Thánh Đường

Chương 320: Ma công




Nó kêu lên một tiếng như chim bay tới cắn mạnh, sau đó Vương Mãnh chỉ thấy cái bụng của tiểu hỏa nhi nhô lên một chút, dáng người nó nhỏ như vậy vậy mà có thể ăn hết cả một góc của đống linh thạch.

Tiểu hỏa nhi rốt cục ăn không vô được nữa, vuốt ve cái bụng tròn vo của mình cảm thấy mỹ mãn mà nhếch miệng, sau đó nó vỗ vỗ mò mò lên đống linh thạch một chút, một màn thần kỳ lại xảy ra.

Linh thạch khổng lồ lóe lên hào quang, vậy mà tầng tầng nhỏ đi, cuối cùng biến thành một tinh thạch hình thoi màu xanh da trời lơ lửng ở phía trên trận pháp ... thiếu đi một cái góc.

Vương Mãnh lấy linh thạch để vào bên trong túi càn không của mình, choáng, phát tài, còn có loại chuyện tốt này sao!

Linh thạch từ khi bị lấy xuống khỏi trận pháp, Ma Nhận thành tiếng rít phát ra rất lớn, cả tòa thành thị đều bị chấn động rồi, đám ma tu còn lại toàn bộ hướng tới đây mà lao đi.

Đã đến đây rồi, cũng phải phóng hỏa đốt nhà chứ.

Vương Mãnh lấy ra hỏa diễm toàn thư, tiểu hỏa nhi tròn vo thì đứng ở trên vai Vương Mãnh, từ khi sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên nó ăn no bụng như vậy.

Lúc này, những ma tu còn lại ở Ma Nhận thành đều bay cả tới đây, sau đó thì chứng kiến trên đỉnh tháp cao xuất hiện một vầng hào quang, theo sát lấy là một tiếng vang thật lớn, giống như tiên nữ tán hoa vậy, nổ tung lên.

Bên trong ngọn lửa, Vương Mãnh mang theo tiểu hỏa nhi khống chế Đoạn Thiên Nhai hướng phía phương bắc mà bay đi.


Lúc này Tuyết Nguyệt Thành cũng đã đánh giết tới giai đoạn gay cấn rồi, cao thủ đại viên mãn rốt cục cũng xuất thủ, được kêu là một cái long trời lở đất, mà Tiết Chung Nam giống như thần vậy, chiếm cứ trung ương, phối hợp với những cao thủ đại viên mãn khác trấn thủ phòng ngự trận, chống cự ưu thế công kích của đám ma tu mê muội. Cho dù là có lực lượng của Tuyết Nguyệt Thành ủng hộ, cũng chỉ có thể thủ vững, đối thủ cũng rất rõ ràng cách làm của Tiết Chung Nam là tự sát, kiên trì không được mấy lần, cho nên chỉ là không ngừng áp bách công kích, khiến cho Tiết Chung Nam không ngừng mượn lực lượng. Nếu Tiết Chung Nam lộ ra một tia sơ hở, những ma tu kia tuyệt đối sẽ nắm bắt lấy cơ hội này.

Sau khi chiến đấu mấy chục canh giờ, chiến hỏa dần dần thở bình thường lại, song phương đều đang nghỉ ngơi điều chỉnh, nhưng là rất rõ ràng bên phía ma tu khí thế như hồng. Sau một ngày chiến đấu thảm thiết, Tuyết Nguyệt Thành hoàn toàn ở vào hoàn cảnh xấu, sau khi nghỉ ngơi xong, công kích khả năng muốn phân ra thắng bại rồi. Ma Nhận thành động tác lớn như vậy nhất định là muốn một lần đánh gục, đồng thời cũng phòng ngừa các thành thị thánh tu khác trợ giúp.

“Cận tông chủ, tiếp theo cũng phải làm phiên ngươi xuất thủ, Tiết Chung Nam cũng là đối thủ cũ của ngươi, chúng ta lần này mục tiêu chiến lực duy nhất chính là xử lý một người trong số bọn chúng, nếu là không nhịn được, có thể nhất cử nắm bắt Tuyết Nguyệt Thành!”

Khôi Lỗi giáo giáo chủ Trương Mãng nói ra, hắn là Ma Nhận thành thành chủ, đồng thời cũng là môn phái mạnh mẽ nhất bên trong Ma Nhận thành.

“Trương tông chủ xin yên tâm, Tiết Chung Nam chạy trời không khỏi nắng.”

Cận Thu Thủy thản nhiên nói, trong trẻo nhưng lạnh lùng dung nhan trung không mang theo một tia cảm tình.

