Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 6 - Chương 64




Hai tay đoan chính nắm tay đặt trên đầu gối, Quản Lăng mặt không chút thay đổi nhìn trên bàn bày một loạt cameras máy ghi âm, có chút cứng ngắc ngẩng đầu, nhìn về phía hai cảnh viên ngồi đối diện: “Đây là?”

Nhìn ra Quản Lăng bất an, một cảnh viên trong đó trấn an nói: “Đừng căng thẳng, đây chỉ là công cụ ghi lại mà thôi, nếu như ngài không đồng ý, chúng tôi sẽ không tiến hành lấy chứng cứ của ngài.”

Biết rõ gật gật đầu, Quản Lăng biểu tình vô tội cúi thấp mặt, cả người đều tản ra hơi thở công dân tốt.

Sáng sớm đã bị cảnh sát tìm tới cửa Quản Lăng quả thực là vô cùng đản đau.

Vì sao chỉ cần là nơi Bộ Thời Nhận tồn tại thì sẽ có thân ảnh cảnh sát.

Chẳng lẽ cảnh sát là NPC diễn buộc định.

Nháo cái chi chứ?!

Vừa bị ba xong Quản Lăng lúc này tâm tình vô cùng kém cỏi.

Bị ba suốt ba ngày cậu chỉ muốn húp một chén cháo nóng hầm hập để an ủi tâm linh ( cúc hoa) bị thương của mình.

Cảnh sát xuất hiện quả thực chính là dùng để gia tăng giá trị báo xã của cậu a!

Nhưng mà hiển nhiên, Quản Lăng không có khả năng trước mặt hai cảnh viên mà đi trả thù xã hội.

Vì thế cậu chỉ có thể nghẹn khuất ngồi ở trên sofa, cố gắng làm ra một bộ dáng thuần lương chăm chú, đối mặt hai cảnh viên đề ra nghi vấn.

Đưa tay từ trong túi lấy ra túi xấp hồ sơ dày đặc, một cảnh viên nhìn qua già dặn biểu tình có chút nghiêm túc nói không nên lời, đổ túi hồ sơ trước mặt Quản Lăng.

“Trong đây là ảnh chụp vụ án bầm thây, cậu mở ra xem đi.”

Mặt than nhìn nhìn túi hồ sơ bị đặt trước mặt, Quản Lăng cảm thấy đầu cảnh viên này tựa hồ không tốt lắm.

Ai sáng sớm lại nguyện ý xem ảnh chụp vụ án bầm thây a.

Nghe cũng quá máu me qua khẩu vị nặng được không!

Nhưng nói lại cảnh tượng này tựa hồ hơi quen thuộc a?

Nhìn Quản Lăng không có chút ý mở ra, cảnh viên kia tựa hồ cũng chú ý gì đó, ho nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: “Người bị hại của vụ án này mấy ngày trước từng nhiều lần ra vào nhà cậu, nhưng tối hai ngày trước, anh ta bị người phát hiện chết trong phòng tình thú của mình.”

Tựa hồ là rất ngượng ngùng nói ra vài chữ cuối cùng, cảnh viên già dặn kia lệch nghiêng đầu, tiếp tục nói: “Hơn nữa, khi chết toàn thân bị cắt lát nhỏ độ dày bằng nhau, □ thì bị người băm để vào trong miệng người bị hại.”

Nhớ lại cảnh tượng lúc trước nhìn thấy, hai cảnh viên có chút nhịn không nổi nhíu nhíu mày, tựa hồ loại trường hợp máu me này đã vượt qua năng lực thừa nhận của họ.

Mờ mịt nghe cảnh viên tự thuật xong, Quản Lăng biểu tình vẫn rất vô tội như trước.

Việc này nghe, cảm thấy hình như không có quan hệ gì với cậu đi?

Cậu lại không thích ăn JJ…

Tinh tế quan sát biểu tình Quản Lăng, giữa mi cảnh viên kia hiện ra một chút nghi hoặc, “Ngài Quản Lăng, chúng tôi nghe nói ngài trước kia là nhân viên nghiên cứu của bệnh viện ngoại khoa?”

