Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 8 - Chương 3




́N GIẾT NGƯỜI QUỶ QUYỆT

Một phong thư tình đột nhiên xuất hiện trước cửa cảnh cục, ở mặt ngoài thoạt nhìn tựa hồ không có gì không đúng, nói không chừng là cô bé nhà ai coi trọng một cảnh viên, xấu hổ mở miệng, liền viết một phong thư tình lặng lẽ đặt ở nơi này.

Nhưng mà Quản Lăng lại theo bản năng cảm thấy có chút không đúng lắm, trong game tuy rằng đề cập tới sự tồn tại của thư tình, nhưng cốt truyện vừa mới bắt đầu, thứ này xuất hiện tựa hồ có chút sớm?

Hơn nữa giới thiệu game cũng đề cập tới thư tình xuất hiện trên đường phá án, chẳng lẽ là trong game này cũng có cái bug gì?

Không tự giác mà ực một tiếng, Quản Lăng mặt không đổi sắc đứng dậy, như không có việc gì đi tới cầm phong thư mà cảnh viên giữ, không chút để ý nói: “Trên phong thư này không có kí tên sao?”

Nói xong, Quản Lăng động tác tự nhiên tiếp nhận phong thư, tùy tay lật xem.

Trên phong thư màu trắng này đích thật là không có bất kì kí tên gì, nhưng cái trái tim màu đỏ khoa trương ở giữa kia, cùng với chữ ‘LOVE’ lớn ở dưới liền có thể khiến người lập tức phân rõ điều nó muốn biểu đạt, đây là một phong thư tình.

Nhấp nhếch môi, Quản Lăng không tự chủ được sờ sờ trái tim đỏ chói kia, ngón tay nhấc lên, không chút do dự mở phong thư ra.

Cảnh viên bên cạnh không đồng ý nhíu mày, nhưng cũng không có ý ngăn cản, ngược lại có chút ngạc nhiên thăm dò nhìn lại.

Cảnh tham thân mến,

Chính nghĩa và dũng cảm của em làm anh mê muội

Có được tin tức anh đã có chút khẩn cấp

Chuẩn bị tốt chưa?

Trò chơi sắp bắt đầu

Love you

Khí tức tao nhã mà thần bí xuyên thấu qua mấy câu ngắn ngủi vô cùng rõ ràng truyền lại, Quản Lăng cơ hồ đã có thể xác định, phong thư này là viết cho mình.

Trên giấy viết thư như trước không có bất kì kí tên gì, thậm chí ngay cả kiểu chữ cũng là chữ in rất bình thường, duy nhất có chút khác, cũng chỉ là hoa văn tinh mỹ phiền phức quanh giấy viết thư, khiến người nhận ra sự dụng tâm của chủ nhân.

Nhưng mặc kệ thấy thế nào, điều này cũng không giống như là một lá thư tình thổ lộ bình thường, ngược lại, như là một điều báo trước, hoặc nên nói là sự bắt đầu khiến người khủng hoảng.

Chẳng lẽ là đây là thư hung thủ viết tới?

Ngẩng đầu cùng cảnh viên đọc xong thư liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được cảm giác quỷ dị khó có thể nói thành lời, đánh giá suy đoán của mình tám phần là không sai, Quản Lăng nội tâm nhất thời có chút run rẩy.

Nhận được thư tình hung thủ viết tới lại là cái tình huống gì?

Đã nói tốt là phát triện hương diễm với em gái mặc đồng phục rồi mà?

Cốt truyện phát triển này là cái quỷ gì a phắc!!!

Nội tâm không thể ức chế mà gào lên, Quản Lăng áp lực hít vào một hơi, thong thả thở ra.

Tuy nói thư tình xuất hiện có chút làm người ta không thể tưởng tượng, nhưng mà mặc kệ nói như thế nào, Quản Lăng cuối cùng cũng chiếm được manh mối đầu tiên trong game, trên mặt bản nhiệm vụ manh mối đầu tiên của vụ án, hiện ra một lá thư màu trắng.

Vẻ mặt ngưng trọng bày lá thư cho cảnh trường đứng phía sau, Quản Lăng chau mày, “Cảnh trường, tôi đoán phong thư này chỉ sợ có liên hệ trực tiếp với hung thủ, hy vọng có thể điều tra một chút lai lịch của thứ này.”