“Ha ha, Cận tông chủ cùng Tiết Chung Nam cũng là quen biết đã lâu rồi, không biết có dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng không?”

Quỷ Tâm môn giáo chủ Lý Quỷ âm trầm cười nói.

“Lý tông chủ, ngươi đây là ý gì!” Cận Thu Thủy lạnh lùng nói.

“Ha ha, ta có thể có ý gì, người nào không biết ngươi cùng Tiết Chung Nam là quen biết đã lâu, vừa mới rồi ta xem ngươi không có dùng Ma Tâm Đại Pháp của Ma Tâm giáo các ngươi nha!”

Lý Quỷ cười nói, mặt mũi tràn làm cho người cảm thấy chán ghét.

“Lý tông chủ, ngươi đây là hoài nghi ta sao, Trương tông chủ, hắn nói như vậy đúng là đã vũ nhục ta, cũng chính là vũ nhục Ma Tâm tông của ta, ta muốn cùng hắn nhất tuyệt sinh tử!”

Cận Thu Thủy nổi giận.

Trương Mãng ha ha cười một tiếng, “Cận tông chủ đừng nóng giận, Lý tông chủ người này chính là như vậy, hắn cũng là vì mọi người mà thôi, lần đại chiến này tiêu hao không nhỏ, nếu không thể đánh giết một tên đại viên mãn, chúng ta nhưng không chỉ có vốn gốc không quy, tổn thương không dậy nổi, cho nên mong rằng Cận tông chủ đem hết toàn lực!”

“Đó là tất nhiên, nhưng là nếu như có người nghi vấn ta, cũng đừng trách ta không khách khí!”

“Lý tông chủ ngươi cũng thiệt là, còn không xin lỗi Cận tông chủ đi, chúng ta cũng đều cảm thấy tức giận.”

Những ma tu tông chủ khác vội vàng hoà giải, bên trong ma tu cũng có phân tranh lợi ích, mỗi cuộc chiến đấu xuống, thành chủ tự nhiên là lên mặt đầu, những thứ khác phân phối phải theo thứ hạng. Ma Tâm Tông vừa vặn áp chế Quỷ Tâm môn một đầu, Lý Quỷ khó chịu đã lâu rồi, nhưng lúc này căn bản cần đồng tâm hiệp lực.

Lý Quỷ đương nhiên là hạng người mặt dày, lập tức trở mặt, khuôn mặt toàn nếp nhăn của hắn cố nặn ra một nụ cười trừ, lên tiếng bồi tội với Cận Thu Thủy.

“Sau nửa canh giờ nữa, khởi xướng tổng tiến công!”

Trương Mãng nói như đinh chém sắt, Tinh Minh quy củ, cường giả sinh tồn, tiêu diệt Tuyết Nguyệt Thành, thân là Ma Nhận thành thành chủ như hắn, tự nhiên có thể lấy được lợi ích lớn nhất.

Tuyết Nguyệt Thành phòng họp thì là mặt sắc mặt ngưng trọng, Tiết Chung Nam còn đang điều tức, mượn Tuyết Nguyệt Thành lực lượng cho dù là thân thể đại viên mãn cũng không chịu được, nhưng mà nếu không phải hắn, chỉ sợ vừa rồi đã không thủ được.

“Dương tông chủ, xem ra chúng ta không thể trông cậy vào cứu viện rồi, Trương Mãng lần này là quyết tâm muốn liều mạng với Tuyết Nguyệt Thành chúng ta rồi, chúng ta phải liều mạng với hắn thôi!”

Hợp Hợp kiếm phái tông chủ Tây Môn Bất Kiếm nói ra.

“Đúng vậy, đã không có đường lui thì liều mạng với hắn!”

“Nếu là Tiết tông chủ không thể duy trì được, sau đó tới lượt ta lên!” Tây Môn Bất Kiếm nói ra.

“Kế tiếp ta tới!”

Dương Tiễn cau mày, tin tức cầu viện là đưa ra ngoài rồi, nhưng là tất cả các thành đều có áp lực của mình, cho tới bây giờ còn không có bất kỳ hồi âm nào, thật sự là đau đầu.

“Chư vị tông chủ yên tâm, ta còn chịu đựng được.” Tiết Chung Nam từ trong tĩnh thất đi ra, sắc mặt tuy rằng tái nhợt, nhưng ánh mắt rất lợi hại. Tiết Chung Nam đã không để ý tới sinh tử nữa rồi, không chỉ như thế, hắn đã sắp xếp hậu sự xong xuôi rồi, nếu hắn chiến tử, sẽ đem vị trí tông chủ truyền cho Lý Tu Văn. Mất đi một vị đại viên mãn đối với thánh đường nhất định là cực lớn đả kích, nhưng chỉ cần cái ghế của thánh đường vẫn còn thì vẫn có cơ hội đông sơn tái khởi.