Thần kinh nhất thời căng lên, Quản Lăng thoáng gật gật đầu, vô cùng mơ hồ “Ân” một tiếng.

Nhanh nhìn chằm chằm biến hóa của Quản Lăng, ánh mắt cảnh viên dần dần sắc bén, “Theo điều tra, người bị hại chết chưa đến bốn giờ, mà có thể trong vòng bốn giờ làm được điều này cũng chỉ có người tài biết rõ tri thức ngoại khoa mới có thể làm được.”

“Hơn nữa.” Tiếp nhận lời nói, một cảnh viên khác ngữ điệu dần dần lên cao: “Trước khi người bị hại chết, chúng tôi biết rõ ngài Quản Lăng từng có tranh chấp với anh ta qua, mà kỳ quái là trong thời gian ba ngày người bị hại chết, cậu chưa từng có ra khỏi phòng.”

“Trong thời gian ba ngày đó, cậu đang làm những gì?!”

Bị chất vấn rõ ràng của cảnh viên làm chấn động, Quản Lăng chấn động mãnh liệt, nhất thời nghĩ tới.

Mẹ nó trách không được cảm thấy cảnh tượng này hình như đã từng quen biết đâu, đây không phải là cảnh tượng xuất hiện sau khi cậu lần đầu tiên giết chết Bộ Thời Nhận sao?

Khóe mắt bay bay đến bộ dáng của hai cảnh viên, Quản Lăng càng thêm xác định phán đoán của mình.

Không chỉ có cảnh tượng tương tự, hai cảnh viên này thậm chí ngay cả mặt cũng không thay đổi, từ quần áo mặc đến kiểu tóc căn bản là giống nhau như đúc!

Quản Lăng hiểu được.

Đờ mờ khẳng định lại là game vì tiết kiệm chi phí trực tiếp điều tới từ trong thế giới kia, cư nhiên ngay cả quần áo cũng không cho đổi một bộ, quả thực phát rồ!

Não động mở ra Quản Lăng suy nghĩ miên man một trận rồi tự nhiên mà nghĩ tới Bộ Thời Nhận.

Trong lòng từng đợt phiếm cảm giác lạnh lẽo, Quản Lăng run rẩy so sánh giữa hai chuyện một chút, tiếng cảnh báo trong đầu nháy mắt rung động!

Bào Huy từng bị Bộ Thời Nhận biến thành Quỷ Hồn giết chết, hơn nữa chết kiểu quỷ dị này để cho người ta nhìn thế là đủ rồi.

Lần này lại xuất hiện một vụ án bầm thây, lại còn là tên đàn ông vạm vỡ mặc đồ nữ từng muốn ba Quản Lăng.

Đứt JJ ăn JJ cái gì, thấy thế nào cũng cảm thấy loại chuyện này người bình thường là làm không được…

Càng nghĩ càng cảm thấy chuyện lần này thoát không được quan hệ với Bộ Thời Nhận, trái tim nhỏ của Quản Lăng run càng ngày càng lợi hại.

Hay là Bộ Thời Nhận hàng này kỳ thật vẫn lừa mình.

Nghĩ nghĩ biểu hiện của Bộ Thời Nhận ở vòng trừng phạt, Quản Lăng cảm thấy tỷ lệ của phán đoán này có thể vô cùng lớn.

Đờ mờ chân tướng rất kinh khủng, cậu có chút thừa nhận không được a!

Biết chân tướng Quản Lăng nhất thời rất sợ hãi, nhưng mà lúc này Bộ Thời Nhận còn chưa lên trung học, nói cách khác, dù cho như thế nào cậu cũng không thể để cho Bộ Thời Nhận bị cảnh sát phát hiện.

Bằng không nhiệm vụ của thế giới này liền phế đi a!

Nghĩ tới vòng trừng phạt bệnh xà tinh đầy đất, Quản Lăng rơi lệ đầy mặt.

Nội tâm lệ rơi, Quản Lăng biểu tình nghiêm túc đối mặt hai cảnh viên, trên mặt than nhìn không ra một tí thất thần.