Phụ họa Quản Lăng gật gật đầu, cảnh viên bên cạnh như có điều suy nghĩ mà nhìn chằm chằm giấy viết thư, cánh môi hơi hơi mím lại.

Cảnh trường trừng mắt to nhìn một lát, đầu óc có chút lơ mơ, “Giấy viết thư này rất thông thường, cơ hồ bất kì cửa hàng nào cũng có thể mua được.”

Tiếp nhận thư, cảnh trường đưa cho nữ cảnh viên đứng thẳng bên cạnh, phân phó: “Như vậy đi, cô với Tiểu Triệu cùng Quản Lăng đi điều tra, thư này cô đi tìm người của tô điều tra nhìn một chút, xem có thể hay không tìm ra cái gì.”

Mày vừa động, Quản Lăng ánh mắt không tự giác mà đưa tới trên người nữ cảnh viên lấy thư.

Nữ cảnh cầm thư được xưng là bông hoa của cảnh thự, dáng người cao gầy, dung mạo diễm lệ, không thể nghi ngờ là một mỹ nữ hệ đồng phục.

Nhất thời, Quản Lăng có một loại cảm giác chân tướng.

Nguyên lai cậu ngay từ đầu liền nghĩ sai hướng đi của game, kỳ thật nhân vật chân chính của game đã sớm xuất hiện!

Trách không được trên giới thiệu game sẽ nói là sau khi thu được thư tình thì cốt truyện mới hương diễm lên.

Kỳ thật thư tình chính là cây bút để nữ cảnh cùng mình cùng phá án a!

Quả nhiên, không phải game nào cũng mang thuộc tính sặc nước ( lừa đảo)!

Thoáng nhẹ nhàng thở ra, Quản Lăng vui vẻ tiếp nhận an bài của cảnh trường.

Đã có hai nhân viên hiệp trợ, như vậy tham thảo cùng phát hiện đối với manh mối của vụ án cũng tương đối nhiều một ít.

Sau khi dạo qua một vòng xác định trong cảnh thự không có bất kì manh mối nào có thể bắt được, thu tư liệu vụ án vào mặt bản nhiệm vụ, Quản Lăng quyết định rời đi cảnh thự, cùng nhân viên hiệp trợ của cậu lao tới chỗ phát hiện vụ án —— nhà thờ.

Một game loại phá án, manh mối phân bố nhiều nhất nhất định là chỗ phát hiện trong hồ sơ, mà chỗ thích hợp tiến triển yêu đương nhất, cũng nhất định thoát không khỏi liên quan với nơi này.

Trộm mắt nhìn nữ cảnh hệ đồng phục bên cạnh không nói một lời, Quản Lăng âm thầm nắm tay trong lòng.

Nữ cảnh ngược lại không chú ý tới ánh mắt Quản Lăng, cầm lá thư lăn qua lộn lại nhìn chốc lát, thường thường lộ ra một chút nghi hoặc.

Âm thầm quan sát nữ cảnh, Quản Lăng thấy đúng thời cơ, đang chuẩn bị nương theo danh nghĩa lá thư tiến hành câu nói đầu tiên, nhưng lời còn chưa nói ra, nháy mắt bị người đánh gãy.

“Quản Lăng, cậu vì sao muốn tiếp nhận vụ án này?”

Người nói chuyện là Tiểu Triệu bị phái tới cùng phá án, cũng chính là nam cảnh viên ngay từ đầu từ cửa lấy được lá thư.

Cảnh viên này tên gọi Triệu Đình, cũng vừa mới tiến vào cảnh thự không lâu, tư lịch cũng không sâu, nhưng nghe nói trước khi cậu ta tiến vào cảnh thự, là sinh viên tài năng của khoa tâm lý học tội phạm, cũng bởi vì như vậy, mới có thể bị phái tới cùng Quản Lăng điều tra vụ án này.

Kỳ thật đối với nam cảnh viên cùng mình có tư lịch không sai biệt lắm, tâm Quản Lăng vẫn có chút đề phòng, dù sao tướng mạo của Triệu Đình thoạt nhìn anh khí hơn mình không ít, tuy bình thường ít nói chút, ngại ngùng chút, nhưng cười rộ lên vẫn rất sáng lạn.

Bình thường người như thế tồn tại trong game, đều là một chướng ngại vật trên con đường công lược của nhân vật chính.

Vì thế, sau khi phân tích hoàn tất, Quản Lăng đã tự động định vị cho Triệu Đình, đối thủ cạnh tranh của nhân vật chính.

