Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 9 - Chương 1: PHIÊN NGOẠI: Một ngày của Lý cảnh quan




Lý cảnh quan là một cảnh quan tốt chính trực, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết, hắn nghiêm túc, lãnh tĩnh, khi phá án cẩn thận tỉ mỉ, có thể trong thời gian ngắn nhất cho người bị hại một phần công chứng, cho người phạm tội lấy đả kích trầm trọng.

Trong mắt mọi người, Lý cảnh quan cơ hồ chính là ngôi sao giới cảnh sát, tựa hồ không có vụ án nào là hắn không thể phá án và bắt giam.

Nhưng mà trong lòng Lý cảnh quan, nhưng vẫn có một tiếc nuối chôn dấu dưới đáy lòng, thật lâu vô pháp tiêu tan… Người thiếu niên kia, hắn cuối cùng vẫn không thể nào cứu cậu.

Sự kiện quỷ dị ở trường học qua đi, bản thân bị trọng thương hắn ở con đường nhà dạy học được người cứu đưa vào bệnh viện, sau khi tỉnh lại, hắn từng vô số lần đi tới trường học tìm kiếm người thiếu niên kia, nhưng mà thiếu niên lại giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, không có bất kì tung tích gì.

Buồn bã thất vọng nhìn ảnh chụp bảo tồn trong ví, Lý cảnh quan trong lòng có chút tư vị không phải.

Đây là một chút tư tâm cuối cùng của hắn, lấy ảnh chụp Quản Lăng từ hồ sơ xuống, hắn không biết mình vì sao sẽ làm như vậy, nhưng mà mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười có chút ngại ngùng trên ảnh, đau đớn ẩn ẩn trong lòng mới có thể thoáng giảm bớt.

Đây là một đứa trẻ tốt, cánh môi nhếch lên, trong mắt Lý cảnh quan toát ra đau đớn không nói nên lời, đáng tiếc mình bỏ lỡ.

Mỏi mệt khoát cảnh phục trên người lên giá áo, Lý cảnh quan ngã xuống giường thở nhẹ hơi, chậm rãi nhắm lại hai mắt.



Sáng sớm, ánh nắng tươi sáng, chim hót hoa thơm, Quản Lăng mặt không đổi sắc mở hai mắt, vẻ mặt run rẩy đẩy mặt người kề sát mình ra, thống khổ đỡ thắt lưng từ trên giường bò lên.

Một lúc lâu, rốt cục ngồi dậy, Quản Lăng nhìn làn da mình từ trên xuống dưới không có chỗ nào là hoàn hảo, không nói gì ngưng nghẹn.

Bạn có biết ở cùng một người bệnnh tinh thần phân liệt ba nhân cách sẽ có cảm giác không?

Ăn cơm x3, tắm rửa x3, chúc ngủ ngon x3, ba ba ba x6( mỗi nhân cách hai lần)

Em gái chú đó rõ ràng đều là ở cùng một cơ thể được không?! Có cần so đo như vậy không chớ! Chú không sợ ba nhiều mệt thận sao đờ mờ!!!

Nhưng mà sau thời gian dài ở chung, Quản Lăng phát hiện đám đờ mờ kia thật đúng là không sợ, sợ chính là cậu.

Phát hiện chân tướng nước mắt tôi rơi xuống…

Ngồi yên trong chốc lát, phát hiện người phía sau tựa hồ là có dấu hiệu tỉnh lại, Quản Lăng thân thể run lên, quyết đoán duỗi thân tứ chi bắt đầu bò đến cạnh giường.

Nhưng mà, ngay khi Quản Lăng sắp đến mục đích, một ấy ấy xoắc ốc siêu dài hai ống chấn động bản tăng cường xuất hiện dưới bàn tay Quản Lăng, không chút lưu tình làm cậu trượt chân ở đầu giường.

Nội tâm cmn suýt nữa xoát đầy toàn bộ màn hình, Quản Lăng khiếp sợ nhìn cái ấy ấy lớn xoắc ốc siêu dài hai ống chấn động bản tăng cường lóe sáng đột nhiên xuất hiện kia, toàn bộ mặt đều cứng ngắc.

Đám đờ mờ khi nào thì ở sau lưng cậu mua cái thứ này?

Cư nhiên cũng lấy được lên giường?!

Nói như vậy là ngày hôm qua ba thật vui nên quên dùng sao?

Đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời a!

Rơi lệ đầy mặt chộp ấy ấy lớn vào trong tay, trong lúc vô ý phát hiện mình tránh được một kiếp Quản Lăng quyết định muốn hủy thi diệt tích cái thứ này, tuyệt đối không để cho loại đồ vật này xuất hiện trong vòng mười mét quanh mình.

Sẽ chết!!!

Mà Lý cảnh quan, nháy mắt khi mở mắt ra, liền thấy được cái thứ siêu lớn, dưới ánh mặt trời lòe lòe tỏa sáng, Ấy! Ấy! Lớn!

Lý cảnh quan chấn kinh rồi.

Hắn không nghĩ tới cư nhiên có người to gan như vậy, dám tiến vào phòng cảnh sát, mà còn mưu toan cầm hung khí tà ác như vậy đánh lén cảnh sát?!

Khiếp sợ Lý cảnh quan chợt từ trên giường nhảy dựng lên, động tác nhanh chóng xoá sạch hung khí tà ác kia, hai tay hợp lại rõ ràng lưu loát muốn hung hăng đặt người đánh lén cảnh sát lên giường!

Quản Lăng: “=A= “

“Cậu là ai, cư nhiên dám tập kích cảnh sát?!”

Bạn trai vừa tỉnh dậy thì chơi trò cảnh sót với mình sao cmn bây giờ?!

Hoàn toàn không có kịp phản ứng đây là có chuyện gì, Quản Lăng mắt liếc thấy ấy ấy lớn rơi xuống giữa chân, mủi chân một chọt lại đá đá nó vào trong chăn.

Tuyệt đối không thể để cho nó bị phát hiện!

Mắt thấy bị người bị mình chế trụ không trả lời, Lý cảnh quan ánh mắt lạnh lùng, đang chuẩn bị cho người này nếm mùi đau khổ, lại đột nhiên nhận thấy được một tia không đúng.

Đây, không phải nhà mình?

Màu khăn trải giường, gia cụ bày ra, thậm chí là cấu tạo trong phòng đều không có bất kì cái nào giống nhà mình, hai mắt hơi hơi trợn to, ánh mắt Lý cảnh quan nhìn xuống phía dưới, lại phát hiện chuyện càng khủng bố.

Hai tay của mình, nhan sắc hai tay quá mức tái nhợt, làn da màu lúa mạch mình đã từng luyện không còn chút dấu vết trên làn da này.

Đây, không phải tay của hắn…

Phát hiện quá mức khiếp sợ làm Lý cảnh quan nháy mắt sinh ra một loại cảm giác không biết theo ai, ngay khi hắn bị vây hoàn toàn kịp thời thời điểm, người bị kìm dưới thân hơi hơi giật giật, phát ra một tiếng kêu đau đớn, “Em nói, chơi đủ chưa.”

Thanh âm giống như tiếng sấm nháy mắt tiến vào đầu, một cái giật mình thanh tỉnh lại, Lý cảnh quan run nhè nhẹ, có chút không thể tin buông hai tay ra, dại ra nhìn người này chậm rãi xoay thân, mặt không đổi sắc nhìn mình lom lom.

Quản Lăng…

Lý cảnh quan cảm thấy mình có phải đang nằm mơ hay không, bởi vì chấp niệm quá sâu, cho nên mới có cảnh trong mơ.

Tuy rằng tuổi tác thanh niên này thoạt nhìn lớn hơn Quản Lăng một ít, nhưng đây đúng là Quản Lăng, nội tâm Lý cảnh quan vô cùng xác định.

Cánh môi hơi hơi run run, Lý cảnh quan như là nhìn một người giả, chậm rãi nắm cổ tay Quản Lăng, lẩm bẩm nói: “Quản Lăng…”

Nghi hoặc liếc nhìn Lý cảnh quan, Quản Lăng run rẩy cổ tay, mặt không đổi sắc, “Làm cái gì.”

Xúc cảm ấm áp thông qua làn da truyền đến, đầu Lý cảnh quan chấn động, rốt cục ý thức được đây có thể không phải đang nằm mơ.

“Cậu không chết, Quản Lăng, cậu cư nhiên không chết.” Trong mắt kích động không thể đè nén muốn phát ra, Lý cảnh quan cố gắng làm mình tỉnh táo lại, hơi hơi co rúm khóe môi chậm rãi gợi lên một nụ cười hơi có vẻ cứng ngắc rồi lại ôn hòa.