Kỳ thật đây cũng là một loại kỹ năng.

Cảm thấy Quản Lăng có thể rốt cục thì bị mình chất vấn đến chấn động, cảnh viên nghĩ nhiều đưa tay lấy ảnh chụp trong túi hồ sơ ra, từng cái bày trước mặt Quản Lăng.

“Đây là ảnh chụp lúc đó, nếu như cậu có thể lấy ra chứng cứ cậu không ở đó, chúng tôi sẽ suy xét loại cậu ra khỏi phạm vị người hiềm nghi.”

Phản xạ có điều kiện nhìn qua chỗ cảnh viên chỉ, Quản Lăng khóe môi vừa kéo, thốt ra: “Tôi cảm thấy, kỳ thật hoàn hảo đi.”

Nhất thời, ánh mắt hai cảnh viên đều thay đổi.

Phản ứng được mình nói gì Quản Lăng dại ra nhìn ánh mắt các cảnh viên như là nhìn biến thái, mặt đều cứng ngắc.

Chờ chờ các anh có phải hiểu lầm cái gì hay không.

Loại chuyện biến thái này chỉ có Bộ Thời Nhận mới làm được không.

Thật sự không phải tui không có cảm giác a, chỉ là đối với một đống Mosaic mơ mơ hồ hồ anh muốn có cảm giác cũng khó a!

Nói vì sao trên ảnh chụp sẽ có Mosaic a phắc!

“Đinh, người chơi tôn kính, vì phát triển tốt đẹp thuần khiết của game, hệ thống sẽ tự động đánh ngựa hình ảnh máu me khẩu vị nặng mười tám X, vì ngài mang đến hình ảnh game sạch sẽ tươi mát!”

Thật đúng là nhân tính hóa a, ha ha.

Đối với nhân tính hóa của game mà cười nhạt, ngay cả cảnh tượng ba ba ba còn không đánh ngựa thì cái game này thuần khiết, mày đang là đùa tao?

Quyết định không hề rối rắm vấn đề đánh ngựa, Quản Lăng chuẩn bị bắt đầu giải quyết tình huống thoạt nhìn hết sức căng thẳng hiện tại.

Phải làm sao dưới tình huống không bại lộ Bộ Thời Nhận mà vứt đi hiềm nghi phạm tội của mình.

Nói đùa, ông hành động ngay cả Lý cảnh quan cũng chinh phục được, còn sợ mấy người!

Ánh mắt lạnh nhạt nhìn hai cảnh quan thần sắc đề phòng có thể đã coi mình là tội phạm bầm thây biến thái, Quản Lăng vô cùng khinh thường khẽ hừ một tiếng, biểu tình rất là cao lãnh.

“Đây là nguyên nhân mấy người sáng sớm đến quấy rầy tôi?”

Hai cảnh viên nhìn tựa hồ không nghĩ tới Quản Lăng sẽ là loại phản ứng này mà giật mình, Quản Lăng đưa tay quét xuống ảnh chụp.

“Tôi đích xác là ở bệnh viện qua một đoạn thời gian, nhưng rất xin lỗi, tôi chỉ là thực tập sinh quản lý y dược mà thôi.”

“Trước không nói tôi ngay cả dao còn chưa chạm qua, mấy người cảm thấy, người có thể cắt thành cái loại hình dạng này thật sự không phải là một đầu bếp sao?”

Nghĩa chính ngôn từ bày ra quan điểm của mình, Quản Lăng hơi nghiêng mắt, không kiên nhẫn phất phất tay, “Tôi là người đã kết hôn, về phần chuyện ba ngày kia, rất xin lỗi vấn đề này tôi không muốn trả lời.”

Nói xong, Quản Lăng tựa hồ nhớ lại cái gì, trên mặt trắng nõn nổi lên đỏ ửng không quá rõ ràng.

Nghi hoặc nhíu nhíu mày, đáy mắt cảnh viên kia hoài nghi tuy rằng hơi hơi tan, nhưng vẫn là chưa từ bỏ ý định hỏi: “Cậu kết hôn? Như vậy vợ ngài là…”

“Quản Lăng.”

