
Thanh kiếm được Vương Mãnh tạo ra để trước mặt Vương Bạc Đương, lặp đi lặp lại nhìn xem. Vương Bạc Đương nhìn chăm chú vài ngày, hắn mơ hồ phát hiện ra điểm gì đó, nhưng hắn dù có đốt lửa cũng không thể nhận ra được.
Mà lúc nghe thấy Vương Mãnh tiểu tử này mê luyện đan, khiến cho Vương Bạc Đương có chút choáng váng. Xem ra Từ Hoảng đi rồi, kiếm tu cũng không muốn nữa, cho nên tiểu tử này đổi sang đan tu rồi.
Tuy nhiên có Chu trưởng lão và Chu gia sau lưng bao che, tiền đồ thật quang minh nha. Quả thực so với làm kiếm tu thì tốt hơn nhiều. Vương Bạc Đương chặt đứt chủ ý quan sát thiên phú thể tu của đối phương một chút trong đầu, chuyên tâm tới Tác Minh.
Ngay cả Lôi tổ sư cũng xem trọng hắn, hắn càng không thể bỏ qua được, có thể bồi dưỡng ra đệ tử ưu tú như vậy, cũng có thể tăng điểm cho trưởng lao. Hơn nữa đệ tử trưởng thành cũng có thể mang tới nhiều ưu đãi cho sư phụ. Đương nhiên nếu gặp được một đệ tử phá hoại cũng sẽ gây chuyện cho chính mình.
Tiếp xúc xuống dưới, tính cách Tác Minh phi thường hiền lành, đáng giá để hạ quyết tâm.
Cứ như vậy Vương Mãnh lúc tấn công thành công vào tầng thứu mười bốn thì hội Bách Bảo đường cũng bắt đầu rồi.
Mà Trương mập mạp dã tới mệnh ngân mười lăm tầng, Hồ Tĩnh cũng có mười sáu tầng. Kỳ thực Hồ Tĩnh nếu chuyên tâm tấn công trình tự nguyên lực, chỉ sợ có thể còn cao hơn. Nhưng Hồ Tĩnh hiển nhiên lãnh tĩnh hơn một chút, nguyên lực tầng thứ không phải là thực lực, phải có công pháp và pháp thuật tương ứng mới phát huy được uy lực lớn nhất. Phát thuật khác nhau thì vô cùng khác nhau, một ít pháp thuật cao cấp phải từ pháp thuật cơ sở mà liên tiếp đi lên. Nếu trực tiếp nhảy tới nguyên lực cao tầng, nhiều mệnh ngân, cho dù luyện thành thì cũng là ngọn nặng gốc nhẹ, nền tảng thực sự không được vững chắc.
Mà Trương Tiểu Giang cũng ngừng lại, hai người trong thời gian này xông tầng thứ mệnh ngân rất lợi hại. Nhưng cơ sở đều hạ xuống, giống như Trương mập mạp chỉ luyện Bạo Liệt Xuyên Tâm Tiễn, có thể nói trước đại hội hai người chủ yếu là cẩn thận rèn luyện công pháp.
Hội Bách Bảo đường của Thánh Đường đã khai mạc, đệ tử các phân đường lục tục kéo tới. Lần này quy mô so với trước đây còn long trọng hơn nhiều. Có thể nói tin tức tổ sư giá lâm đã đả kích các đường rất lớn.
Trương Lương đã tới từ sớm rồi, hắn tuy rằng không phải là nhân vật có thực lực ở Bách Thảo Đường. Nhưng hắn cũng đã đem tình báo của mình sớm mở ra khắp Thánh đường rồi.
Hắn cũng không cho rằng lần này náo nhiệt chỉ vì bởi các tổ sư đại giá quang lâm. Phân cửa tất hợp, hợp cửu tất phân, Đạo Quang đường đã chiếm lấy vị trí thứ nhất nhiều năm rồi. Những phân đường khác trải qua tích lũy và chuẩn bị nhiều năm, trong vài năm gần đây liên tục đạt tới đỉnh cao. Mà một khi khởi xướng tấn công Đạo Quang Đường, sẽ triển lộ ra không ít uy lực.
Với phân tích trước mắt của hắn, Phi Phượng Đường từ trước tới nay đều ở đại sảnh, hơn nữa nữ nhân chiếm ưu thế. Nhiều năm qua tài nguyên phân phối cho vẫn là hàng đầu, hơn nữa Phi Phượng đường và Chu gia có quan hệ, tổ sư Chu Lạc Đan cũng rất tán thưởng Dương Dĩnh. Chỉ sợ cấp cho bọn họ không ít đan dược. Phi Phượng đường lần trước chiến tích trong đại hội là phi thường kinh người, dày tích mỏng phát, chỉ sợ đây là lúc rồi.
Linh Ẩn Đường là Trương Lương xem trọng nhất, trong tất cả các sư huynh ở các phân đường. Minh Nhân có thể nói là ẩn nhẫn nhất, vẫn khiến cho Linh Ẩn Đường duy trì ở ba vị trí đầu, không làm chim đầu đàn, nhưng cũng không tụt lại phía sau, và tâm vẫn không buông tha danh lợi. Hiện tại thêm một thanh kiếm siêu cấp là Lý Thiên Nhất, thời cơ của Linh Ẩn Đường là vô cùng tốt.
Minh Nhân còn có thể nhẫn sao?