“Thật tốt quá, cậu không có việc gì.”

Người nọ là tại trong mộng bị lư đá sao, nói cái tên xuất hiện bây giờ rốt cuộc là ai, mắt đen, là Bộ Thời Nhận… Từ từ!

Khẩu khí nghiêm túc đứng đắn này, nụ cười ôn hòa mà lại bình thường, căn bản không có khả năng là ba tên biến thái kia, ngược lại như là…

Chấn động mãnh liệt, Quản Lăng một chút nghiêng đầu đi, thật cẩn thận trừng mắt nhìn, thăm dò hỏi: “Lý, Lý cảnh quan?”

Bàn tay chợt căng thẳng, Lý cảnh quan khẽ mím môi, ánh mắt vô cùng nhu hòa, “Là tôi.”

Quản Lăng: “…”

Quản Lăng chấn kinh rồi, Quản Lăng sợ ngây người, Quản Lăng cả người đều choáng váng!

Đờ mờ Lý cảnh quan vì sao lại xuất hiện, không phải nói chỉ còn lại có ba nhân cách thôi sao? Hơn nữa nhìn tình huống này, Lý cảnh quan còn giống như là trực tiếp từ trong game tới đây, ngay cả trí nhớ cũng không có cái gì mới a phắc!

Cuối cùng xác nhận tính chân thực của người trước mặt, Lý cảnh quan mới nhẹ nhàng thở ra, lại đột nhiên nghĩ cho tới bây giờ tình huống này hơi có vẻ quái dị.

Rõ ràng mình chỉ là ngủ một giấc mà thôi, vì sao biến hóa sẽ to lớn như thế, trong nhà tất cả đều thay đổi, mình thay đổi một thân thể không nói, Quản Lăng vốn mất tích cũng đột nhiên xuất hiện.

Hơn nữa, còn nằm trên cùng một cái giường với mình.

Nghĩ vậy, Lý cảnh quan theo bản năng liếc liếc Quản Lăng, lập tức bị dấu vết che kín cả người thấy thế nào cũng không thuần khiết làm cho sợ ngây người.

Quản Lăng mặt không đổi sắc nhìn Lý cảnh quan một bộ dáng bị sét đánh, giật giật đôi môi, đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên, ngay sau đó chỉ thấy sắc mặt Lý cảnh quan xanh tím biến hóa không ngừng, cuối cùng xấu hổ và giận dữ muốn chết nhìn về phía hai tay của mình, “Đây, đây đều là, tôi, không, hắn, hắn làm?”

Xấu hổ và giận dữ muốn chết là cái quỷ gì, ông bị như vậy như vậy như vậy như vậy cũng chưa xấu hổ và giận dữ muốn chết được chưa!

Khóe miệng không khống chế được run rẩy, mắt thấy chuyện phát triển càng ngày càng kỳ ba, cũng bất chấp đi lo ba nhân cách kia sao mà đến bây giờ còn chưa tỉnh lại, Quản Lăng quyết định trấn an Lý cảnh quan xuống trước, rồi lại đi ngẫm lại giải quyết vấn đề của họ như thế nào.

Vì thế, vì không cho Lý cảnh quan bởi vì xấu hổ và giận dữ muốn chết quá độ mà sinh ra hành vi kỳ quái nào, Quản Lăng nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tính, giả bộ kinh ngạc, mặt không đổi sắc nhào tới, cầm thật chặt hai tay Lý cảnh quan.

“Thân mến, anh lại phát bệnh!”

Biểu tình nghiêm túc của Lý cảnh quan nháy mắt vỡ tan.

Thừa dịp Lý cảnh quan một chốc còn chưa kịp phản ứng, Quản Lăng quyết đoán kìm Lý cảnh quan ở trên giường, hai mắt bình tĩnh nhìn hắn, hít sâu một hơi, mở ra một câu chuyện ái tình rung động đến tâm can.

Trong câu chuyện, Lý cảnh quan vẫn cứ là một cảnh quan nghiêm túc đứng đắn, mà Quản Lăng thì là một học sinh nam trung học, bọn họ giống như trong game quen biết trong một lần phá án trong trường, yêu nhau, nhưng mà không may, Quản Lăng ở trường bị kẻ bắt cóc bắt đi, Lý cảnh quan vì cứu cậu mà bản thân bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh.