Thanh âm trầm thấp dễ nghe từ ngoài cửa chậm rãi truyền đến, cảnh viên kia thần kinh căng thẳng, cảnh giác nhìn lại cửa.

Thiếu niên ở cửa trên mặt treo một chút do dự nhàn nhạt, cước bộ chần chờ tiến vào, trên mặt anh tuấn đình trệ chốc lát rồi lộ ra ý cười có chút ôn nhu.

“Đã xảy ra chuyện gì sao? Ngài cảnh sát vì sao lại ở đây.”

Chống lại mắt đen mang theo ý cười của Bộ Thời Nhận, khí thế lúc trước của Quản Lăng trở thành hư không, nháy mắt héo.

Run lập cập nhích lại gần một bên, Quản Lăng ngậm miệng không nói.

Khóe mắt thoáng nhìn động tác nhỏ của Quản Lăng, Bộ Thời Nhận ý tứ hàm xúc không rõ cong lên khóe môi, ánh mắt chuyển lại nhìn trên người cảnh viên, “Tôi là chồng hợp pháp của Quản Lăng, có chuyện gì tôi có thể thay anh ấy giải đáp, anh ấy, phạm vào chuyện gì sai sao?”

Nói xong, Bộ Thời Nhận sủng nịch nhìn nhìn phương hướng của Quản Lăng, ý cười khóe môi vô cùng ôn nhu.

Hai cảnh viên nháy mắt bị sét đánh.

Bọn họ nhìn nhìn Quản Lăng đang cố gắng làm cho mình biến mất, lại nhìn nhìn thiếu niên đứng trước mặt tựa hồ là vừa tan học, cả người đều không tốt lắm.

Khụ hai tiếng, hai cảnh viên liếc mắt nhìn nhau, dọn dẹp đồ trên bàn, vô cùng thành khẩn nói: “Có thể là có hiểu lầm gì đi, chúng tôi còn có một số việc muốn đi điều tra một chút, ngày khác lại đến thăm hỏi là được.”

Dứt lời, cảnh viên ôm đồ dùng ánh mắt khác thường liếc nhìn Quản Lăng, nhanh chóng đi ra ngoài cửa, hơn nữa còn rất lễ phép đóng cửa lại.

Bị ánh mắt kia nhìn, Quản Lăng nháy mắt xù lông.

Đờ mờ cậu đó là cái ánh mắt gì giải thích cho ông một chút đi chớ?

Còn nữa vì sao vừa nghe ông là vợ mấy người hỏi cũng không hỏi mà bước đi?

Mấy người đây là kỳ thị số 0!

Bị kỳ thị Quản Lăng vô cùng bi phẫn, nhưng mà còn không chờ cậu nói gì, trước mắt chợt đen lại, bị người kéo chặt vào lòng.

Ngẩng đầu vừa nhìn, tâm Quản Lăng đều lạnh.

Ánh mắt Bộ Thời Nhận nhu hòa làm người ta phát run, hắn nhẹ nhàng vuốt ve hai má Quản Lăng, đáy mắt cảm xúc nồng đậm không thể che lấp.

“Quản Lăng, họ có phải nói gì đó hay không?”

Trên người Quản Lăng nổi da gà nổi lên lại rơi, run run quả thực sắp nổ.

Bị tầm mắt cảm giác cực kì áp bách kia làm cho không thể động đậy, Quản Lăng cố gắng ngẩng đầu lên, dùng khí lực lớn nhất của mình chất vấn nói: “Anh, anh là Bộ Thời Nhận.”

Nháy mắt hiểu được ý của Quản Lăng, ánh mắt Bộ Thời Nhận biến đổi, mang theo tán thưởng thong thả tới gần Quản Lăng.

Khe khẽ thở dài, trong thanh âm Bộ Thời Nhận nghe không được một chút cảm giác tiếc hận, ngược lại mang theo một tia hưng phấn, nỉ non bên tai Quản Lăng.

“Thực đáng tiếc… Bị em phát hiện.”

Tác giả có chuyện muốn nói: di động cũng có thể khởi động một mảnh trời! Nói hảo canh hai đến!