Những tông chủ khác cũng là biểu lộ kiên định, không có đường lui, muốn đánh một trận tử chiến.

Lúc này một lão tổ đi tới, thánh đường Triệu Tinh Luân, thì ra đây là vị lão tổ của Triệu gia mà gần đây thanh danh được lan truyền lớn.

“Tông chủ, việc vui, Triều Tịch tiểu thiên giới Pháp Hoa Môn tông chủ đến!”

Đám người Dương Tiễn đứng lên, mặt lộ vẻ vui mừng, lúc này nhiều hơn một viện thủ, chính là cách biệt một trời.

“Dương tông chủ, chư vị đạo hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.”

Pháp Hoa Môn tông chủ Phạm Nho đi đến.

“Phạm tông chủ, quả nhiên là tặng than sưởi ấm trong gió tuyết!”

“Chư vị, cũng không cần phải nói lời khách khí, thiên hạ Thánh tu là một nhà, Tuyết Nguyệt Thành gặp nạn ta không thể ngồi yên không lý đến, nhưng mà những người khác ở Thiên Đấu Thành chúng ta lại không thể tới được rồi, mong rằng chư vị hiểu cho.”

Phạm Nho nói ra.

Dương Tiễn đám người nhìn nhau cười một tiếng, bọn hắn đương nhiên biết rõ, Thiên Đấu Thành nguyện ý phái ra lão tổ cũng không tệ rồi, vậy mà phái một vị tông chủ tới, cái này đã là cứu viện rất lớn rồi.

“Tiết huynh, dường như bị tổn thương, muốn hay không...” Phạm Nho nói ra.

Tiết Chung Nam mỉm cười, lắc đầu, “Ta biết Phạm huynh đan thuật phi phàm, nhưng mà cũng không cần làm phiền rồi, ta vừa mới dùng hai lần lực lượng của Tuyết Nguyệt Thành cho nên mới bị tổn thương.”

Phạm Nho nghiêm nghị bắt đầu kính nể, biết rõ Tiết Chung Nam đã muốn dùng tính mệnh của mình để thủ Tuyết Nguyệt Thành, cho dù có thể còn sống sót, cũng muốn trọng thương, hơn nữa loại thương thế này mà điều dưỡng được cho tốt thì phi thường khó khăn.

“Nghe qua tứ phương tiểu thiên giới thánh đường là Thánh tu bên trong Thánh tu, hôm nay vừa thấy quả thực đúng là danh sư xuất cao đồ!”

Tiết Chung Nam ngược lại sững sờ, kỳ thật mọi người mặc dù biết lẫn nhau, nhưng kỳ thực cũng không hiểu nhau quá rõ, cho dù là ở bên trong thánh tu, thánh đường thể chế cũng là đặc biệt nhất. Chỉ có điều bởi vì thực lực không phải đặc biệt cường hoành, ngược lại cũng chỉ là một cách nói, dù sao bên trong đại nguyên giới này những môn phái đặc biệt cũng nhiều lắm.

Thấy Tiết Chung Nam nghi hoặc, Phạm Nho mỉm cười, “Đệ tử quan môn của ta cùng đệ tử của ngươi tiến vào tu chân học viện cùng một năm, ta nhớ được tên của hắn gọi là Vương Mãnh, rất là bất phàm.”

Tiết Chung Nam càng nghi ngờ, Vương Mãnh, hắn là nghe các sư huynh đệ đã nhắc qua, nhưng một người đệ tử làm sao lại khiến cho tông chủ chú ý, huống chi lại còn là Pháp Hoa Môn nữa?

Phạm Hồng chuyển biến làm cho Phạm Nho cao hứng phi thường, mà Phạm Hồng lại càng đem chuyện của Vương Mãnh thổi tới ba hoa chích choè, vì để không làm giảm thân phận của mình tự nhiên nói Vương Mãnh trở thành đệ tử của Tiết Chung Nam. Tuyết Nguyệt Thành nguy cơ, kỳ thật cũng không phải là việc Phạm Nho cần quản, nhưng vấn đề là nếu như Thánh Đường gục gã, Vương Mãnh kia nhất định là chỉ còn đường chết. Phạm Hồng tiểu tử này không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa, sau khi hắn tiến vào đại viên mãn tuy rằng nữ nhân có không ít người. Nhưng mà chỉ có một hậu nhân như vậy, dùng hết các loại phương pháp chính là không thể để cho hắn trưởng thành. Bỗng nhiên hắn lại triệt để biến đổi, thật là làm cho Phạm Nho kinh hỉ không ngừng.