Triệu Đình không rõ bị quy kết thành đối thủ cạnh tranh lúc này mắt thần sắc phức tạp mà nhìn Quản Lăng không trả lời, hai mắt tối đen có vẻ có chút âm trầm, “Tại sao không nói, trình độ quỷ dị của vụ án này ngay cả những cảnh tham lâu đời kinh nghiệm phong phú cũng không dám dễ dàng tiếp nhận, cậu vừa mới vào cảnh thự, thậm chí ngay cả vụ án cũng chưa phá qua, cậu liền muốn làm náo động như vậy…”

“Không phải là muốn làm náo động.”

Triệu Đình dứt lời, nhíu mày nhìn thẳng Quản Lăng đánh gãy mình.

Liếc mắt bay đến nữ cảnh bên cạnh hữu ý vô tình nhìn chăm chú vào nơi này, Quản Lăng ho nhẹ một tiếng, mặt không đổi sắc nhìn về phía Triệu Đình, “Đây là trách nhiệm của tôi.”

Trên mặt trắng nõn trước sau như một lạnh lùng, nhưng mà trong con ngươi đen bóng của Quản Lăng dần dần nổi lên một cỗ bướng bỉnh, cùng với kiên định trước nay chưa từng có.

“Đây là trách nhiệm của cảnh sát chúng ta, thị trấn xảy ra vụ án giết người, như vậy chúng ta liền có nghĩa vụ giải quyết nó, đưa hung thủ này ra ngoài công lý.” Lạnh lùng liếc Triệu Đình một cái, Quản Lăng nhẹ giọng nói: “Đây không liên quan đến nổi bật, cũng không liên quan đến vấn đề tư lịch.”

Dứt lời, Quản Lăng làm bộ như lơ đãng nhìn thoáng qua nữ cảnh bên cạnh, quả nhiên trong mắt nữ cảnh thấy được vài tia ẩn ẩn khâm phục.

Hơi đắc ý nhếch khóe môi, Quản Lăng cảm thấy loại phương pháp vừa có thể đả kích địch nhân, lại có thể tăng lên nhân cách mị lực của mình quả thực dùng quá tốt!

“Quản Lăng, cậu là một người rất có tâm chính nghĩa.” Trên mặt biểu tình lung thượng một tầng nói không rõ mê mang, hai mắt Triệu Đình chằm chằm Quản Lăng, thì thào tự nói, “Thật sự là khiến người nhịn không được… ánh mắt…”

Không có nghe câu nói thứ hai của Triệu Đình, Quản Lăng cũng không có ý để hỏi, đành phải ba phải gật đầu cái nào cũng được, “Đây là thứ tôi hẳn nên có.”

Triệu Đình cười cười, đáy mắt tối tăm bị ánh mặt trời tách ra, “Ý của tôi là, trên người của cậu có một loại phẩm chất muốn làm người ta theo đuổi.”

Quản Lăng thần tình đờ đẫn nghiêng mắt đi, không biết nên nói tiếp như thế nào.

Sao lại cảm giác không khí hình như có chút là lạ?

Cất lá thứ vào trong túi hồ sơ, nữ cảnh có chút kỳ quái liếc nhìn Triệu Đình.

Đường từ cảnh thự đến nhà thờ không tính quá gần, trên đường sẽ đi qua một mảnh ruộng lúa trống trải, rất xa có thể nhìn thấy trong ruộng lứa đứng vững một biệt thự nhỏ màu xanh.

Quản Lăng nhìn chằm chằm biệt thự nhỏ kia, không biết như thế nào lại có một loại dự cảm xấu.

“Biệt thự này là?” Quản Lăng chần chờ nhìn về phía hai người đi theo phía sau.

“Biệt thự nhà kẻ có tiền mà thôi.” Triệu Đình thản nhiên đáp một tiếng, năm ngón tay lơ đãng chụp lên bả vai Quản Lăng, thúc giục nói: “Nhà thờ lập tức liền tới, nhanh một chút, trời sắp tối rồi.”

Bị Triệu Đình đẩy, Quản Lăng đành phải nện bước nhanh hơn, ba người rất nhanh từ điền trung đi qua, vừa mới chuyển vòng, cũng đã mơ hồ có thể nhìn thấy giá chữ thập trên nóc nhà thờ.