Quản Lăng cứ như vậy bất ly bất khí chăm sóc hắn rất nhiều năm, rốt cục vào một ngày nào đó, Lý cảnh quan đã tỉnh! Đáng tiếc bi kịch chính là, Lý cảnh quan tỉnh lại thì bị phân liệt hai phần ký ức gián tiếp mất trí nhớ, tên gọi tắt —— bệnh xà tinh.

Vì thế, Lý cảnh quan không cẩn thận biến thành bệnh xà tinh một phần ý thức như cũ dừng ở trong trí nhớ ban đầu, một phần khác thì phát triển bình thường, nhưng bởi vì chứng mất trí nhớ này tên là phân liệt hai phần ký ức lại gián tiếp mất trí nhớ chứng, cho nên ký ức Lý cảnh quan thực không ổn định, vẫn sẽ gián tiếp mất đi, hoặc là lần thứ hai trở lại lúc ban đầu.

Cứ như vậy, một buổi tối ba ba ba đi qua, sau khi Lý cảnh quan tỉnh lại lần thứ hai phát bệnh, ký ức của hắn về tới lúc ban đầu.

Vẻ mặt dại ra nghe Quản Lăng nói xong, Lý cảnh quan mờ mịt nhìn hai tay của mình, không thể tin nói: “Cho nên nói, tôi như bây giờ, là bởi vì phát bệnh.”

“Đúng.” Quản Lăng rất tin không nghi ngờ câu chuyện tình yêu máu chó vô căn cứ của mình, vô cùng nghiêm túc nói: “Ngày hôm qua quên cho anh uống thuốc, kết quả liền biến thành như vậy, không sao, chờ uống thuốc, anh sẽ biến trở lại.”

Còn có chút do dự Lý cảnh quan sửng sốt một lúc lâu, ngẩng đầu nhìn Quản Lăng, do dự nói: “Kia, có thể lấy gương cho tôi nhìn chút không.”

Gật gật đầu, Quản Lăng không chút do dự lấy gương trang sức ở đầu giường, vươn tay đưa cho Lý cảnh quan.

Dù sao ai vừa tỉnh dậy đột nhiên phát hiện mình biến thành bệnh xà tinh cũng sẽ hoài nghi không phải sao.

Lý cảnh quan tiếp nhận gương, thật cẩn thận nhắm ngay mặt mình, một lúc lâu, chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.

Đúng vậy, tuy rằng trắng chút, nhưng đây đích thật là mặt mình, thì ra thật sự giống như lời Quản Lăng, mình bị bệnh.

Nghiêng quan sát biểu tình coi như bình thường của Lý cảnh quan, trái tim nhỏ treo lên của Quản Lăng rốt cuộc cũng thả xuống.

Quả nhiên, vốn là nhân cách của một thân thể, nhìn mặt mình khẳng định cũng sẽ cho rằng là mình.

Yên lặng buông xuống gương, Lý cảnh quan rốt cục tiếp nhận rồi câu chuyện tình yêu máu chó rung động đến tâm can này, trầm mặc một hồi mới chậm rãi nói: “Cậu vẫn luôn chăm sóc tôi như vậy sao?”

Yên lặng gật gật đầu, Quản Lăng có nhận thức mới về trình độ mở não động và tiếp thu não động của Lý cảnh quan.

“Vất vả cậu.” Trong mắt để lộ ra một chút lo lắng, Lý cảnh quan vươn tay vuốt mái buông xuống trên trán về phía sau, giương mắt nhìn nhìn Quản Lăng, không có chút ý tốt nói: “Nói như vậy đến, chúng ta, chúng ta hiện tại quan hệ là…”

Có chút bị Lý cảnh quan đẹp trai làm Quản Lăng trộm lau nước miếng, mặt than nói: “Anh là bạn trai của tôi.”

Nghe Quản Lăng không chút do dự nói ra quan hệ của hai người, trên mặt nghiêm túc nổi lên mấy mạt ửng đỏ, Lý cảnh quan để tay ở bên môi nhẹ ho khan vài tiếng, trộm liếc mắt đánh giá dấu vết đầy ngực của Quản Lăng một chút.

Sau đó, Lý cảnh quan nghiêm túc ngay cả lỗ tai đều đỏ lên.