Đương nhiên Vương Mãnh không biết mình có thể diện lớn như vậy, môi hở răng lạnh, Phạm Nho cũng là đưa cho Tuyết Nguyệt Thành một cái đại nhân tình, kỳ thật hắn đã sớm đến rồi. Hắn nhìn thấy Tuyết Nguyệt Thành đã ôm quyết tâm liều mạng mà thủ thành, trong lòng của hắn đã có tính toán, ma tu tuy rằng chiếm cứ ưu thế, nhưng nếu là bảy cao thủ đại viên mãn hợp lại đánh một trận tử chiến, Tuyết Nguyệt Thành này có lẽ là không có vấn đề gì.

“Phạm tông chủ thật sự là quá khen, Vương Mãnh đứa nhỏ này quả thực rất đặc biệt, ở bên phía Thánh Đường cũng đã sáng tạo ra kỳ tích, đặc biệt là khi tiến vào tu chân học viện.”

Triệu Tinh Luân vội vàng bổ sung nói, trong lòng cảm thấy bồn chồn, Vương Mãnh này hắn tự nhiên biết rõ, cũng là một cái đinh trong mắt Triệu gia, nhưng chính là một người đệ tử, tại tu chân học viện pha trộn vài năm làm sao sẽ cùng Pháp Hoa Môn tông chủ lấy dược quan hệ chứ. Nhìn bộ dạng của Phạm Hoa này, chuyện ngày hôm nay có khả năng rất lớn là hắn tới đây vì quan hệ với Vương Mãnh, đây cũng quá khó tin rồi.

Những tông chủ khác cũng là các nhân vật đã thành tinh, tự nhiên cũng đã nhìn ra, đều nhìn qua Tiết Chung Nam, không có nghe nói hắn có đệ tử quan môn gì cả, cho dù có mà nói thì hình như cũng chỉ có đệ tử tên Lý Thiên Nhất.

Phạm Nho mỉm cười, “Làm cho đệ tử thế gian thiên tiên mệnh ngân hai tầng bồi dưỡng thành tu chân học viện tinh anh, cũng chỉ có thánh đường mới có thể làm được rồi, phù hợp với đạo của thánh tu chúng ta, trận chiến này chúng ta tất thắng!”

“Có Phạm tông chủ như mưa đúng hạn, chúng ta chắc thắng mười phần, cho dù là một hồi ác chiến, nhưng thắng lợi chắc chắn là thuộc về thánh tu chúng ta!”

Dương Tiễn lộ ra dáng tươi cười, hắn quả thật có tin tưởng.

Chiến sự khẩn cấp, mọi người cũng đều không có nói tới việc nhà quá nhiều, đều điều tức một lần cuối cùng, rồi cùng đợi đại chiến tiến đến.

Bên ngoài Tuyết Nguyệt Thành, ma tu rậm rạp chằng chịt cũng đang điều chỉnh lại bảy tám phần, cũng chạy nước rút bước cuối cùng.

Nếu là Tuyết Nguyệt Thành bị phá, đệ tử bình thường cũng thu hoạch phong phú, chẳng những có thể đạt được đại lượng pháp khí, đồng thời cũng có bắt được tù binh, nhất là Thánh tu nữ đệ tử, chính là lô đỉnh mà ma tu yêu thích nhất.

Một khi trở thành tù binh, thì sẽ được Tinh Minh pháp tắc bảo vệ, trở thành tài sản riêng.

Kèn hiệu chiến tranh thổi lên rồi, các môn các phái ma tu đều có lão tổ tự mình dẫn dắt phát động tổng tiến công, trên trời dưới đất, vô số quang điểm trùng kích lấy phòng ngự đại trận của Tuyết Nguyệt Thành.

Tiết Chung Nam chiếm cứ bên trên mắt trận Tuyết Nguyệt Thành, chủ đạo lấy chỉnh thể phòng ngự, ma tu công kích che khuất bầu trời.

Nhiều hơn một vị Đại viên mãn cao thủ, tình thế so vừa rồi tốt hơn một chút, nhưng cũng không có thay đổi hiện trạng ma tu chiếm ưu thế.

Trương Mãng cũng không nghĩ tới, thật sự lại có gia hỏa không biết sống chết mà tới đây viện binh, nhưng mà chỉ nhiều hơn một cao thủ Đại viên mãn, cùng lắm là tăng thêm một chút độ khó cho bọn hắn, còn chưa đủ để ngăn cản bọn hắn được.