Bởi vì người cảnh thự đã sớm gọi tiếp đón qua, bởi vậy Quản Lăng vừa đi vào cửa nhà thờ, liền được ông cha sứ chờ ngoài cửa nghênh đón.

Đó là một ông già có chút lớn tuổi, tóc hoa râm, hai mắt khàn khàn, cha sứ cau mặt làm nếp nhăn dán lên người, đánh giá Quản Lăng vài lần, mở miệng hỏi: “Không phải nói có ba người sao?”

“Người nọ có một số việc chậm trễ, chúng tôi lại đây điều tra trước.” Nhấc chân tiến vào nhà thờ, Quản Lăng vừa quan sát bốn phía vừa đáp trả.

Người không vào kia là Triệu Đình, sau khi thúc giục Quản Lăng đi đến nhà thờ, bản thân thì lại bởi vì không thích không khí trong nhà thờ mà thà rằng chờ ở bên ngoài đông lạnh, cũng không nguyện ý bước vào một bước.

Tuy rằng cảm thấy phản ứng của Triệu Đình có chút kỳ quái, nhưng thật vất vả có cơ hội ở cùng với đối tượng yêu đương, Quản Lăng cũng sẽ không cự tuyệt.

Sắc trời đã hoàn toàn tối sầm, trong nhà thờ trống trải lẻ loi tán tán đốt vài ngọn nến hình thức cũ, nhà thờ vốn thần thánh dưới ánh nến hôn ám hiện ra vài phần cô tịch cùng quỷ dị.

“Đã thật lâu không có người tới.” Ông cha sứ đem hai người lĩnh tiến tuần địa phương, nói rằng: “Sau khi nơi này bị ác ma kia hoành hành, cũng chỉ có các cô cậu lại đây.”

Cửa rất nặng ở sau người két một tiếng khép lại, mới vừa vào nhập đại điện, ánh mắt Quản Lăng không tự giác đã bị giá chữ thập dựng đứng phía trước hấp dẫn, sau đó tự nhiên, nghĩ tới ảnh chụp mình xem qua trên tư liệu.

Chỗ kia, đã từng có vô số đầu người chết.

Chóp mũi như còn có thể ngửi được mùi máu tanh tưởi không phai, không hiểu mà thấy rùng mình đánh úp lại, Quản Lăng nội tâm run rẩy mà mắt nhìn cửa đóng chặt phía sau, luôn cảm thấy loại cảnh tượng này cùng phim kịnh dị mình xem qua có tương tự kinh người.

“Nơi này chúng ta cũng đã điều tra qua, không có manh mối gì quan trọng.” Nữ cảnh bên cạnh cau mày nhìn một vòng, nhỏ giọng nói bên tai Quản Lăng.

Chợt phục hồi tinh thần, Quản Lăng vội vàng gật gật đầu, đang chuẩn bị để ông cha sứ mang mình đi nơi khác nhìn xem, ánh mắt vừa chuyển, lại ngắm đến một mặt vách tường trong góc phòng.

Trên mặt vách tường treo một loạt ảnh chụp trắng đen, nhưng kỳ quái chính là, trên tất cả ảnh chụp phía trước đều là phụ nữ lớn tuổi, duy độc tấm cuối cùng, là một cô gái thoạt nhìn tuổi rất trẻ, trong ngực ôm một cậu bé tóc đen.

Không chút nghĩ ngợi đi tới mặt vách tường kia, Quản Lăng đứng ở trước ảnh chụp tinh tế quan sát.

Đến gần Quản Lăng mới phát hiện, ảnh chụp này không phải đầy đủ như vậy, khuôn mặt của cô gái trên ảnh chụp bị người lấy bút dầu vẽ loạn một nửa, ngay cả mắt của đứa bé, cũng không cẩn thận bị hại theo.

Quan sát chốc lát, Quản Lăng thuận miệng hỏi: “Cô gái trên ảnh này là nữ tu sĩ của nhà thờ sao?”

Sắc mặt ông cha sứ tựa hồ có chút không tốt lắm, trầm mặc một hồi, mới chậm rãi mở miệng, “Cô bé này tượng trưng cho không thuần khiết, vốn không có tư cách ở trong này.”

Loại giọng nói rõ ràng là NPC muốn bắt đầu kể chuyện xưa làm Quản Lăng nháy mắt phất lên tinh thần.

Quản Lăng luôn cảm thấy, phát triển của cái game này càng ngày càng quỷ dị.